- Cái miệng của mình linh vậy à?
Tròng mắt Bạch Hạo đều sắp trừng ra ngoài.
Thật đúng là nhắc Tào Tháo là Tào Tháo đến, tâm tưởng sự thành à? Trước đây hắn chơi game rất có tiếng tăm.
- Ta còn tưởng rằng ta là Âu Hoàng độc nhất vô nhị chứ, không ngờ rằng thành tựu lại là chặt cây?
- Không ngờ lại giống với trò chơi, ngay cả ba lô không gian cũng có.
- Ta tìm được một Rương Bảo Vật, ta mới là Thiên Tuyển Chi Tử.
- Mẹ nó, trên đùi đại lão lầu trên còn thiếu vật trang sức không?
- Bản thân 36D, da trắng mặt xinh, vòng 3 đầy đặn, cầu đại lão mang ta đi cùng, ngươi muốn người ta làm cái gì cũng được, anh anh anh!
Khi hắn nhìn thấy đa số người trong kênh nói chuyện phiếm đều thảo luận về Thuật Thu Thập và Ba Lô Không Gian mới lấy được thì Bạch Hạo yên lặng tắt đi.
Sau đó không nói một lời đi chặt cây.
Hắn còn cho rằng mình được Nữ Thần quan tâm, không ngờ lại là quà tân thủ bình thường.
Nhưng mà có Thuật Thu Thập thì sẽ dễ dàng hơn.
Từng cây đại thụ bị chặt ngã biến thành vật liệu gỗ chứa đựng ở trong Ba Lô Không Gian đeo trên lưng.
Vật phẩm cùng loại có thể chồng chất để tồn trữ, 99 ô là cực hạn.
Một cây to bằng bắp đùi có thể thu thập ra hai khối vật liệu gỗ.
Bạch Hạo không chỉ vì cái trước mắt, hắn không thể hao hết thể lực ở dã ngoại hoang giao, lúc ra ngoài trên người chỉ chứa một ổ bánh bao, nói vậy, nếu gặp phải tình huống đột phát gì thì hắn cũng chỉ có thể chờ chết.
Sau hơn một giờ, trong túi đeo lưng của Bạch Hạo có hơn mười tổ vật liệu gỗ.
Hắn cũng đã tính toán, trung bình một giờ hắn có thể khôi phục được khoảng một điểm thể lực.
6 điểm thể lực của hắn, dưới tình huống không đói bụng, muốn hoàn toàn khôi phục cần sáu giờ.
Mà hắn tìm được một chỗ tốt khác của thiên phú Bạo Thực Giả.
Đó chính là nhanh chóng hấp thu thức ăn để khôi phục thể lực.
Nếu như không có thiên phú Bạo Thực Giả, ăn bánh mì cần thời gian nhất định mới có thể từ từ hồi phục 3 điểm thể lực.
Nhưng hắn lại có thể hấp thu trong nháy mắt, trực tiếp khôi phục thể lực.
Nói cách khác, chỉ cần có đủ thức ăn là hắn có thể trở thành động cơ vĩnh cửu?
…
10 vật liệu gỗ đã đủ để thăng cấp cho nơi trú ẩn.
Sau khi ăn mì xong, thể lực còn lại 5 điểm.
Bạch Hạo hoặc là không làm, lại quơ quơ búa đá chém về phía đại thụ trước mặt.
Vật liệu gỗ đương nhiên là càng nhiều càng tốt.
Cho dù là chế tạo rương hợp thành hay là thăng cấp nơi trú ẩn, đều là tài liệu không thể thiếu.
Nhưng Bạch Hạo lại thu vật liệu gỗ vừa mới ra lò của hai tổ vào ba lô.
Ánh mắt hắn đột nhiên đông lại, ở trong tầm mắt của hắn, một con rắn xanh biếc treo ở trên một gốc cây, cái lưỡi rắn đỏ thẫm không ngừng phun ra nuốt vào.
Thân rắn dài khoảng 1,5 thước, thụ đồng lạnh như băng gắt gao đâm vào người hắn.
Làm cho cả người Bạch Hạo phát lạnh.
Búa đá trong tay gắt gao nắm chặt, bắp thịt cả người căng cứng.
Nếu như không phải hắn đủ cảnh giác thì đã không phát hiện được con rắn đang lặng yên đến gần này.
Một giây kế tiếp, Rắn Lục bắn ra bay tới, giống như là một mũi tên sắc bén bay về phía Bạch Hạo.
Mục tiêu chính là yết hầu của hắn.
Bạch Hạo đã sớm có chuẩn bị, dựa vào 7 điểm nhạy bén của mình mà nghiêng người một cái.
Búa đá trong tay cũng vung chém tới.
Vừa rồi có thể dễ dàng chém đứt búa đá đại thụ, lúc này chém vào trên người Rắn Lục, nhưng không chém ra bất kỳ vết thương nào.
Giống như chém vào một đoạn cốt thép, phát ra một tiếng nổ nhẹ.
Nhưng Rắn Lục cũng bị đánh bay trên mặt đất, trên mặt đất điên cuồng vặn vẹo.
Trong mắt Bạch Hạo lóe lên một tia lệ khí, thừa dịp ngươi bệnh, muốn mạng của ngươi.
Lắc cái búa đá nhào qua, một búa bổ vào đầu con Rắn Lục.
Hắn vốn muốn chém vào vị trí bảy tấc, nhưng độ chính xác của hắn lại quá kém.
Vẫn cứng cỏi như vậy, căn bản là không rách da, chỉ là đầu rắn chìm sâu trong bùn đất.
Bạch Hạo chạy nhanh tới, một tay bóp đầu rắn, giơ tay lên muốn đập xuống đất.
Nhưng phản ứng của Rắn Lục còn nhanh hơn so với hắn tưởng tượng.
Thân rắn nhanh chóng quấn quanh ở trên cánh tay của hắn, nhanh chóng co rút lại.
Vẻ mặt Bạch Hạo biến đổi, cảm nhận được trên xương cốt và cơ bắp truyền đến đau đớn, hắn không ngờ rằng lực lượng của con Rắn Lục này lại to lớn như thế.
- Trác!
Bạch Hạo tức giận mắng một tiếng, trong lòng nảy sinh ác độc, một tay đưa Rắn Lục đến bên mép, há miệng cắn một cái.
Búa đá không phá được phòng ngự, hắn không tin là hàm răng của hắn còn không phá được?
Một giây kế tiếp, một mùi vị ngái ngái xông thẳng lên đầu hắn.
Bạch Hạo cố nén ác tâm, trực tiếp cắn đứt Rắn Lục.
Rắn Lục bị thương tổn, giãy giụa càng liều mạng hơn, đuôi rắn thoát khỏi cánh tay Bạch Hạo, không có mục đích bỏ chạy loạn xạ.
Lực lượng to lớn đánh vào trên người Bạch Hạo, trực tiếp đánh da thịt hắn nứt ra.