Toàn Chức Pháp Sư

Đi qua lòng chảo, xuyên qua những bụi cỏ dại còn cao hơn đầu người, rốt cuộc mọi người cũng thấy được sơn cốc Bách thảo.

Sơn cốc Bách thảo chắc hẳn có rất nhiều cửa ra vào. Muốn vào trong sơn cốc phải vượt qua những dây mây ngoằn ngoèo, đan xen chằng chịt trên con đường chật hẹp này.

“ Con đường này sao lại có nhiều dây mây như vậy, từ trên núi cho xuống tới mặt đất, chỗ nào cũng có, nhìn thật ghê tởm.”

Một nữ sinh nhìn khá mảnh mai lập tức nói thầm.

Cây mây ở chỗ này nói chung hình dạng không giống nhau. Cái thì từ trên cao thả xuống giống như là mãng xà đang còn đu bám trên vách núi vậy. Cái thì đan xen nhau ở dưới mặt đất. Nhìn thoáng qua thì giống như họ đang đi vào hang ổ mãng xà màu xanh đen vậy. Rất là dữ tợn đáng sợ.Hỏi sao một ít nữ sinh nhát gan khi nhìn thấy cảnh này lại cảm thấy sởn cả gai ốc.

“ Không phải chỉ là dây mây thôi sao, sợ quái gì chứ, đi theo ta!”

Thấy đây là thời điểm thích hợp để thể hiện ra sự khí phách anh dũng của mình trước mặt các bạn nữ sinh, Vương Tam Bàn liền một mình một ngựa xông thẳng vào.

Vương Tam Bàn mở ra mấy cây dây mây treo lơ lửng ở trước mặt, nâng ngực bước mạnh về phía trước.

Hình thể mập mạp này của hắn, rất phù hợp với công việc khai quang con đường này. Hắn có thể đi qua, thì những người còn lại đều có thể qua được.

“ A!!! Đau quá, cái quỷ gì đây, ai da, đau quá, cứu mạng, cứu mạng a!!!!”

Đột nhiên, ở bên trong Vương Tam Bàn phát ra âm thanh giống như bị ai đó đánh, kêu lên giống như chó dại vậy!

Mọi người thấy vậy liền không tự chủ lui lại sau mấy bước, định thần nhìn lại, lập tức da đầu liền cảm thấy tê dại.

Thì ra, những cái dây mây đó biết động đậy!!

Những cái dây đằng này hình dáng vặn vẹo. Khi Vương Tam Bàn bước vào lãnh địa của chúng, chúng liền nhanh chóng trói hắn lại. Thân thể Vương Tam Bàn mập mạp, nặng nề đến như vậy mà cũng bị bọn chúng nâng lên được.

Trên dây đằng còn có gai nhọn. Khi chúng chuyển động, những gai nhọn này cà vào trên lớp da mập mạp của Vương Tam Bàn tạo ra mấy vết xước dài, máu không ngừng chảy ra từ đó. Nữ sinh Trương Anh Lộ khi nhìn thấy cảnh này lập tức hét toáng lên những tiếng chói tai không ngừng.

“ La cái gì mà la, ngoài trừ việc kêu la chói tai ra, người còn biết làm cái gì nữa không?!”

Hứa Chiêu Đình bực bội rống lên một tiếng.

Nói xong, Hứa Chiêu Đình liền đứng yên tại chỗ. Một hình ảnh hư ảo hiện ra trên trán của Hứa Chiêu Đình. Một màu tím hoa mỹ làm người khác nhìn đến mê mẩn.

Một viên rồi lại một viên ngôi sao xuất hiện. Dưới sự khống chế thành thạo của Hứa Chiêu Đình chúng dần dần xếp thành hàng.

Một lúc sau, một đạo Tinh Quỹ liền hình thành.

“ Lôi Ấn! Mãng Ngân!”

Hứa Chiêu Đình phát động kỹ năng Lôi hệ liền mạch, lưu loát. Xung quanh xuất hiện từng tia sét ngoằn ngoèo hình vòng cung. Dưới sự ra lệnh của Hứa Chiêu Đình, toàn bộ chúng hướng về phía yêu đằng đang còn quấn lấy Vương Tam Bàn mà lôi đi kia.

“ Tư tư tư ~~~~~~”

Lôi ấn đánh lên yêu đằng tạo thành một vệt cháy đen, nhưng mà thực vật hệ yêu đằng cũng không có sợ công kích từ Lôi điện. Chúng nó chỉ hơi co lại một chút, rồi không kiêng nể gì đem Vương Tam Bàn kéo lên trên thác!

“ Cứu mạng, A, Cứu……..”

Vương Tam Bàn khóc nức nở kêu lên, nhưng không để hắn kêu hết, một cây yêu đằng đã thắt chặt lấy yết hầu hắn làm cho Vương Tam Bàn hắn ngay cả sức lực kêu cứu cũng không còn.

Bọn học sinh lập tức loạn cào cào hết cả lên.

Lôi ấn của Hứa Chiêu Đình còn không có tác dụng thì những dây yêu đằng kia phải làm như thế nào mới có thể ngăn cản được đây.

“ A!!’

Lại một tiếng thét chói tai nữa vang lên. Thì ra những yêu đằng này còn chưa có thỏa mãn với con mồi Vương Tam Bàn. Chúng nó liền đổi sang mục tiêu khác là các nữ sinh có da thịt non mịn kia. Người bị trói ở mắt cá chân kia chính là Trịnh Vân Hà.

Trịnh Vân Hà là một Thủy hệ ma pháp sư. Vào lúc này cái gì là Tinh Trần, cái gì là nối liền ngôi sao, nàng sớm đã quăng sạch ra khỏi đầu, chứ đừng nói là phóng thích ra được kỹ năng.

“ Đừng có hoảng, để ta đối phó với chúng!”

Lớp trưởng Chu Mẫn khẽ kêu lên một tiếng.

Một đạo Hỏa hệ Tinh quỹ từ Chu Mẫn nhanh chóng hình thành. Vốn Chu Mẫn đã có vài phần khí phách anh hùng tỏa ra thì giờ lại tăng thêm vài phần với ngọn lửa đang còn cuồng bạo này.

“ Hỏa Tư! Bỏng cháy!”

“ Phanh” một tiếng. Một ngọn lửa từ lòng bàn tay Chu Mẫn thoát ra, theo Chu Mẫn vung tay lên, chúng liền phóng về phía những dây yêu đằng kia.

“Hô hô hô hô ~~~~~~~~”

Bỏng cháy lập tức bùng lên khi gặp dây yêu đằng kia.

Ngọn lửa loạn vũ, bùng phát với một tốc độ nhanh chóng. Trong phút chốc đã đem một mảng lớn yêu đằng nuốt sống.

Những dây yêu đằng này phi thường sợ hãi ngọn lửa. Tại thời điểm Hỏa Tư của Chu Mẫn rơi xuống, nhóm yêu đằng như nhìn thấy quỷ nhanh chóng tản hết cả ra.

Nhóm yêu đằng cũng nhanh chóng thả Vương Tam Bàn ra. Vương Tam Bàn rớt từ trên cao rơi xuống, may mà có cái bụng tròn xoe hắn đỡ cho, bằng không thì khuôn mặt của hắn đã nát bét ra rồi.

“ Lớp trưởng lợi hại!!!”

“ Vẫn là Hỏa hệ là tuyệt nhất! Những yêu đằng đó bị dọa cho sợ vãi cả tè ra rồi.”

“ Đúng vậy, lớp trưởng uy vũ!”

Một đám học sinh nhìn yêu đằng đã lui ra hơn phân nửa, liền trầm trồ sôi nổi khen ngợi.

Con cưng Hứa Chiêu Đình đứng ở đó, sắc mặt trầm xuống.

Thực vật là sinh vật trời sinh có tính đề kháng với Lôi hệ, đành chấp nhận thôi.

Mạc Phàm hắn đứng ở một bên nhìn. Từ đầu đến cuối, hắn cũng không có dùng một cái kỹ năng Hỏa hệ nào.

Dù sao lớp trưởng Chu Mẫn cũng có thể ra tay thu phục được nhóm yêu đằng này, không cần tới lượt hắn phải ra tay.

Huống hồ….

Hỏa tư của Chu Mẫn vẫn đang còn dừng lại ở cấp 1. Mà ngày hôm ấy, khi đang còn trên xe buýt, Hỏa Tư của mình…hắc hắc hắc!

Chỉ là một cái yêu đằng nho nhỏ, không cần bản gia ra tay, có thể tiết kiệm thêm được một chút.

Chu Mẫn đại triển thần uy. Con đường hẹp này nàng chỉ cần phóng thích Hỏa Tư 4 lần liền đem nhóm yêu đằng mà các nữ sinh sợ hãi kia đuổi đi hết… Ở thời điểm này, uy lực Hỏa hệ đã được thể hiện triệt để ra hết, hiệu quả Bỏng cháy so với các hệ khác quả thật bá đạo hơn nhiều.

……………..

“ Chu Mẫn, thiếu nữ Hỏa hệ. Khà khà, cô nương này vẫn là hợp với khẩu vị của ta nhất.”

Ở trong lều trại, huấn luyện viên trưởng Trảm Không vuốt vuốt Tiểu Hồ nói.

“ Hiện tại có lẽ tiến độ nhóm 1 là nhanh nhất rồi. Bên trong nhóm 1 có không ít học sinh có thành tích nổi trội!”

Trương Kiến Quốc dò hỏi.

“ Hỏa hệ pháp sư nhóm 1 đúng là một cái phế vật. Đối mặt với yêu đằng, bọn hắn không tài nào phóng thích ra được kỹ năng. Cuối cùng thì người học sinh tên là Mục Bạch kia phải đứng ra đem yêu đằng đóng thành băng. Nhóm này xem như là nhanh nhất, thuận lợi tới Bách thảo cốc, rất nhanh bọn hắn sẽ gặp được U Lang Thú! Chân chính khảo nghiệm dành cho bọn hắn sắp tới rồi!”

“ U Lang Thú chắc không có đả thương học sinh chứ?”

“ Bị thương, chắc chắn là có rồi. Gãy mấy cái xương cũng là chuyện bình thường. Bất quá U Lang Thú của vị triệu hoán ma pháp sư kia cũng sẽ có chừng mực.”

Phan Lệ Quân nói.

“ Hay là, để ta gọi điện nhắc nhở hắn một chút, dù sao học sinh bị thương nặng quá cũng sẽ ảnh hưởng tới kết quả tiến vào đại học năm sau của tụi nó.”

“ Trong sơn cốc không có tín hiệu, không việc gì phải lo lắng, Bạch Dương hắn biết nặng nhẹ”

La Vân Sóng nói.

“ Bạch Dương? Không phải là vị quang pháp sư đã tử trận rồi đấy chứ? ”

Lão sư Đường Nguyệt sửng sốt hỏi.

Trảm Không cười cười:

“ Chỉ là tin đồn thôi, hắn là triệu hoán ma pháp sư của trạm dịch Tuyết Phong Sơn chúng ta. Hắn lưu lại ở sào huyệt cũ của Độc nhãn ma lang kia. Bất quá cái vòng tay màu lam thì vẫn được để ở trong sào huyệt.”

Đường Nguyệt nói không nên lời, vị huấn luyện viên trưởng này còn tâm cơ khắp mọi nơi a!

Cũng không biết đám học sinh đó có thể bình yên vượt qua hay không.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui