Toàn Chức Cao Thủ

Edit: Na | Beta: Kha

“Hóa ra chỉ là đồn, làm sợ vãi linh hồn!!” Bọn Diệp Tu đứng dậy nhanh mà về cũng nhanh. Đọc kĩ tin mới biết là tin lá cải. Thật chẳng biết thằng quỷ nào nhắm mắt nhắm mũi đọc tin rồi bù lu bù loa lên.

Trần Quả cáu gắt nhìn lướt hết quán net, xem xem là thằng mất nết nào. Dám đặt điều trong tình thế căng thẳng như này, chết không hết tội.

Mọi người lần lượt ngồi xuống. Trông ngoài mặt họ có vẻ đồng lòng khi nhanh chóng chạy qua hóng hớt, nhưng thực tế, không phải ai trong cả bọn cũng quan tâm vụ này. Như Tô Mộc Tranh, như Đường Nhu mang thái độ “sao cũng được”, còn Bánh Bao thì thuần túy là chạy theo trào lưu.

Nhưng trong mắt Mạc Phàm, phản ứng của họ còn quá hơn những người chơi Vinh Quang trong tiệm net này, hắn bỗng cảm thấy hiếu kì với giới chuyên nghiệp.

Mặc dù thực hư lời đồn Triệu Dương chuyển nhượng chưa được làm rõ, nhưng dư luận đều xôn xao bàn tán về nó.

Triệu Dương là tuyển thủ được vào hàng sao mùa trước, nhưng gã nhất định là kẻ thất bại nhất trong dàn Ngôi Sao Tụ Hội. Gã và nhân vật khí công sư – Hải Vô Lượng dốc sức cho chiến đội Lâm Hải. Mà chiến đội Lâm Hải lại là một chiến đội trung bình điển hình, chuyện bị loại hay vào tứ kết đều không liên can gì.

Các chiến đội sở hữu nhân vật và tuyển thủ hàng sao làm gì ăn hại như Lâm Hải. Tuy Gia Thế mùa trước bị loại, nhưng dầu gì đó cũng là đội huy hoàng một thời. Mà rớt đài như thế lại vẫn có thể mời được ngôi sao như Tiêu Thời Khâm vào Liên minh, quả thật ngoài sức tưởng tượng. Còn chiến đội Lâm Hải, có được nhân vật và tuyển thủ hàng sao lại mãi không có cửa vào tứ kết, vô lý không thể tả.

Đương nhiên, Lâm Hải cũng có vài lý lẽ riêng.

Mùa giải trước ở Liên minh, đội ngũ có một tuyển thủ hàng sao gồm bốn nhà: Hoàng Phong, Lâm Hải, 301 Độ và Lôi Đình.

Ba nhà khác đều là ứng cử viên nặng kí cho vòng tứ kết, cuối cùng chiến đội 301 Độ và Lôi Đình đều giành được một vé bước vào vòng trong. Nói về 301 Độ, ngôi sao của đội này là đội trưởng Dương Thông và nhân vật Phong Cảnh Sát của hắn, ngoài hắn ra, tuyển thủ Hứa Bân trong đội cũng là một tuyển thủ nổi bật. Trong giới còn có đánh giá cho rằng, hắn không hề kém tuyển thủ hàng sao thánh kỵ sĩ Đặng Phục Thăng, thậm chí không ít người còn nghĩ hắn mạnh hơn Đặng Phục Thăng.

Còn Chiến đội Lôi Đình? Họ có Tiêu Thời Khâm, bậc thầy chiến thuật đã khiến tác chiến đoàn đội của đội ngũ trở thành điểm nhấn, chiến đội Lôi Đình cùng nhờ thế mà có tiềm năng hơn Lâm Hải.

Với Hoàng Phong, tuy mùa trước không thành công ở vòng tứ kết, nhưng đội này lại có quá khứ huy hoàng. Đây là đội đã cùng Gia Thế tranh chức quán quân mùa đầu tiên của Liên minh Chuyên nghiệp. Nhân vật thầy trừ tà Quét Đất Dâng Hương – át chủ bài trong đội chính là nhân vật vang danh từ thuở đầu Liên minh, có vai vế ngang với các nhân vật hàng thánh như Nhất Diệp Chi Thu và Đại Mạc Cô Yên.

Nhân vật này tính ra mạnh hơn khí công sư Hải Vô Lượng bên Lâm Hải một chút, không ai có thể phản bác sự thật đó.

So sánh thế, chiến đội Lâm Hải có vẻ hơi lép vế, thành tích chiến đội không cao hình như cũng rất hợp lý. Thế nhưng, tuyển thủ hàng sao của chiến đội chưa chắc sẽ nghĩ vậy. Trong mùa hè mà chủ lực của các đội lũ lượt chuyển đi như hiện giờ, ai mà cản nổi suy nghĩ muốn thay sếp mới của họ chứ?

Ở trên chính là chứng cứ chứng minh Triệu Dương sẽ chuyển nhượng. Chuyện này thực tế rất có khả năng, nhưng nếu thẳng thừng kết luận thì làm hơi lố. Bọn Diệp Tu thảo luận sơ sơ về tình huống của Triệu Dương rồi quẳng lời đồn vào trong xó. Quả nhiên hôm sau chiến đội Lâm Hải và Triệu Dương cùng đứng ra công khai bác bỏ tin đồn, nói rằng đôi bên rất hài lòng về đối phương, không có dự định giải tán.

Hiềm nỗi việc tuyên bố công khai trong giới đôi khi cũng không nói lên được điều gì, có khi chỉ là thủ đoạn nâng giá. Tóm lại lời đồn ngày hôm qua là vô căn cứ, là tác phẩm của trí tưởng tượng bay xa.

Tuần cũ qua tuần mới tới. Tất cả mọi người theo lệ cũ nghỉ ngơi vào ban ngày, tiệm net lại có khách tới chơi. Chủ nhân của Muội Quang, La Tập sau khi phụ thầy làm khóa đề xong liền tới tiệm net Hưng Hân báo cáo.

Người trông tiệm biết chị chủ đang nghỉ ngơi nhưng vẫn đứng dậy đi gọi. Luôn có cách để báo cho bà chủ rằng tiệm net có biến mà!

Mấy người đang ngủ nghe gọi liền tỉnh dậy, xuống lầu thì thấy bạn trẻ La Tập ăn bận gọn gàng, lưng mang cặp đang nằm ườn trên quầy, tò mò ngó xuôi ngó ngược, trông có vẻ là một chàng trai đơn thuần.

“Muội Quang!” Diệp Tu chào hỏi, quen thói gọi bằng tên trong game. Muội Quang không giống Hại Người Không Mệt, tuy tên kia vẫn chưa cho biết tên thật, nhưng vốn trong game hắn cũng chả gọi ID hắn ta được mấy lần.

“Ô!” Bạn trẻ La Tập đang tò mò nhìn quanh, quay ra thấy Diệp Tu liền vội vã tươi cười.

“Đến rồi ha.” Diệp Tu vỗ vỗ cậu.

“Vâng.” La Tập gật nhẹ.

Sau đó tất nhiên là tới màn giới thiệu. La Tập chào liên tục ba lần, không nói nhiều thêm. Cậu chỉ mới tiếp xúc với Vinh Quang khi khu 10 ra mắt, nên dù có biết có quan tâm thì cậu cũng không tài nào hâm mộ các tuyển thủ chuyên nghiệp “cuồng nhiệt” như Trần Quả được. Cậu không thấy khiếp vía khi được gặp Tô Mộc Tranh.

“Lên lầu trước đã.” Chào xong lên lại phòng huấn luyện tầng hai.

“Trước mắt là tập luyện ở đây, điều kiện hơi nghèo nàn.” Trần Quả giới thiệu với tư cách bà chủ, “Chỗ ở nằm gần đây, khá rộng rãi, giờ đang có bốn người, Bánh Bao cậu quen cũng sống trong đấy.”

“Bánh Bao…” Vừa nghe tên, bạn trẻ La Tập liền như lâm đại địch, đau đầu nói: “Xin đừng cho em với ổng ở chug một phòng nha!”

“Ờ, cái đó tùy các cậu… Tụi tui không xếp phòng.” Trần Quả tuy nói vậy, nhưng đầu lại nghĩ Bánh Bao tưng tửng rất có thể sẽ phăng phăng đem túi La Tập tự sắp xếp luôn, La Tập có thể phản kháng được không? Trần Quả cũng muốn biết.

“Giờ cậu muốn nghỉ ngơi hay làm gì khác? Ăn trưa chưa?” Trần Quả hỏi.

“Chưa.”

“Vậy đi ăn chung.”

Mọi người cùng nhau ăn một bữa cơm, trong lúc ăn Diệp Tu hỏi một câu làm La Tập rơi lệ: “Em vẫn chưa qua được nhiệm vụ khiêu chiến của Thần Chi Lĩnh Vực hả?”

“Vâng…” La Tập xấu hổ, cậu vẫn đang chật vật với nhiệm vụ này như bao người khác. Thật ra, đối với người mới, đây cũng không phải là chuyện kì lạ, bởi cho đến khi khu 11 ra mắt vào tháng 12, ở khu 10 vẫn còn kha khá người chưa vào được Thần Chi Vĩnh Lực. Chỉ tại bạn bè La Tập quen toàn thuộc hàng đẳng cấp. Diệp Tu mới cấp 50 đã xong khiêu chiến Thần Chi Lĩnh Vực thì khỏi cần bàn. Đường Nhu và Bánh Bao quen thân hơn chút cũng dẫn đầu xu hướng. So sánh với họ, La Tập chỉ muốn độn thổ cho xong.

“Đừng gấp, cứ từ từ, mấy thứ anh chỉnh cho em em còn luyện theo chứ?” Diệp Tu hỏi.

“Còn.” La Tập gật đầu, “Nhưng bình thường không có nhiều thời gian.”

“Giờ được nghỉ rồi, thừa dịp tăng cường luyện tập đi.” Diệp Tu nói.

“Vâng.” La Tập không ý kiến. Thua kém nhiều quá cậu cũng thấy lo! Trong học hành, cậu xem như là học sinh giỏi đứng đầu, tuy khiêm tốn nhưng cũng không khỏi sinh lòng kiêu ngạo. Rồi lòng kiêu ngạo ấy bị dập tắt khi vào game, bản hướng dẫn hồi đầu của cậu bị người ta chửi cho sấp mặt. May nhờ có Diệp Tu chỉ điểm, cậu cuối cùng phát huy được chút giá trị riêng. Hiềm nỗi đời không như mơ, so thực chiến trong game với đồng bọn xong, La Tập liền thấy chán nản.

Nhưng thực tế, trong công hội Hưng Hân, tiến độ nhiệm vụ khiêu chiến Thần Chi Lĩnh Vực của Muội Quang hơn hẳn những người khác. Đâu phải lính mới nào cũng được Diệp Tu huấn luyện theo cách chuyên nghiệp như La Tập.

Nếu La Tập luyện kĩ thuật theo cách này mà vẫn không giỏi hơn người chơi bình thường thì người ta hẳn phải bàn bạc lại tính khoa học và tính thực dụng của nó rồi.

Sự thật chứng minh, cách huấn luyện này nâng tầm La Tập lên rõ rệt. Nhưng nếu so với team thiên phú như Đường Nhu hay Bánh Bao thì cậu vẫn còn kém xa.

Ăn xong, mọi người về phòng huấn luyện. Diệp Tu đứng sau lưng La Tập xem cậu ứng chiến với nhiệm vụ khiêu chiến. La Tập lo nơm nớp. Cậu vốn tự tin vào chuyên ngành của mình, nên kể cả khi thầy của cậu, nhà toán học cấp thế giới coi cậu làm bài tập, cậu cũng không thấy hoảng hốt. Còn ở lĩnh vực game, cậu biết mình chỉ thuộc hạng bình dân. Mà bây giờ cậu phải xổ mình ra khỏi cái lồng chứa hàng triệu người, với tay vào thế giới tinh anh siêu cấp chỉ vỏn vẹn hai trăm người, La Tập nghĩ màn thể hiện sắp sửa của mình có lẽ phải trội hơn sự xuất sắc trong học tập nữa. Không thể lơ là chút nào!

Diệp Tu biết cậu nhỏ hồi hộp nên không lên tiếng, chờ La Tập quen dần, bình tĩnh lại, hắn mới tỉ mỉ quan sát trình độ hiện giờ, ưu khuyết trong thao tác, vân vân của cậu.

Chỉ trong giây lát, Diệp Tu phát hiện ra thói quen của La Tập.

Cậu ta theo đuổi sự hoàn mỹ!

Cậu ta cho tất cả thú triệu hồi có tác dụng vào danh sách triệu hồi, xong sau đó sẽ thử phát huy hết tác dụng của từng con, rồi tập trung hết tinh thần vào việc này.

Lư Hãn Văn của Lam Vũ cũng tương tự, chăm chăm muốn thi triển Kiếm Ảnh Bước của tám ảnh sao cho thật hoàn hảo. Trong lúc luyện tập thì không sao, nhưng khi thực chiến, Kiếm Ảnh Bước của tám ảnh mà không hoàn hảo thì chỉ bằng Kiếm Ảnh Bước của bốn ảnh.

Vì vậy Lư Hãn Văn đã chọn con đường thực chiến lấy lui làm tiến, dùng Kiếm Ảnh Bước hoàn mỹ của sáu ảnh để đấu với địch. La Tập hiện đang làm nhiệm vụ khiêu chiến, cũng là kiểu thực chiến không thể đánh qua loa, thành thử ra sự hoàn mỹ thái quá đã khiến La Tập mất tập trung ở những phương diện khác.

“La Tập, em cố quá thành quá cố rồi.” Diệp Tu rốt cuộc mở miệng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui