Toàn Chức Cao Thủ



Edit: Tam | Beta: Kha

Trần Quả ngồi bên cạnh đã ngó đầu qua hóng từ lâu.

Hệ thống chỉnh sửa trang bị! Một plug-in mà bất kì người chơi Vinh Quang nào cũng biết đến, nhưng số người thực sự đụng vào thứ này chỉ đếm trên đầu ngón tay. Trần Quả tất nhiên từng thử mò qua, cuối cùng chỉ đành bỏ cuộc, trong quá trình ngâm cứu ngoài mất trắng bao nhiêu vật liệu và trang bị ra chẳng được gì khác.

Thực tế hệ thống chỉnh sửa trang bị nói cho cùng cũng chỉ là một giao diện, không có gì phức tạp khó hiểu. Giống như một cây bút vậy, dùng làm sao? Ai cũng biết. Nhưng có người có thể dùng bút viết truyện, có người có thể dùng bút để vẽ tranh. Cách người ta sử dụng nó thế nào mới là điều quan trọng.

Mà Trần Quả chỉ mới dừng ở giai đoạn cầm bút, còn viết vẽ gì đó, cô nghe thôi là xây xẩm hết mặt mày.

Ban đầu Diệp Tu đem vật liệu phục chế theo khuôn, thao tác đơn giản, dùng đúng vật liệu là OK. Rồi chuyển sang thanh công cụ mài, mắt Trần Quả rực sáng, tới giai đoạn tạo hình cho vật liệu thật sự rồi đây.

Trần Quả dù không hiểu nhiều, nhưng biết giai đoạn này phải hết sức cẩn thận tỉ mỉ. Nên cô không dám lên tiếng làm phiền, chỉ lẳng lặng nhìn.

Diệp Tu nhấp chuột chọn Lam Bạch Tinh vừa vào túi đặt vào công cụ mài giũa, sau đó bắt đầu thao tác.

Khoan cắt, đục lỗ, lắp ráp, mài bóng...

Các tính năng trên Trần Quả đều từng thử qua, nhưng lúc ấy cô chỉ ném bừa vật liệu vào rồi thao tác lung tung, mà bây giờ, mỗi bước của Diệp Tu đều có kế hoạch, mục đích rõ ràng cả.

Một viên tinh thể Lam Bạch hoàn chỉnh, dưới thao tác của hắn dần dần thay đổi hình dạng. Không hẳn vuông tròn ra sao, phải nói là được chế tạo thành một bộ phận hoàn chỉnh riêng biệt theo đúng ý đồ của người chế tác.

Có vùng chịu lực trung tâm, có các vị trí lắp ráp vào các bộ phận khác.

Có khớp động, khớp bất động, khớp hãm.

Cấu tạo của viên Lam Bạch Tinh to bằng nắm tay càng lúc càng chi tiết, càng lúc càng khéo léo. Hết thảy là do Diệp Tu dùng các tính năng trong công cụ mài giũa mà Trần Quả chỉ có thể mò mẫm lung tung tạo thành.

Dùng các thao tác đơn giản như thế tạo ra một sản phẩm tuyệt vời, thần kỳ đến mức khiến Trần Quả cảm thấy như đang mơ.

Nửa tiếng đồng hồ trôi qua.

Lam Bạch Tinh chế tác hết nửa tiếng đồng hồ, cho đến lúc Diệp Tu dừng lại, Trần Quả mới tỉnh ra. Cô nhìn đăm đăm màn hình trong một thời gian dài, khi định thần lại mới cảm thấy mắt đã cay xè từ lúc nào. Nhìn nghiêng đúng là mệt quá đi.

Thấy Diệp Tu dừng lại, mãi không có thêm động tác khác, Trần Quả mới lên tiếng, “Xong rồi à?”

Diệp Tu khẽ gật đầu, “Xong rồi.”

Dứt lời, Lam Bạch Tinh đã chế tác xong được kéo ra khỏi công cụ mài giũa, đặt chung với các vật liệu khác.

Đây là cửa sổ đặt các vật liệu dùng để ráp nối thành vũ khí, linh kiện của Ô Thiên Cơ rất nhiều, cả danh sách vật liệu trông đa dạng đủ loại. Đến đây, Diệp Tu cũng không vội tiến hành bước tiếp theo, hắn vừa ngồi nghỉ, vừa gõ mail tìm mở một tập tài liệu. Trần Quả nhìn nhìn, phát hiện đó là bản thiết kế của Ô Thiên Cơ, lập tức ngoảnh sang chỗ khác.

Thứ này trong giới Vinh Quang đúng là tài liệu tối mật, có thể so sánh như bí kíp võ công chốn giang hồ, chưa được phép của chính chủ mà đã dòm ké thật không có đạo đức.

“Không có gì, muốn coi thì coi đi.” Diệp Tu cười cười.

“Thật hả?”

“Lúc nãy tui chuẩn bị vật liệu bà chị nhìn hiên ngang lắm mà, giờ tránh tránh né né cái gì chứ?” Diệp Tu nói.

Trần Quả giật mình, bỗng dưng ngập tràn cảm giác tội lỗi.

“Chị quên mất, ngại quá...” Trần Quả thành thật xin lỗi. Đúng vậy, nếu bản thiết kế không nhìn được, quá trình người ta chế tác càng không thể rồi. Trần Quả lại đột nhiên quên mất, dù cô có ý định chôm nghề của ai đâu.

“Đã nói không sao mà!” Diệp Tu nói.

“Bây giờ cậu ráp Ô Thiên Cơ à?” Trần Quả vẫn cảm thấy mình không nhìn thì hơn, trực tiếp đổi chủ đề.

“Um, để tui nghiên cứu bản thiết kế kỹ đã.” Diệp Tu nói.

“Cố lên.” Trần Quả nói, cùng lúc đầu cũng đã ngoảnh ra chỗ khác, chăm chú nhìn thẳng phía trước.

Diệp Tu cười cười không đáp. Trần Quả nhìn cũng chẳng sao, không nhìn tất nhiên càng chẳng vấn đề gì. Trong đầu tỉ mỉ phác họa lại các chi tiết quy trình lắp ráp Ô Thiên Cơ một lần, sau đó nghiền ngẫm đôi chút.

Với mức độ phức tạp của Ô Thiên Cơ, quy trình lắp ráp cấp 50 này tất nhiên không cách nào nhớ nổi, Diệp Tu rành rẽ như vậy, chủ yếu là do thông thạo lý thuyết. Thuộc lòng bằng cách đọc hiểu từng bước, từ đó mọi chuyện dễ dàng hơn rất nhiều.

Tính toán xong, Diệp Tu cũng không làm thêm điếu thuốc thả lỏng, lập tức bắt đầu ráp nối Ô Thiên Cơ cấp 50.

Trong phòng vô cùng yên tĩnh. Đường Nhu và Trần Quả vốn đang chơi game, ít nhiều cũng sẽ phát ra chút âm thanh lọc cọc khi gõ phím click chuột, giờ cũng hoàn toàn im lặng.

Không hẳn là dừng hết lại, nhưng mọi người đều cố gắng tạo điều kiện giúp Diệp Tu tập trung tinh thần.

Tic, tic, tic, tic...

Trong phòng chỉ còn âm thanh click chuột của Diệp Tu, từng bước, từng khâu, không dám nhầm lẫn mảy may.

Một lúc sau, đến bước đặt Lam Bạch Tinh vào. Dù vật liệu không phù hợp vẫn có thể chế tạo đúng hình thái linh kiện, nhưng thực tế lại không mang chút tác dụng nào. Trường hợp tệ nhất, lúc gắn vào có thể làm hỏng trang bị lập tức, vật liệu khá hơn hên xui chịu được đến khi hoàn thành. Nhưng lúc đem ra sử dụng, không được mấy lần cũng hỏng.

Kết cấu Ô Thiên Cơ phức tạp khó khăn, chọn sai một linh kiện, cả quá trình đều đi tong. Người thiết kế nó từng dùng phương pháp phân tích kết cấu Ô Thiên Cơ thành nhiều phần để nghiên cứu, loại bỏ các vật liệu không thích hợp chuyển dùng thứ khác, vì vậy tiết kiệm được rất nhiều hao phí. Nhưng lúc lắp ráp Ô Thiên Cơ hoàn chỉnh, không thể sử dụng cách này nữa.

“Tic!”

Diệp Tu quyết đoán gắn Lam Bạch Tinh chuẩn xác vào đúng vị trí của nó trong Ô Thiên Cơ. Âm thanh dễ chịu vang lên, nghe như báo hiệu thành công sắp đến.

Diệp Tu không rảnh tốn thời gian đi băn khoăn. Ráp linh kiện Lam Bạch Tinh vào chưa phải là bước cuối cùng, tiếp theo, hắn lại lần lượt kéo các bộ phận khác vào theo quy trình.

Nửa tiếng đồng hồ, cả quá trình mất đến nửa tiếng đồng hồ.

Nghe Diệp Tu thở phào một hơi, Trần Quả cố kiềm chế mình không ngoái ra sau, mãi đến khi nghe được Diệp Tu bảo, “Được rồi.”

“Được rồi à?” Trần Quả xoay lại, cả Đường Nhu bên kia cũng ngó sang.

“Vào game xem thử nào!” Diệp Tu nói xong, tắt hệ thống chỉnh sửa trang bị, quay về trong game.

Trần Quả lo lắng nhìn sang, cũng hơi tò mò không biết Ô Thiên Cơ thăng lên cấp 50 còn thêm được trò nào hay ho không. Ai ngờ Diệp Tu vào game xong, cho Quân Mạc Tiếu cầm Ô Thiên Cơ, cũng không ra khỏi thành tìm quái, chỉ xoạch xoạch xoạch xoạch, đổi vài hình thái công kích múa may một chút rồi gật đầu đáp, “OK.”

“Hả... OK rồi?”

“Tất nhiên!” Diệp Tu nói.

“Vậy thôi hả? Cậu chắc là không sao chớ?” Trần Quả hỏi.

“Bộ chị muốn có sao lắm hả?” Diệp Tu nói.

“Ế không phải... Cậu kiểm tra như vậy có phải qua loa quá rồi không?” Trần Quả nói.

“Vậy thôi, chị còn muốn sao nữa?” Diệp Tu thao tác Quân Mạc Tiếu cầm Ô Thiên Cơ quẹt vài đường, “Coi nè, không có rớt phụ tùng, đại thành công luôn!”

Không có rớt phụ tùng...

Trần Quả còn đang dự định log acc chính ở Thần Chi Lĩnh Vực vây xem uy lực thần kỳ của Ô Thiên Cơ sau khi hoàn thành, té ra “không có rớt phụ tùng” là mục tiêu cao cả nhất rồi đó hả?

“Chị coi thuộc tính với.” Trần Quả nói.

Diệp Tu mở cửa sổ vũ khí cho Trần Quả xem, Trần Quả phát hiện, phần mô tả thuộc tính của Ô Thiên Cơ có thêm rất nhiều đoạn chữ bạc.

Trong trí nhớ của Trần Quả, ban đầu Ô Thiên Cơ trừ mấy thuộc tính cơ bản thì không còn gì nữa. Dù đúng là chỉ mỗi thuộc tính cơ bản cũng ăn đứt vũ khí cam cùng cấp, nhưng nếu chỉ vậy, vũ khí này thật có chút thê thảm. Chẳng khác gì trang bị chữ trắng cấp thấp nhất trong game, không có cộng thuộc tính gì hết.

Nhưng Ô Thiên Cơ bây giờ đã được cộng thêm, hơn nữa còn không ít.

Bây giờ Diệp Tu đang cho Trần Quả xem hình thái cơ bản nhất của Ô Thiên Cơ. Hình thái ô cấp 50, công kích vật lý 535, công kích pháp thuật cũng 535, +10 thể lực, sức lực, trí lực, tinh thần.

Giống công kích vật lý và công kích pháp thuật vậy, bốn thuộc tính kia cũng tăng lên...

Điều này làm Trần Quả chợt nhận ra, Ô Thiên Cơ dù không biến hóa, cũng đã đủ tư cách trở thành một vũ khí nghề nghiệp.

Đúng là những đặc điểm thuộc tính thường thấy ở quyền trượng của kỵ sĩ.

Mà nhìn thấy bốn thuộc tính +10, thay vì ngó xuống tiếp, Trần Quả đột nhiên nghĩ đến một chuyện: “Mỗi hình thái của Ô Thiên Cơ đều có thuộc tính cơ bản sẵn sao?”

“Chuẩn á!” Diệp Tu nói, Quân Mạc Tiếu khép ô “xoạch” một cái, Ô Thiên Cơ trở thành hình thái mâu, cộng được một thuộc tính, thêm 41 điểm sức lực.

“Vậy bốn thuộc tính trong hình thái này là bao nhiêu?” Trần Quả kinh hãi.

Diệp Tu giật mình một chút, rồi nhanh chóng hiểu được lí do Trần Quả có biểu cảm như vậy, lập tức mở giao diện nhân vật của mình lên.

“Hình như, không có gì mới hết...” Trần Quả ngập ngừng nói, dù sao người trước mặt là đại thần, cô áp lực lắm chứ bộ, cứ sợ mình kém hiểu biết mà nói sai cái gì.

Vừa nói xong, lại thấy giao diện nhoáng một cái, bốn thuộc tính của Quân Mạc Tiếu chợt thay đổi, sức lực ít hơn, mà trí lực nhiều thêm một chút.

“Cái này...” Trần Quả quan sát Ô Thiên Cơ trong tay Quân Mạc Tiếu liên tục biến hình, ngộ ra, “Không phải thuộc tính cộng vào các hình thái đều hiển thị hết?”

“Tất nhiên không.” Diệp Tu đáp, “Vũ khí ở hình thái nào thì có thuộc tính của hình thái đó.”

“Không thể gộp chung sao?” Trần Quả cảm thấy ý tưởng này rất kỳ diệu nha, dù sao cũng là Ô Thiên Cơ mà. Nó vốn chỉ là một vũ khí thôi, tất cả thuộc tính đều không phải nó sao, có cách nào để gộp hết lại không?

“Nếu vậy, tui còn cần cộng chi nữa? Công kích cơ bản thôi là đủ gặp đứa nào tiễn vong đứa đó ngay và luôn rồi.”

“Ớ...” Trần Quả im bặt, quả nhiên cô lại suy tưởng xa xôi rồi.Quyền trường là cây này, đặc trưng là vàng sang chảnh.

"quyen


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui