Khu cách ly an toàn là do hiệp hội ma pháp và liên minh thợ săn cùng nhau thiết lập tạo thành. Ở nơi đó có Ma Pháp Sư, có đại kết giới bảo vệ mọi người. Nó cách tòa nhà Trung Sơn, nơi Mạc Phàm đang đứng có tầm 3 km. Nhưng nếu chỉ dựa vào sức của một mình hắn, Mạc Phàm cũng không tin mình có thể bình yên vô sự đi xuyên qua 3 km kia. Nơi mà có vô số yêu ma đang đứng sẵn chờ đợi hắn đi qua để làm thịt.
“Mặc dù bọn họ kinh nghiệm chiến đấu không nhiều, nhưng dù sao bọn họ vẫn là Ma Pháp Sư. Cho nên mình cần phải hội họp với bọn họ, rồi cùng nhau rút lui đến khu cách ly an toàn.”
Mạc phàm nói.
Giả sư như Mạc Phàm gặp phải một con yêu ma thì với Lôi hệ và Hỏa Hệ của hắn. Cho dù hắn không giết chết được con yêu ma kia, thì con yêu ma kia cũng không thể nào giết chết được hắn. Có lẽ hắn nên khiêm tốn lại một chút. Dù sao thì mấy con Độc Nhãn Ma Lang kia, tất cả bọn nó đều không phải đơn độc chiến đấu. Chỉ cần có 2 con xuất hiện, Mạc Phàm hắn căn bản không đối phó nổi.
Bất kể là thế nào đi chăng nữa, thì lựa chọn tốt nhất cho hắn bây giờ chính hội họp cùng với mọi người. Lực lượng của một người ở trong cái tai họa này quá chi là nhỏ bé. Trừ phi hắn có thể đạt tới cảnh giới như huấn luyện viên trưởng Trảm Không.
......
Mạc phàm nhanh chóng chạy tới trường Thiên Lan ma pháp cao trung. Từ chỗ hắn đứng ở trong tòa tới nhà trường ở dưới chân núi. Hắn phải đi qua mấy ngõ hẻm cũ thì mới tới được cánh cổng bên hông của trường Thiên Lan ma pháp cao trung.
Điều khiến hắn vui mừng nhất chính là tạm thời bên trong thành không có nhiều yêu ma xâm nhập. Cư dân ở khu vực gần đây hoặc là trốn vào phòng dưới đất, hoặc là trốn vào khu vực kết giới an toàn. Tai họa tới quá mức bất ngờ. Thậm chí rất nhiều người vừa mới từ trong giấc mộng đẹp tỉnh dậy. Bọn họ vừa mở mắt ra thì đã thấy hiện thực tàn khốc bày ra trước mặt.
Ngày hôm nay, hầu hết học sinh đều ở trong nhà trường. Nguyên nhân chính là sắp tới kỳ thi tốt nghiệp trung học, cho nên bọn họ cần phải tới trường ôn tập, chạy đua nước rút. Bọn họ còn chưa kịp tham gia vào cuộc thi cạnh tranh tàn khốc kia thì đã phải nghênh đón tai họa Huyết sắc giáng xuống trên đầu. Lần đâu tiên nhìn thấy yêu ma, bọn họ đã sợ vãi cả đái. Thế thì hiện tại khắp nơi trong thành thị đều có yêu ma, bọn họ sẽ như thế nào đây?? Quả thật hắn nghĩ không ra.
......
“Rút lui! Phải nhanh chóng rút lui. Nơi này không còn an toàn nữa!”
Trong phòng làm việc, Tiết Mộc Sinh tức giận, vỗ bàn nói.
Chu hiệu trưởng và các vị hiệu trưởng khác đều không có ở đây. Người quyết định mọi việc trong nhà trường lúc này rơi vào tay chủ nhiệm lớp Trần Vĩ Lượng. Nhưng Trần Vĩ Lượng lại chủ trương cho học sinh cố thủ ở trong nhà trường. Hắn quyết định để cho toàn thể học sinh và lão sư lập một phòng tuyến an toàn, chống cự yêu ma xâm lấn.
Tiết Mộc Sinh lại không cho rằng như thế là đúng. Số lượng học sinh, lão sư tuy rằng nhiều. Nhưng một khi yêu ma xuất hiện số lượng lớn, thì bọn họ căn bản trụ không nổi. Toàn bộ ma pháp sư chân chính mạnh của trường Thiên Lan ma pháp cao trung đều chạy trốn khỏi Bắc Thành. Vì vậy, những học sinh và lão sư ở đây đành phải dựa vào bản thân mình mà sinh tồn thôi.
“Chủ nhiệm, chủ nhiệm!! Phía sau núi có một nhóm lớn Độc Nhãn Ma Lang đang tới. Lam lão sư bị...... Bị phanh thây rồi.”
Sắc mặt Chu lão sư trắng bệch nói.
Bên trong phòng làm việc, sắc mặt của tất cả lão sư đều thay đổi.
Thực tế, bọn họ dù được xem là Ma Pháp Sư trưởng thành thì bọn họ cũng chưa bao giờ gặp qua tai họa như thế này. Cảnh tượng yêu ma tràn ngập khắp trong thành. Bọn nó gặp người liền ăn thịt, liền xé xác. Khiến cho lão sư bọn họ cũng sợ hết hồn hết vía, hai chân run cầm cập. Dù sao thì từ trước tới nay bọn họ làm gì có năng lực đối phó được với yêu ma cơ chứ.
“Trường học không có kết giới. Chỉ cần xuất hiện cùng lúc vài chục con yêu ma, chúng ta nhất định sẽ tổn thất thảm trọng. Đây là cảnh giới Huyết sắc. Chắc chắn là cảnh giới Huyết sắc rồi. Chỉ có tới được kết giới an toàn thì mới có hi vọng sống sót! “
Tiết Mộc Sinh giống như bệnh nhân tâm thần, gầm thét lên.
Lão sư dạy dỗ ma pháp mà cũng u mê như vậy ư? Cảnh giới Huyết sắc chính là án lệ. Cái án lệ này nói cho người đời sau biết được rõ ràng rằng, một khi đang còn ở ngoài vòng kết giới an toàn, thì đừng có vọng tưởng chống cự lại yêu ma. Tỷ lệ còn sống lúc đó không tới 30%!
Ngày hôm nay, học sinh khối lớp 10, lớp 11 đều nghỉ ở nhà. Lớp 12 vì phải khai báo các môn thi tốt nghiệp trung học và ôn tập nên hầu hết mọi người đều đòi đến trường ôn tập.
Cũng may ở trong trường lúc này đều là học sinh cuối cấp. Nhóm học sinh này cũng đã trải qua rèn luyện. Bọn hắn cũng đã từng thấy qua yêu ma. Cũng là nhóm nắm giữ ma pháp vững chắc nhất. Nếu như đồng tâm hiệp lực, dựa vào 1500 tên học sinh và 100 vị lão sư, thì không có lý do gì mà không tới được kết giới an toàn. Mà kết giới an toàn cũng chỉ cách trường bọn họ có 3 km!
“Rút lui, rút lui! Tất cả chủ nhiệm lớp sẽ là người dẫn đầu lớp học của mình. Tất cả lão sư chủ nhiệm khóa sẽ được chia đều tới từng lớp. Chúng ta cần phải đoàn kết để tới được khu kết giới an toàn.”
Rốt cuộc Trần Vĩ Lượng vẫn phải đưa ra quyết định.
Trường học có tổng cộng hơn 1700 người. Nếu đây là cảnh giới Huyết sắc thì một khi ở bên ngoài kết giới an toàn thì tỷ lệ sống sót chắc chắn lên tới 30%. Điều này có nghĩa là nếu như bọn họ tiếp tục ở lại đây thì sẽ có hơn 1000 người mất mạng. Đây là con số thương vong kinh khủng tới mức nào cơ chứ???
Vào lúc này, tốc độ làm việc của các thầy giáo khá là nhanh. Bọn họ nhanh chóng chạy về lớp học của mình. Sau đó cho tất cả học sinh tụ tập trên sân huấn luyện để chuẩn bị rút lui.
Cơ hồ từ khi đưa ra cái quyết định rút lui cho tới khi tập hợp chưa tới 5 phút. Một vị Phong Hệ lão sư, vẻ mặt thất vọng chạy về báo cáo với Trần vĩ lượng:
“Lại có khoảng 40 con Độc nhãn ma lang xuất hiện ở phía sau núi! “
“Rút lui! Nhanh chóng rút lui! Bất luận là thế nào thì những lão sư thực tiễn cũng phải có trách nhiệm trì hoãn cho mọi người rút lui an toàn. Ngàn vạn lần không để cho yêu ma xâm nhập vào trong nhà trường. “
Trần vĩ lượng quá sợ hãi nói.
Vẻ mặt Vị Phong Hệ Lão sư kia liền khổ sở.
Có hơn 50 con nhãn ma lang tấn công, chỉ dựa vào những lão sư khóa thực tiễn trì hoãn...... Làm sao có thể?
..........
Tiết Mộc Sinh vội vàng chạy về lớp dẫn đầu của mình.
Lớp dẫn đầu có thực lực mạnh nhất. Học sinh các lớp khác, còn có rất nhiều học sinh chưa thể phóng thích ra được ma pháp. Nói là có 1500 ma pháp sư có lực chiến đấu. Nhưng trên thực tế, số người có thể đối phó được với yêu ma cũng chỉ có mấy trăm người. Số còn lại, khi đối mặt với yêu ma thì đều không phóng thích ra nổi ma pháp.
Vừa định vào lớp, Tiết Mộc Sinh liền chạm mặt phải một học sinh mà gã nhìn khá là quen mắt. Điều này làm cho Tiết Mộc Sinh vui mừng quá đỗi:
“Mạc phàm, ngươi sao lại ở đây?”
“Ta từ trong mật thất Địa Thánh Tuyền trốn ra. Vừa hay chui ra lại gần nhà trường. Tiết lão sư, chúng ta nhanh chóng rút lui đến kết giới an toàn. Nếu không số lượng người chết sẽ rất là nhiều. Ta nghe vị phó thủ vệ Địa Thánh Tuyền nói to rằng, đây còn không phải là quân lực tấn công mạnh nhất của yêu ma.”
Mạc phàm thở hỗn hển nói với Tiết Mộc Sinh.
“Ta cũng nghĩ như vậy. Hiện tại, chúng ta đã cho học sinh tổ chức rút lui tập thể. “
Tiết Mộc Sinh nghiêm túc gật đầu nói.
“Thế thì quá tốt rồi. Việc rút lui này chúng ta không nên chậm trễ, mau rời khỏi nơi này càng nhanh càng tốt…. Ta mới từ công viên Kỳ Sơn chạy tới đây. Lúc chạy qua, ta có thấy ở phía sau núi của trường chúng ta có rất nhiều Độc Nhãn Ma Lang, cũng không biết bọn nó từ nơi nào chạy tới.”
Mạc phàm nói.
“Có thật vậy không? Nếu vậy chúng ta phải nhanh chóng rút lui! “
Tiết Mộc Sinh ngạc nhiên nói.
Trong con mắt của Mạc Phàm, tình huống hiện tại sợ rằng không có đơn giản như vậy. Cũng không phải chỉ có hơn 1000 con yêu ma xâm nhập vào bên trong thành thị như thế này. Từ vị trí lúc trước Mạc Phàm hắn đứng, hắn có thể thấy được có không ít yêu ma không biết từ đâu chui ra. Ngoài trừ Độc nhãn ma lang ra, ở ngoài kia ra còn có không ít Cự nhãn tinh chuột.
truyenhoangdung.xyz. cảm ơn bạn đã ghé thăm, comment và ủng hộ.
Hay nói cách khác, cho dù mọi người có trốn ở phòng dưới đất thì cũng không an toàn tuyệt đối một chút nào cả. Ở trước mặt Cự Nhãn Tinh Chuột thì mấy cái phòng dưới lòng đất kia chính là nhà của bọn nó. Chỉ mất vài phút, mấy cái phòng kia đã bị bọn nó đào ăn hết sạch sẽ!
“Phàm ca, thì ra ngươi đang ở đây. Nhìn thấy ngươi thật sự là quá tốt rồi.”
Trương Tiểu Hầu nhìn thấy Mạc Phàm giống như nhìn thấy thân nhân của mình vậy. Hai con mắt kích động đỏ hoe như muốn khóc.
Nhớ ngày đó, lần đầu tiên bọn họ gặp phải yêu ma. Đã có rất nhiều người bị dọa sợ đến nỗi ngất đi.
Mà ngày hôm nay, có hàng trăm hàng ngàn yêu ma xâm nhập vào thành thị, nơi mà mọi người đang sinh sống. Bọn nó để lại trong thành thị là những cỗ thi thể và vũng máu. Khi nhìn thấy những hình ảnh này, căn bản không có mấy người vào lúc này có thể giữ được bình tĩnh. Đã có không ít nữ sinh ở đâu đó khóc lóc từ sớm.
Đối với những người học sinh này, tất cả mọi chuyện diễn ra quá mức đột ngột, quá mức đáng sợ. Thậm chí bọn họ còn không biết người nhà của mình bây giờ ra sao nữa.
Thấy cả lớp học đắm chìm trong sự sợ hãi và tuyệt vọng, làm cho Mạc Phàm không khỏi nghĩ tới những loại thiên tai ở trong xã hội khoa học kỹ thuật kiếp trước như là động đất, sóng thần, bão….. Ở trước mặt thiên nhiên, con người thật sự quá nhỏ bé. Mà những người ở đây khi đối mặt với yêu ma thì cũng giống như vậy.
“Ách ô ~~~~~~~~~~~~~~~!”
Đột nhiên một tiếng gào thét từ dưới chân núi, sau sân bóng rỗ truyền tới. Một học sinh ngồi gần cửa sổ từ trên cao nhìn xuống, liền sởn cả gai ốc khi phát hiện thấy một con ma lang chỉ có một con mắt ở giữa đang từ sườn núi nhảy xuống. Thân thể nó mạnh mẽ dẫm lên cái giá sân bóng rổ.
Cái giá ở sân bóng rổ nhanh chóng rơi xuống đất nát bấy. Mà ánh mắt đỏ bừng của con Độc nhãn ma lang kia cũng chậm rãi nhìn lên trên. Ánh mắt nó vô cùng tham lam khi nhìn thấy những con mồi ngon ở trong phòng học.
Từ trên cao nhìn xuống có thể nhận thấy ánh mắt tham lam, khát máu của con Độc nhãn ma lang này. Nhất thời từ trong tòa nhà dạy học truyền tới những tiếng thét chói tai của các nữ sinh!!!
“Yêu...... Yêu...... Yêu ma!!!!”
Một tên nam sinh bên cạnh cửa sổ, thường ngày học tập khá chăm chỉ. Sắc mặt của hắn liền trắng bệch nói.
Nếu như so sánh với con U Lang Thú mà bọn họ gặp trong lúc rèn luyện. Thì những con Độc nhãn ma lang này khí thế hung ác còn nhiều hơn mấy phần. Mọi người nhìn thấy liền da đầu như muốn tê dại.