Toàn Chức Pháp Sư


Thiên Kiếp Chi Hỏa màu đỏ tươi hòa với Mân Viêm màu đỏ nâu, Liệt Diễm bùng lên trên mặt phố, mưa rơi xuống toàn bộ bị bốc hơi và biến thành khí trắng.
Tiểu Viêm Cơ phụ thể mang cho Mạc Phàm là Vẫn Quyền khủng bố, nó xuyên đi như vẫn thạch lưu tinh, sau đó chính là ngọn lửa huyễn lệ hủy diệt văng bắn khắp nơi.
Nhưng khi bốn mươi chín viên Tinh Tử được cường hóa, lúc Tinh Đồ được vẽ ra hoàn chỉnh thì ngọn lửa càng thêm cuồng bạo.
Không phải Vẫn Quyền, cũng không phải là Cửu Cung.

Có thể thấy trên cánh tay của Mạc Phàm là những họa tiết Hỏa Giao tinh tế sống động, tựa như có một đầu Giao Long đang cuộn mình lao ra.
" Vẫn Quyền! ! ! "
" Cửu Giao! ! ! ! ! "
Hỏa Năng trên người của Mạc Phàm bùng nổ, vào lúc năng lượng đạt tới giới hạn, Mạc Phàm toàn lực tung nắm đấm phải về hướng con Nhục Khâu Thi Thần.
Quyền ra, lửa mang chợt lóe.

Chín đầu Hỏa Long cuồng nộ, gào thét, chen chúc nhau phóng ra ngoài, làm rung chuyển cả một con phố dài.
Cửu Giao bay ra, ngọn lửa cuồng bạo trên thân của nó cuốn lên một mảnh hỏa hà thật dài.

Hỏa hà cuốn qua giữa các tòa nhà hai bên, kính và cửa sổ đều vỡ tung vì cỗ năng lượng bàng bạc này.
Lúc này, Nhục khâu Thi Thần đang ở giữa không trung, hai mắt lồi ra chỉ nhìn đoàn người mênh mông, nó có thể thấy được một viễn cảnh chính mình đang chế tạo ra một đạo quân Khô Lâu.
Ai ngờ, một ngọn lửa hủy diệt màu đỏ tươi hùng vĩ pha lẫn các hạt lửa màu nâu lại phát ra từ một tên ma pháp sư tầm thường.

Ngay sau đó, là chín đầu Hỏa Giao hung hãn đánh tới.
" Ầm! "
" Ầm! ! "
" Ầm! ! ! ! "
Âm thanh oanh tạc chồng chất lên nhau, tạo thành một tiếng vang thật lớn.
Cùng lúc đó, Hỏa diễm Giao Long đồng thời đánh lên thân thể của Nhục Khâu Thi Thần, lực công kích hùng hồn của Hỏa Giao đánh bay con Thi Thần ra xa, khi nó chỉ cách đoàn người vỏn vẹn có trăm thước.
Sau khi va chạm, ngọn lửa bạo tán.

Chín đầu Hỏa Giao điều biến thành hàng trăm ngọn lửa nhỏ, bay tứ tung trên đường lớn, thiêu đốt thành một mảnh hỏa hà nóng rực kéo dài hàng trăm mét.
Nhục Khâu Thi Thần ở giữa không trung bị đánh trúng, hình thể như ngọn núi bị đánh bay ngược về sau, cái cơ thể phì thạc của nó lăn lộn hàng trăm thước, nghiền nát hết đường xá và xe cộ xung quanh.
Ngọn lửa vẫn còn thiêu đốt cơ thể của nó, đặt biệt là ở phần bụng nơi bị đánh trúng.

Đây là nơi da dày thịt béo cứng hơn tảng đá, vậy mà lại xuất hiện một lỗ thủng lớn đang bị Liệt Diễm thiêu đốt.
Nếu so với hình thể to lớn của Nhục Khâu Thi Thần thì vết thương này thật không tính là lớn lắm, nhưng lại khiến nó cực kỳ thống khổ.
Cấm Vệ Pháp sư Tả Phong vỗ đôi Phong Chi Dực sau lưng, mặt mũi kinh ngạc quay đầu nhìn lại.
Vừa rồi, Nhục Khâu Thi Thần bay qua cách đỉnh đầu của Hắn chưa đến nửa mét.

Phải biết rằng con Thi Thần này chỉ còn cách đoàn người khoảng trăm thước a.
Tả Phong khó tin chuyển ánh mắt về phía Ám Ảnh hệ pháp sư trẻ tuổi, hiện trên người của hắn Liệt Diễm còn đang kịch liệt thiêu đốt.

.

.
Chỉ một quyền, đã đánh bay Nhục Khâu Thi Thần?
Đây là sinh vật cấp Thống lĩnh a.
Hầu hết Pháp sư trung cấp không thể làm tổn thương Nhục Khâu Thi Thần, làm thế nào chỉ một đòn ma pháp trung cấp lại có thể đánh cho nó thụ thương.
" Liệt Quyền Cấp 4? "
Tả Phong thoáng phục hồi tinh thần.

Rất nhanh, hắn lại bỏ qua suy đoán này.
Cho dù Liệt Quyền Cấp 4 có mạnh mẽ, cũng tuyệt không thể đạt tới uy lực như Cửu Giao vừa rồi, đã không thua gì Hỏa Ma Pháp cao cấp.
"Tả Phong… Còn ngẩn ra đó làm gì, nó bị thương rồi.

Mau dùng Nhiếp Hồn Khống Tâm!" Một vị Cấm Vệ pháp sư khác vội vàng hô.
Lúc này, Tả Phong mới phục hồi tinh thần.

Nhục Khâu Thi Thần bị một kích đánh bay, đầu còn choáng váng, phần bụng lại thụ thương, đây đúng là thời điểm hoàn hảo để sử dụng Nhiếp Hồn Khống Tâm.
Dù chỉ thao túng nó được vài giây, cũng có thể dùng man lực của nó tiêu diệt đám quỷ tướng và vong linh xung quanh.
Hai tên ma pháp sư cao cấp rất biết cách nắm bắt thời cơ, mượn cơ hội này khống chế Nhục Khâu Thi Thần.
Tả Phong điều khiển tâm trí của Nhục Khâu Thi Thần, thân thể ngang ngược của nó đứng thẳng lên, xông về hướng ngược lại của đoàn người.
Đám Thi tướng, hủ Thi, khô lâu đi theo nó liền gặp phải trùng kích hủy diệt.

Từng đàn một bị nó nghiền ép tới chết.
Rất nhanh nguy cơ đã được giải trừ.

Đám đông đang đứng ngẩn ngơ ở đó đột nhiên la hét ầm ĩ.
Cho dù là may mắn sống sót, hay là sợ hãi sau khi thoát khỏi Qủy Môn Quan, Từ sợ hãi đến tuyệt vọng rồi lại sống sót.

Họ không còn kiểm soát được cảm xúc của chính mình sau khi chịu đựng rất nhiều dày vò nội tâm.
Mà những Pháp sư sắp bỏ cuộc, giờ đây lại hướng từng ánh mắt đến Mạc Phàm như nhìn một con quái vật.
Một quyền đánh bay vong linh cấp thống lĩnh, tên này không phải quái vật thì là cái gì?
Còn có mảnh hỏa hà cháy dọc theo con phố, không biết có bao nhiêu bầy hủ thi bị thiêu chết, trực tiếp giải trừ nguy cơ từ phương hướng này.
Trung cấp Pháp sư, đây có thực sự là một Trung cấp Pháp sư không.
"Ngẩn...!Ngẩn ra đó làm cái gì, chê mạng sống dài quá hả! Còn không chạy mau!" Tên lùn phản ứng lại trước tiên, đột ngột hét toáng lên.
Thực ra, Tên Lùn vừa mới định thần lại, trong lòng vô cùng chấn động.
Hắn là một pháp sư thích tìm hiểu mọi loại thông tin.

Hắn đã sớm nghe qua, Mạc Phàm là người xếp thứ năm trên Thiên Phú Bảng, trời sinh song hệ, có thực lực xuất chúng nên được chọn làm tuyển thủ trong cuộc tranh đấu học phủ thới giới.

Thật không ngờ hắn lại là một tên Yêu Nghiệt.
"Không thể nào! Vong linh cấp Thống lĩnh.

.

.

Mới vừa rồi hắn thật sự đánh bay Thi thần sao?" một tên pháp sư khác hét lên.
Các Pháp sư chia làm hai phe, một phe thì hét toáng lên như vừa rồi.
Một phe khác thì toàn bộ điều ngẩn ra, do còn chưa kịp hoàn hồn trước hình bóng tử thần của Nhục Khâu Thi Thần, liền nhìn thấy cảnh tượng một trung cấp pháp sư đánh bay vong linh cấp Thống lĩnh.
Vô luận là gào thét hay bàng hoàng, một quyền này của Mạc Phàm đã khiến nội tâm của họ rung động vô cùng, chấn động đến tận sâu linh hồn, thật lâu không cách nào bình tĩnh.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.
Rốt cuộc đoàn người cũng vượt qua con phố chết, chen chúc nhau trên phố đi bộ ở phía đối điện.
Mười mấy tên pháp sư đang bố trí các chướng ngại vật để ngăn chặn sự truy đuổi của đám vong linh, tựa hồ có rất nhiều ma pháp sư ở phía bên kia đường.

Khi nhìn thấy một nhóm lớn người đang chạy trốn, họ rối rít đưa ra viện thủ, trợ giúp đoàn người vượt qua khu vực đáng sợ nhất.
Dòng người tiếp tục đi về phía trước, dần dần họ chia ra ở các đường phố và ngõ hẻm khác nhau.
Khu vực này không bị vong linh chiếm đoạt.

Nên việc di tản dể dàng hơn, thế nhưng mọi người cũng không có dừng lại mà vội vàng chạy đến tường thành của nội thành.
Bất quá, không ai có thể quên được hình ảnh của vị pháp sư trẻ tuổi mặc xiêm áo màu đen.

Dùng một quyền hung hăng đánh bay con Nhục Khâu Thi Thần kia.
Tại vạch kẻ đường băng qua con phố chết, Mạc Phàm thở hổn hển, mặt hơi tái vì mất quá nhiều ma năng.

Nhưng vẻ mặt lại không hề mệt mỏi, thay vào đó là một nụ cười Tà Mị có chút điên cuồng.
Sau khi Cảm nhận được uy lực cuồng bạo của Liệt Quyền Cấp 4, Mạc Phàm rất muốn ngửa mặt lên trời cười to.
Thần thông đại thành, Thần thông mong đợi đã lâu rốt cuộc đã luyện thành.
( Đăng ký dịch tại phần thảo luận của truyện)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận