Lạnh. Rất lạnh. Nó giống như có vô số cái kim đang không ngừng đâm vào da vậy. Cảm giác như máu cũng muốn đông cứng lại vậy, không có cách nào tuần hoàn trong thân thể.
Bên trong tủ lạnh, hô hấp của Diệp Tâm Hạ càng ngày càng chậm chạp. Bộ ngực phập phồng càng ngày càng ít hơn.
Lạnh như băng và sự mệt mỏi khiến cho nàng chỉ muốn nhắm hai mắt lại để ngủ một giấc.
” Nếu như mình ngủ, thì mình sẽ không bao giờ mở mắt ra được nữa…”
Diệp Tâm Hạ mạnh mẽ cắn chặt môi mình thật đau, để cho cơn đau có thể làm cho nàng tỉnh táo hơn.
Hai con Cự Nhãn Tinh Chuột kia hình như cũng không có ý định rời đi. Âm thanh của hai con kia cũng cách chỗ nàng không xa.
Diệp Tâm Hạ cũng không biết mình có thể kiên trì được bao lâu. Nàng thà bị đông cứng còn hơn mà biến thành thức ăn cho bọn Cự Nhãn Tinh Chuột kia.
Không khí càng ngày càng loãng. Diệp Tâm Hạ cố gắng điều chỉnh lại hô hấp của mình. Đầu óc nàng bắt đầu suy nghĩ lung tung về mọi chuyện.
—————–
“Xèo xèo chi ~~~~~~~ tê tê tê ~~~~~~~~”
“Băng!!! Băng!!!!!”
Từng tiếng va đập rất mạnh hung hăng vang lên từ chiếc cửa sắt dày cộm. Thậm chí hắn còn nghe thấy tiếng va chạm từ móng vuốt của bọn Hắc Súc Yêu vào tấm cửa sắt kia không ngừng
Những con Hắc Súc Yêu này chỉ biết nghe theo mệnh lệnh của chủ nhân. Bọn nó biết Mạc Phàm đang còn lẩn trốn ở trong căn phòng này. Nhưng bọn nó chưa xé rách được thân thể của Mạc Phàm thì bọn nó cũng sẽ không bao giờ rời đi.
Móng vuốt sắc bén từ từ cấu xé trên tấm cửa sắt kia cố gắng tạo ra một khe hở nhỏ. Một khi có một khe hở xuất hiện, thì chuyện phá hủy tấm cửa sắt này rất là dễ dàng. Đám Hắc Súc Yêu này sau khi xé ra được một cái lỗ hổng. Bọn nó liền hưng phấn kêu lên. Giống như đám tù nhân được nhìn thấy mặt trời vậy. Bọn nó thay phiên nhau xé mở rộng cái lỗ kia ra.
Bên trong căn phòng. Mạc Phàm có vài vết thương trên người đang ngồi thiền. Nguy hiểm sắp tới gần mà hắn làm như không biết.
Hắn có thể nghe thấy âm thanh tấm cửa bị xé ra. Tiếng thét chói tai của đám Hắc Súc Yêu thông qua khe hở truyền vào nơi hắn càng lúc càng lớn, càng lúc càng rõ ràng.
Nhưng mà, sợ hãi thì có tác dụng gì?
Có thể còn sống hay không? Tất cả đều nhìn vào hai cái Tinh Trần của hắn có biến hóa ra sao!!
Tinh trần màu tím, tinh trần màu đỏ.Cả hai cái đều tản ra ánh sáng lúc mạnh lúc yếu.
Ở bên ngoài hai cái Tinh Trần này, một tầng ánh sáng nhàn nhạt bao bọc lấy nó. Mà bên trong Tinh trần nứt ra ánh sáng chính là nơi tụ tập trọng yếu của màn sáng mờ ảo này.
Màn sáng này giống như vỏ trứng. Nó giống như con nhộng đang muốn phá kén mà ra vậy. Nhìn qua thì ma năng đánh sâu vào cái vỏ trứng có vẻ như không gây ra một chút sứt mẻ nào. Nhưng rõ ràng nó có dấu hiệu phồng lên do năng lượng cuồn cuộn bên trong.
” Vỡ cho lão tử….!!!
Mạc Phàm hô lên một tiếng trong lòng.
Tiểu Cá Chạch Trụy ở trước ngực phát ra ánh sáng giống như rót thêm lực lượng giúp Mạc Phàm chọc thủng cái Tinh Trần này. Lực lượng này từ bốn phương tám hướng phát ra đột nhiên ngưng tụ về một điểm!
Giống như vô số con sông nhỏ hội tụ thành con sông Trường Giang lớn vậy. Con sông Trường Giang yên tĩnh đột nhiên nổi sóng, cuồn cuồn đánh thẳng vào con đê bờ sông!!
Rốt cuộc thì bên ngoài con nhộng này cũng xuất hiện vết rách. Vết rách giống như mạng nhện dần dần khuếch tán ra xung quanh. Tiếng nứt vỡ càng lúc càng lớn hơn.
Sắp thành công rồi, sắp thành công rồi!!
Nội tâm Mạc Phàm bắt đầu kích động lên. Vào lúc hắn đánh thẳng vào cái cảnh giới kia, Mạc Phàm có thể cảm nhận được có một lực lượng khổng lồ cắn ngược lại tinh thần của mình. Khiến cho hắn đầu đau như búa bổ.
Nếu như là bình thường, Mạc Phàm tin chắc rằng hắn không thể nào kiên trì được. Thỉnh thoảng, nó cắn trả ngược lại khiến cho tinh thần hắn đau đớn giống như có một thanh kiếm xuyên qua não bộ vậy. Nó giống như đại dương cuồng bạo, va chạm cuồn cuồn vào tinh thần hắn. Cái loại đau đớn về tinh thần này, trong quá trình tu luyện Mạc Phàm hắn chưa bao giờ thưởng thức qua. Nó mệt mỏi vượt trên cả cái cảm giác hết sạch tinh khí… Nó mạnh hơn gấp trăm lần, nhìn lần. Giống như cơn ác mộng hành hạ và tàn phá tinh thần hắn vậy…
Mà ở trong quá trình này, nếu như tinh thần hắn chỉ cần có hơi chút thả lỏng, có ý định buông bỏ. Thì tất cả thế công mà hắn đã vất vả từ lúc trước tới giờ trong nháy mắt biến mất. Hết thảy mọi thứ hắn đều phải làm lại từ đầu!!
Mạc Phàm cảm giác đầu óc như muốn nổ tung vậy. Gân xanh nổi lên đầy mặt. Nhưng hắn cũng không dám buông lỏng tinh thần xuống.
Thực tế thì cái loại cảm giác đau đớn thống khổ này cũng không thua gì bị bọn Hắc Súc Yêu xé hắn ra thành mảnh nhỏ vậy. Nếu như người có ý chí nghị lực kém thì ngay từ lúc đầu đã buông bỏ việc này rồi, Nhưng Mạc Phàm hắn lại sống chết cắn chặt răng kiên trì.
Hắn nhìn lên màn hình thấy Tâm Hạ vẫn đang còn co rúc kề cận tử vong liền nhắm chặt hai mắt lại. Nếu như nàng bị Cự Nhãn Tinh Chuột xé thành mảnh nhỏ thì hắn tin chắc rằng cả đời này hắn thà thống nhận sự đau đớn, thống khổ này hơn gấp trăm, gấp nghìn lần còn hơn trông thấy cảnh tượng đó.
Thống khổ tinh thần càng lúc càng lớn hơn. Lúc này nó đã gấp 5 lần so với ban đầu rồi!!
Mạc Phàm cắn chặt răng kiên trì!
Gấp mười lần!
Mạc Phàm cắn đầu lưỡi một cái. Hắn rất sợ thân thể của mình vì đau quá mà đem đầu lưỡi của mình cắn đứt.
Thế giới tinh thần sóng nổi cuồn cuộn, không ổn định.
Tinh Trần Lôi hệ màu tím, Tinh Trần Hỏa hệ màu đỏ lúc này giống như muốn biến mất. Sau khi bọn nó vỡ tung ra, ánh sáng của bọn nó liền ảm đạm xuống.
truyenhoangdung.xyz. Truyện được dịch và update tại đây. Cảm ơn bạn đã ủng hộ và ghé thăm.
Ánh sáng càng ngày càng yếu đến nỗi không bằng một hạt sao. Giống như kiểu sắp biến mất trong màn đêm tối tăm vậy.
Đột nhiên, Lúc này Mạc Phàm mở hai mắt ra!
Hai con ngươi của hắn trông rất là khác biệt, khác xa đôi mắt bình thường của con người. Con người này giống như ẩn chứa một tiểu vũ trụ bên trong vậy. Sâu trong nó chính là Tinh Trần Lôi hệ và Tinh Trần Hỏa hệ mờ mịt.
Con ngươi của hắn mở to ra, cả gương mặt Mạc Phàm liền run rẩy.
Hai đại Tinh Trần đang còn tĩnh mịch đột nhiên phát ra ánh sáng cực nóng. rồi nhanh chóng tràn ngập khắp vũ trụ tinh thần của Mạc Phàm.
Ánh sáng màu tím óng ánh, rực rỡ mà xinh đẹp. Nó thật sự hoàn mỹ khiến cho người khác phải rung động.
Ngọn lửa màu đỏ vô cùng nóng như muốn thiêu cháy hết tất cả bóng tối. Lập lòe mà mênh mông.
Bọn nó rất nhanh. Bọn nó bao bọc. Bọn nó giống như sáng tạo ra một tân vũ trụ nhỏ bé thuộc riêng bản thân mình.thuộc về Tinh Vân.
Nhưng lần sáng tạo này nó không nổ tung nữa mà là một mảnh Tinh Trần nho nhỏ như đom đóm. Bọn nó sáng tạo ra một mảnh giống như bầu trời đầy sao trên trời vậy. Bọn nó chứa vô số viên nhấp nháy, hòa lẫn vào nhau.
” Tinh trần hóa Tinh Vân!!!”
Mạc Phàm cảm nhận được hết thảy những điều này, khiến cho máu trong người hắn như muốn sôi trào.
Tinh Trần ở trong vũ trụ chính là một mảnh bụi nhỏ nhỏ. Bọn nó có tồn tại nhưng vô cùng nhỏ bé. Mà năng lượng bọn nó cung cấp cho Ma Pháp Sư cũng khá là có hạn.
Nhưng Tinh Vân thì không giống như vậy. Ở trong vũ trụ nó chiếm diện tích rất lớn. Ánh sáng dày đặc sáng rất là rực rỡ. Bọn nó ở trong cái vũ trụ mênh mông có thể nhìn thấy được rõ ràng. Bọn nó tô điểm đẹp đẽ thêm cho Thế giới tinh thần!!
Mảnh bụi và đám mây. Sự khác biệt này khác xa nhau quá xa. Nếu như mỗi một hạt sao nho nhỏ có ẩn chứa ma năng thì chi chít hạt sao ở chung một chỗ tạo thành đám mây thì nó sẽ chứa năng lượng khổng lồ như thế nào?? Nó có thể phóng thích ra ma pháp cường đại ra sao!!!
Trong Tinh Vân, vẫn òn có Ma Pháp Sư phóng thích ra các ma pháp cơ bản thuộc về hạt sao.
Nhưng ma pháp này lại khác xa ma pháp sơ cấp kia.
Ở màn sáng Tinh Vân này có tổng cộng 49 hạt sao.
Những hạt nho nhỏ này giống như lúc Mạc Phàm bắt đầu thức tỉnh vậy. Nó nhanh chóng chuyển động trong Tinh Vân. Khiến cho người xem nhìn hoa cả mắt.
……………..
” Cảm giác này là…..”
Mạc Phàm nhìn hai tay của mình mà không dám tin vào mắt mình nữa.
Trong tay trái của hắn. Một ngọn lửa thiêu đốt rừng rực, như muốn phóng thích từ trong cơ thể ra ngoài vậy. Giống như kiểu ma năng dùng mãi không hết vậy!
Trong tay phải của hắn. Ánh sáng màu tím chằng chịt, rậm rạp bao trùm hết cả bàn tay hắn. Bọn nó giống như đang muốn tranh thủ tình cảm của Mạc Phàm trước ngọn lửa kia vậy. Nó kiêu ngạo, khát khao biểu hiện ra thực lực của mình.