Toàn Chức Cao Thủ

Edit: Tùm | Beta: Kha

Phân tích của Cừu Vui Vẻ được các mục sư khác nhất trí đồng tình, ai cũng ngỏ ý có một MT như thế thì mục sư thoải mái biết chừng nào. Tuy khen kỵ sĩ khác trước mặt MT có hơi chạm tự ái, nhưng bản thân Bảy Lá Một Hoa là người hiền lành lại rất phục Trai Ngầu Cầu Bại, nên nhóm Cừu Vui Vẻ cũng không quá kiêng dè. Còn về phần nhóm T phụ, Tank 3, Tank 4, ngay cả MT còn bị bơ thì họ có là gì.

Thông não xong ai cũng trầm trồ thán phục. Cừu Vui Vẻ không muốn tạt cho mọi người một gáo nước lạnh khi đang hừng hực phấn chấn, song nếu cứ giấu trong lòng mà không nói thì bứt rứt lắm. Rốt cuộc Cừu Vui Vẻ cũng vẫn kêu gọi mọi người nhận rõ sự thật rằng cao thủ như thế thì khó mà ở lại team mình lắm.

Hiển nhiên không ít người trong đội đã sớm lo lắng điều này, chẳng qua nghe từ chính miệng đội trưởng nói ra thì càng thêm tiếc nuối. Mới đầu hôm còn đang hưng phấn vì được lần lượt lên đỉnh, giờ nghe xong thì lòng không khỏi mất mát.

“Haiz…” Sau cùng, ai đó đã thở dài thườn thượt kết thúc cuộc tán gẫu.

Chẳng qua tin tức team Cừu Vui Vẻ vượt phó bản Lăng Mộ Trên Không đêm qua cuối cùng cũng truyền khắp công hội. Đoàn đội trăm người trong công hội không ít, cũng có team bị kẹt ở Lăng Mộ Trên Không giống Cừu Vui Vẻ. Phân hội 4 và 5 còn cạnh tranh nhau gắt gao, trong cùng một công hội chưa chắc đã đoàn kết thân thiện. Cứ phải có cạnh tranh thì trò chơi mới thú vị. Cạnh tranh về level, về kỹ thuật, về trang bị, mọi thứ đều có thể đem ra so bì.

Giờ tiến độ phó bản của team Cừu Vui Vẻ cán một mốc mới, người chơi trong team đương nhiên rất sẵn lòng chia sẻ niềm vui này cho mọi người.

Trong kênh công hội có đủ mọi loại âm thanh, nào chúc mừng, nào đố kị, nào hỏi han kinh nghiệm, bla blo.

Cừu Vui Vẻ cũng nhận được tin nhắn của hội trưởng phân hội 4, “Qua Lăng Mộ Trên Không rồi à?”

“Vâng…” Cừu Vui Vẻ chán chường đáp. Hắn chỉ mong hội trưởng không chú ý đến việc này mà tạm thời quên Trai Ngầu Cầu Bại đi, như thế thì họ còn có thể đàn đúm với cao thủ thêm mấy ngày. Chỉ tiếc rằng vượt phó bản là một việc quan trọng, hội trưởng vừa thấy đã dò hỏi ngay.

“Biểu hiện của Trai Ngầu Cầu Bại thế nào?” Hội trưởng hỏi.

Cừu Vui Vẻ hít sâu, thành thật đáp, “Cũng nhờ có ổng mà tụi em mới có thể vượt qua được.”

“Vậy cơ à?”

Vì thế, Cừu Vui Vẻ kể hết mọi chuyện từ biểu hiện xuất sắc của Trai Ngầu Cầu Bại trong phó bản đến trận đấu trên đấu trường với team Sói ở phân hội 5 cho hội trưởng nghe.

“Cậu cảm thấy trình độ của hắn thế nào?” sau cùng hội trưởng hỏi.

“Không kém Phi Dương.” Cừu Vui Vẻ đáp.

Đánh giá này không phải hạ thấp Phi Dương, Phi Dương chính là kỵ sĩ hàng đầu của phân hội bốn, mà phân hội bốn của Mưu Đồ Bá Đạo được coi như công hội hàng đầu trong Thần Chi Lĩnh Vực, không công hội thường nào sánh bằng, có thể mạnh hơn họ chỉ có thành phần chủ chốt trong công hội câu lạc bộ mà thôi. Một kỵ sĩ hàng đầu trong công hội như vậy, địa vị ở Thần Chi Lĩnh Vực thế nào khỏi phải bàn.

“Vậy à.” Với đánh giá cao của Cừu Vui Vẻ, hội trưởng không đưa ra ý kiến gì, “Giờ thằng đó còn onl không?”

“Out rồi.” Cừu Vui Vẻ trả lời.

“Vậy mai nói tiếp.” Hội trưởng nói.

Hôm nay, Diệp Tu ngủ muộn nhưng sáng hôm sau không dậy muộn lắm. Vừa dậy đã đụng ngay Trần Quả, Trần Quả lập tức hỏi hắn kết quả ngày hôm qua.

“Qua rồi.” Diệp Tu nói.

“Thế bọn kia có tỏ vẻ gì không?” Trần Quả hỏi.

“Chắc phải phục sát đất ấy chứ?” Diệp Tu đoán.

“…”

Ăn sáng xong lại vào chỗ ngồi. Sau khi login Trai Ngầu Cầu Bại, danh sách bạn bè không có ai, nhóm Cừu Vui Vẻ đã thức trắng đêm qua, giờ đã lũ lượt logout nghỉ cả. Diệp Tu mở Trai Ngầu Cầu Bại xong để đấy không chơi, chạy tới mở máy bên cạnh Đường Nhu để onl Quân Mạc Tiếu.

“Treo để không vậy thôi à.” Trần Quả đoán được ý đồ của Diệp Tu, hai acc cùng onl một lúc tránh cho có kẻ khác lại liên tưởng gán ghép Trai Ngầu Cầu Bại với Diệp Tu, có pro mấy thì sức tưởng tượng của người chơi cũng không phong phú đến mức cho rằng một tay chơi pro có liên quan đến một đại thần chuyên nghiệp. Thế nhưng tình hình giờ đã khác, đại thần chơi game đã không còn là bí mật gì động trời với các công hội lớn, thêm cả sau bao phen giao tranh thì nên cẩn thận vẫn hơn. Tuy hai nhân vật cùng online không phải việc khó khăn gì nhưng vẫn phải làm. Khó mà cho rằng hai người không liên quan nhau lại luôn cùng onl cùng off lắm.

Trần Quả đem Trai Ngầu Cầu Bại vào đấu trường vứt đấy, với sang hỏi Diệp Tu định dùng Quân Mạc Tiếu làm gì.

“Vào phó bản cày cấp” Diệp Tu đáp, Quân Mạc Tiếu đã login, đảo qua danh sách bạn tốt thì bất ngờ trông thấy Một Tấc Tro của Kiều Nhất Phàm cũng đang online. Vừa định nhắn tin sang thì Một Tấc Tro đã gửi tin sang trước, “Chào tiền bối.”.

“Hê nhô hê nhô, rảnh à?” Diệp Tu hỏi. Tuyển thủ chuyên nghiệp phải có việc làm đàng hoàng chứ, tuy cùng là chơi nhưng không phải chơi kiểu thế. Online trong game thế này cũng coi như khá rảnh.

“Vâng…”

“Đi phó bản không?” Diệp Tu hỏi.

“Vâng.” Kiều Nhất Phàm chỉ mong được đi theo đại thần học hỏi, được cùng nhau luyện cấp thì còn gì bằng nữa.

“Cần kéo không?” Trần Quả đáp lại câu “Phó bản cày cấp” của Diệp Tu.

“Ok.” Diệp Tu vui vẻ đồng ý.

Vì thế Trần Quả không login acc bên khu 10 mà đăng nhập Trục Yên Hà ở Thần Chi Lĩnh Vực, Diệp Tu vừa mời cô vào đội vừa gọi Kiều Nhất Phàm, nói địa điểm, ba người tập hợp.

Tuy phó bản cấp 55 là phó bản thấp nhất của Thần Chi Lĩnh Vực, nhưng cũng không phải loại phó bản nhập môn như ở thôn Tân Thủ. Chẳng qua đã có đại tỷ Trục Yên Hà cấp 70 lại thêm hai tuyển thủ chuyên nghiệp, ba người đi một phó bản nhỏ dành cho năm người cũng không phải chuyện gì quá khó.

Trục Yên Hà với trang bị ngon tự khắc thành chủ lực; Một Tấc Tro của Kiều Nhất Phàm vừa hỗ trợ Trục Yên Hà vừa chú ý khống chế cục diện; Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu thì chạy lăng xăng như lính cứu hỏa, lửa chỗ nào anh dập chỗ đó. Ba người hợp tác vượt phó bản rất thoải mái. Mình Trục Yên Hà còn có thể cân được phó bản năm người cấp 55, huống gì thêm hai tay chơi đẳng cấp đến hỗ trợ thì càng miễn bình luận.

“Thế nào? Gần đây có ngộ ra gì ở trận quỷ không?” Vì đi phó bản quá nhàn, Diệp Tu bèn tán gẫu với Kiều Nhất Phàm.

Kiều Nhất Phàm theo Diệp Tu chẳng phải chính gì thế sao? Cậu lập tức hỏi Diệp Tu một số điều mình cảm nhận được.

Diệp Tu vừa chỉ điểm vừa để Kiều Nhất Phàm thực hành với mấy con quái trong phó bản luôn. Tuy Quân Mạc Tiếu chỉ có Đao Trận, nhưng làm mẫu diễn thì vẫn được.

“Tốt, tốt lắm.” Diệp Tu nhìn Kiều Nhất Phàm thể hiện thì khen: “Ý thì là thế, nhưng quái phó bản này ngu lắm, đến trận chiến thực sự không dễ dàng vậy đâu. NPC không biết mục đích của em nên mới mặc em xử lý, nhưng người chơi thì khác, một khi đoán được ý định của em sẽ phá rối, ngắt ngang, thậm chí còn tính kế ngược lại. Cho nên đừng có luyện theo lối tư duy bảo thủ, một trận chiến luôn có vô vàn sự biến đổi.”

“Em hiểu ạ.” Kiều Nhất Phàm đáp.

Sau đó, ba người cứ thế đi hết số lần của phó bản, Kiều Nhất Phàm cũng được giải quyết bao nhiêu thắc mắc tích tụ bấy lâu nay. Hơn nữa, cậu cũng không dồn hết mọi thắc mắc chờ Diệp Tu giải đáp, cậu cũng có tư duy của riêng mình, được coi như tuyển thủ chuyên nghiệp, Kiều Nhất Phàm không cần Diệp Tu cầm tay chỉ dạy từng li từng tí như Đường Như hay Bánh Bao Xâm Lấn, có khi chỉ vài ba câu cũng đủ để Kiều Nhất Phàm hiểu vấn đề ở đâu. Thật ra, Diệp Tu hướng dẫn cậu không nhiều về kỹ thuật, mà nhiều ở những kinh nghiệm do chính hắn tổng kết và tính lũy được, kết hợp với tình trạng thực tế của Kiều Nhất Phàm để cậu tiếp thu dần. Kinh nghiệm không thể tích lũy được nhờ phương pháp này, nhưng chí ít cũng có thể nhờ nó để rèn nên ý thức, để sau này khi chính Kiều Nhất Phàm trải qua tình huống tương tự sẽ tự khắc nhận ra.

Cứ thế hết buổi sáng, hiển nhiên Kiều Nhất Phàm không thể chơi lâu, đến trưa thì thoát. Diệp Tu ăn cơm trưa xong lại tiếp tục cày kéo Quân Mạc Tiếu, mãi đến khi Trần Quả thấy Trai Ngầu Cầu Bại có người nhắn tin mới gọi Diệp Tu, Diệp Tu tức thì quẳng Quân Mạc Tiếu chạy sang.

“Ê này, làm gì đấy?” Quân Mạc Tiếu đang đi phó bản lại cứ vứt đấy khi mới được nửa đường.

“Để đấy lát chơi tiếp.” Diệp Tu đáp.

Nơi an toàn thứ hai trong Thần Chi Lĩnh Vực: Phó bản.

“Vậy chị cũng thôi.” Trần Quả nói xong thì out Trục Yên Hà. Bởi khi online trở lại, nhân vật vẫn đứng trong phó bản. Người chơi vào phó bản, hoặc chết hoặc vượt qua còn không thì chẳng còn cách nào thoát khỏi phó bản cả.

Bên phía Trai Ngầu Cầu Bại, người gửi tin đúng là Cừu Vui Vẻ, Diệp Tu mới mở ra đã thấy Cừu Vui Vẻ hỏi hắn đang ở đâu.

“Đang ở thành Mông Thổ.” Diệp Tu trả lời.

“Vậy à, sếp tụi tui muốn gặp ông đấy.” Cừu Vui Vẻ nói.

“Ở đâu?” Diệp Tu hỏi.

“Thành Mậu Sơn.” Cừu Vui Vẻ đáp.

“Ok, tui qua liền.” Diệp Tu đáp xong thì cho Trai Ngầu Cầu Bại ra khỏi đấu trường. Thành Mậu Sơn cũng là một tòa thành chính cấp 70, may mà có vòng dịch chuyển thẳng đến thành Mông Thổ nên cũng tiện hẳn.

Dịch chuyển đến thành Mậu Sơn, lại hỏi Cừu Vui Vẻ vị trí cụ thể, Trai Ngầu Cầu Bại vừa đến thì thấy một nhóm người mang tên phân hội 4 của Mưu Đồ Bá Đạo, Cừu Vui Vẻ cũng trong số đó, vừa thấy Trai Ngầu Cầu Bại thì chạy ra chào hỏi. Khi đến gần, Diệp Tu nhìn bao quát một lượt trang bị lóng la lóng lánh của vài người, liền biết ngay đội ngũ này không phải cùng đẳng cấp với những team đang cố gắng tiến sâu vào phó bản tầm trung như Cừu Vui Vẻ, phỏng chừng đám này chính là những thành viên tinh anh của phân hội bốn thuộc Mưu Đồ Bá Đạo.

“Đan Tâm, Phi Dương, Núi Nổi Lửa… chà chà.” Trần Quả nhòm sang màn hình Diệp Tu mà cảm thán.

“Chị biết mấy người này à?” Diệp Tu hỏi.

“Biết chứ, là người của Mưu Đồ Bá Đạo” Trần Quả đáp. Cô từ lò Gia Vương Triều ra, mà Mưu Đồ Bá Đạo là đối thủ không đội trời chung của họ. Chẳng phải vẫn có câu “Người hiểu mình nhất chính là đối thủ của mình” đấy thôi.

“Uầy ơi, cả Du Phong Điện kìa” Diệp Tu vừa chuyển góc nhìn, Trần Quả lại ré lên thảng thốt.

“Hả? Ai đấy?” Đường nhìn của Diệp Tu dừng ngay tay pháp sư nguyên tố này.

“Cậu không biết à? Là hội trưởng tổng hội Mưu Đồ Bá Đạo đấy.” Trần Quả nói.

“À…” Diệp Tu ngâm nga hồi, “Lợi hại quá, tui cũng thân với hội trưởng khu 10 của họ lắm đó.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui