Thân thể Sở Tích cứng đờ.
Tầm mắt cô rơi xuống điện thoại vừa rồi đặt trên trên sô pha, biểu tình hối tiếc không kịp.
Đột nhiên cô có một loại cảm giác bản thân ngoại tình rồi bị bắt gian tại giường, nhanh chóng giải thích, “Anh nghe em nói, em không có ý đặc biệt muốn xem nam gì đó biểu diễn đâu!”
“Người ta cũng đã chụp trộm ảnh gửi cho em, em đương nhiên nên biểu hiện một chút hứng thú chứ!”
“Anh không cần dùng ánh mắt như vậy nhìn em, anh cảm thấy em là loại người này sao?!”
Sở Tích cầm điện thoại, thấy vừa rồi Tiểu Nghiêm gửi đến một clip ngắn trai 6 múi biểu diễn, cô hoảng loạn muốn xóa đi lại không cẩn thận ấn vào bắt đầu phát. Ánh đèn màu ấm, làm da màu đồng cổ, cơ bắp rắn chắc, thân thể tráng kiện cùng với tiếng la hét hết đợt này đến đợt khác của các cô gái. Giọng nói của Tiểu Nghiêm đặc biệt rõ ràng: “A a a a a đẹp traiiiii!!! Mẹ nó đẹp trai quá a a a a a!!!
Cố Minh Cảnh “...”
Vẻ mặt Sở Tích sắp khóc luôn rồi.
Cô luống cuống tay chân tắt video đi, sắc mặt Cố Minh Cảnh đã khó coi đến một cảnh giới nhất định.
“Đẹp sao?” Anh ngồi ở trên sô pha, nhàn nhạt hỏi. Ngôn Tình Xuyên Không
Sở Tích cảm thấy chỉ cần cô nói một tiếng “đẹp” thôi thì đêm nay sợ là mạng cũng không còn. Cô nuốt một ngụm nước miếng, cẩn thận nhìn khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông. Hôm nay anh mặc áo khoác dài, hai chân bắt chéo ngồi trên sô pha, một đoạn cổ chân lộ ra khỏi ống quần, mắt cá chân của anh nhỏ mà tinh tế, thoạt nhìn cực kỳ mê người.
Sở Tích nhớ lại hình ảnh trong clip Tiểu Nghiêm vừa gửi, sau đó lại nhìn Cố Minh Cảnh trước mắt, lúc này lực chú ý của cô không ở mặt cũng không ở mắt cá chân mà là ở tay, cổ tay gầy nhưng có lực, ngón tay thon dài tinh tế.
Sự tồn tại của người đàn ông nhất định chính là phúc lợi của đảng khống tay(*).
(*) Khống tay: yêu thích tay.
Sở Tích nuốt một ngụm nước miếng, đột nhiên hiểu rõ sâu sắc vì sau mỹ nhân ôm tỳ bà che nửa mặt ở phương Đông lại càng rung động lòng người hơn là phô bày tất cả.
Cô thử thăm dò qua đó ngồi, Cố Minh Cảnh cũng không cự tuyệt cô đến gần, hai người đối mặt.
Sở Tích duỗi tay ôm cổ anh, trả lời câu hỏi vừa rồi, “Bọn họ đương nhiên là đẹp.”
Cố Minh Cảnh nhăn mày lại.
Sở Tích nhanh chóng bổ sung: “Nhưng mà cho dù bọn họ có đẹp thì cũng không đẹp bằng anh.” Cô cảm thấy bản thân giống như đang dỗ một con quỷ ghen tuông ấu trĩ.
Những lời này đơn giản, thậm chí có thể cảm nhận được cô đang ma mảnh đùa giỡn, nhưng nghe vào vẫn khiến người ta cực kỳ hưởng thụ. Mày Cố Minh Cảnh từ từ giãn ra, anh nhìn gương mặt tràn ngập ý cười của Sở Tích, ánh mắt ngày càng sâu hút.
Anh duỗi tay nắm lấy gáy Sở Tích, cô cũng vô cùng phối hợp cúi đầu hôn môi.
Cô không sợ, đêm nay bọn Phó Bạch sẽ về trễ, ngày mai không có lịch trình gì chắc chắn sẽ ngủ nướng, cho nên hẳn là... hẳn là sẽ không có ai đến gõ cửa phòng cô đâu nhỉ.
Một đêm mất ngủ.
Có lẽ đêm nay nơi này có lễ hội, bên ngoài có bắn pháo hoa, một đợt rồi lại một đợt, ánh sáng vụt lên giữa bầu trời đen, đến một độ cao nhất định thì tỏa ra bốn phía, sau đó vụt tắt, chờ đợi một đợt pháo hoa tiếp theo, pháo hoa màu sắc rực rỡ nổi bật giữa đêm đen, hình ảnh mỹ lệ phản chiếu vào cửa sổ kính của khách sạn.
Bên kia, tầng cao nhất khách sạn, trợ lý Cao ngáp một cái.
Anh ta đã nói rồi, cô Sở ở đây, đặt phòng khác cho tổng giám đốc là dư thừa.
Ngày hôm sau, chim chóc trên những ngọn cây ven đường bắt đầu ríu chào buổi sáng.
Tuần lễ thời trang Paris đã gần kết thúc, nghệ sĩ nữ tham gia tuần lễ thời cũng lục tục chuẩn bị lịch trình cuối cùng.
Hôm nay Sở Tích không có công việc, nhóm người hôm qua đi chơi về trễ nên đã mạnh ai nấy về phòng ngủ của mình.
Sở Tích cũng nép trong lòng Cố Minh Cảnh mà ngủ, giống hệt một con mèo nhỏ.
Cố Minh Cảnh tỉnh trước, khóe môi cong lên ý cười, anh đùa giỡn mái tóc mềm mại của Sở Tích trong chốc lát, sau đó nhắn tin cho khách sạn chuẩn bị bữa sáng.
Sở Tích bên này không có hoạt động, nhưng Hạ Kiều bên kia đã bắt đầu công việc.
Phòng 4007, người đại diện kiểm tra tỉ mỉ mặt Hạ Kiều.
Rất nhạt, nhưng vẫn có thể che mắt được fans, nếu nhìn trực diện thì sẽ thấy được có trang điểm nhẹ, nhưng cách một cái màn hình sẽ cảm thấy làn da này giống như trời sinh đã tốt, lông mày đã phun nên không cần phải vẽ, một đường màu nâu tinh xảo nhìn rất tự nhiên, cộng thêm làn môi đã được tô chút son màu anh đào thì đúng là vô cùng hoàn mỹ.
Có đôi khi trang điểm nhẹ còn khó hơn khi có trang điểm đậm, không uổng công hai người đã chuẩn bị từ 6 giờ sáng, khuôn mặt hoàn mỹ này theo lý thuyết gọi là cái gì mà “Trang điểm như không trang điểm”.
Hơn nữa không chỉ cố ý giả dạng trên mặt mà ngay cả tóc cũng cố ý gội sạch rồi sấy, làm cho tóc rối tự nhiên nhất có thể, giống như lúc vừa rời giường, đầu tóc xõa tung mang theo chút lười biếng.
Hạ Kiều xem gương lại lần nữa: “Ổn chứ? Thật sự nhìn không ra sao?” Người đại diện gật đầu, cho một ánh mắt kiên định: “Yên tâm, tuyệt đối không nhìn ra đã trang điểm." Hạ Kiều: “Vậy là tốt rồi."
Người đại diện nhìn đồng hồ: “Thời gian sắp đến rồi, bọn họ sẽ lập tức đến, anh đi trước, em cố lên, cố gắng biểu hiện." Hạ Kiều: “Được rồi, anh đi nhanh đi."
Người đại diện đi rồi, Hạ Kiều lại nhìn vào gương, cuối cùng cũng hài lòng mỉm cười.
Lần này ở Paris có một hoạt động quan trọng, chính là nghệ sĩ sẽ cùng với tạp chí hợp tác phát trực tiếp cho fans xem quá trình chuẩn bị trang phục và hóa trang. Một chút nữa biên tập bên tạp chí và chuyên viên trang điểm sẽ cùng nhau đến đây, nhưng cô tuyệt đối không cho phép bản thân để mặt mộc và đầu tóc rối bù như tổ chim phát trực tiếp cho fans xem, vì thế đã trang điểm nhẹ từ trước, đến lúc đó còn có thể có thêm một hình tượng nữa là nữ thần mặt mộc.
Hạ Kiều duỗi eo, hoàn mỹ.
Đồng thời, biên tập đã dẫn theo chuyên viên trang điểm xuất hiện tại cửa khách sạn. Bởi vì kinh phí hành trình có hạn cho nên bọn họ không được ở cùng khách sạn với Hạ Kiều, chỉ là theo địa chỉ mà tìm đến.
[ Hi Kiều Kiều, cho hỏi cô đã dậy chưa? Chúng tôi lập tức đến đây. ] Biên tập gửi Wechat cho Hạ Kiều.
Hạ Kiều trả lời rất nhanh: [ Mới vừa tỉnh, mau đến đây đi. ]
Biên tập: [ Ok ]
Được nghệ sĩ trả lời, biên tập nhẹ nhàng thở ra, sau đó canh đúng thời gian bắt đầu phát trực tiếp.
Trước đó bọn họ đã thông báo có buổi phát trực tiếp trên Weibo chính thức, từ sớm đã có rất nhiều fans ngồi canh, vừa bắt đầu phát trực tiếp, fans ngồi canh liền đều nhanh chóng nhấn vào xem.
Biên tập nhìn số lượng người xem nhảy liên tục trên góc trái, phát hiện người xem so với mong đợi cao hơn không ít. Từ khi nào nhân khí của Hạ Kiều lại tốt như vậy?
Biên tập bắt đầu chào hỏi mọi người: “Hello mọi người, hiện tại chúng tôi đã ở trước cửa khách sạn, đang chờ thang máy."
Sau đó cô nhìn bình luận, phát hiện fans dường như không đúng lắm?
[ Chờ mong Kiều Kiều ~ ]
[ Kiều Kiều rất sủng fans nha, còn phát trực tiếp cho fans xem nữa ]
[ Chỉ có người trời sinh đẹp sẵn mới dám sáng sớm phát trực tiếp cảnh hoá trang, Kiều của tôi là đẹp xuyên thời đại ]
[ Fans Sở Tích hãy nhìn đi, lần này mong các người hãy nhìn thật kỹ! Còn dám nói mặt mộc của Hạ Kiều nhà chúng tôi không đẹp tôi liền không khách khí với các người! ]
Phía dưới có người trả lời:
[ Aiya! Sợ quá nha~ ]
[ Nhìn thì nhìn, không phải bọn tôi đã đến đây rồi sao? ]
[ Ha ha ha không biết con chó nào đã bị chúng tôi đánh đến nỗi kêu cha gọi mẹ chạy trối chết ha ha ha ha ha ha ha, giờ còn bày đặt không khách khí? Xin hỏi Gạch chúng tôi từng thua sao? ]
Biên tập đối với những bình luận này không hiểu ra sao.
Sao lại thế này?
Loại phát trực tiếp này hẳn là chỉ có fans Hạ Kiều mới xem chứ? Sao cảm giác phòng phát trực tiếp hôm nay có lẫn thêm những sinh vật kỳ quái khác, hơn nữa lượng người xem hôm nay rất nhiều, vô cùng náo nhiệt.
Cũng may cô còn có một cái điện thoại dự phòng, biên tập nhanh chóng lấy điện thoại ra tìm hiểu tình huống.
Sau đó cuối cùng cũng hiểu rõ ràng.
Thì ra là vì lần trước ảnh Hạ Kiều thua ảnh Sở Tích, sau đó còn bị fans Sở Tích chỉnh một trận, fans Hạ Kiều càng nghĩ càng tức giận, cuối cùng lại bắt đầu đi nói xấu fans Sở Tích, nói Sở Tích của bọn họ còn không phải chỉ là nữ số hai trong phim Kiều Kiều đóng, chỉ bằng một cái meme mà thắng thì có bản lĩnh gì, nói rằng Kiều Kiều của bọn họ mới thật sự thắng Sở Tích.
Vốn dĩ fans Sở Tích cũng không thèm để ý đến fans Hạ Kiều, nhưng fans Hạ Kiều ngày càng làm lố, lấy ảnh Sở Tích ra chỉnh sửa rồi so sánh với Hạ Kiều.
Đối lập với ảnh đã qua PTS lồng lộn của Hạ Kiều, dẫm Sở Tích nâng Hạ Kiều, lúc này fans Sở Tích mới ngồi không được, không phải muốn so sao? Bọn họ lập tức so đây!
Lần này đều lấy ảnh đẹp ra so, từ ảnh hai người trang điểm nhẹ, trang điểm đậm đến ảnh hiện đại, ảnh cổ đại rồi so cả ảnh selfie đăng trên Weibo, cho dù là vậy nhưng fans Hạ Kiều làm sao cũng không muốn thừa nhận đều là Sở Tích thắng.
Gạch lại lần nữa chiến thắng một cách văn minh, đang chuẩn bị vỗ tay công thành danh toại lui thân thì nào ngờ fans Hạ Kiều lại mặt dày nói muốn so ảnh mặt mộc, mặt mộc đẹp mới thật sự là mỹ nhân.
Gạch đương nhiên không sợ, so thì so, ảnh mặt mộc của Sở Tích còn thiếu sao? Trời sinh đã có làn da đẹp, khí chất lúc mặt mộc giống hệt như mấy em gái vị thành niên, bọn họ sẽ sợ Hạ Kiều sao?
Sau đó nhìn ảnh mặt mộc của Hạ Kiều mà fans cô ta đưa ra thì đúng là cạn lời.
[ Các người mẹ nó gọi cái đó là mặt mộc? Son môi, vẽ mắt ngay cả lông mi giả cũng gắn, vậy mà các người gọi nó là mặt mộc? ]
[ Có bệnh thì đi khám, không rảnh giỡn cùng các người. ]
Fans Hạ Kiều dường như cũng biết "ảnh mặt mộc" trong tay bọn họ không có giá trị. Có điều Hạ Kiều hình như chưa từng lộ mặt mộc, chắc là do xấu hổ, sau đó đột nhiên nhìn thấy tạp chí phát Weibo, thông báo những ngày cuối ở Paris Hạ Kiều sẽ phát trực tiếp cho fans xem cảnh cô trang điểm.
Fans Hạ Kiều lập tức vui vẻ, nói Hạ Kiều của bọn họ không dám lộ mặt mộc? Không phải sắp phát trực tiếp sao? Có bản lĩnh thì tới so, tới nhìn Kiều Kiều đẹp chết người của bọn họ.
Fans Sở Tích vừa nghe liền cảm thấy nực cười, [ Hạ Kiều nhà các người dám lộ còn sợ chúng tôi không dám nhìn? ] Thế là fans hai nhà bắt đầu hẹn nhau đúng giờ sáng hôm nay đến xem Hạ Kiều phát trực tiếp cảnh cô ta hoá trang, rồi cùng so mặt mộc với Sở Tích.
Biên tập: "..."
Trách sao nhiều người xem phát trực tiếp như vậy, thì ra đám sinh vật kỳ quái kia là fans Sở Tích.
So sánh nhan sắc thôi đã làm một trận lớn như vậy, càng ngày càng không hiểu nổi mấy người trong vòng fans này.
Có điều nhiều người xem thì tốt thôi, fans Sở Tích muốn xem thì cứ xem đi, biên tập chuẩn bị một chút biểu tình, tiếp tục nhìn vào ống kính nói: “Hiện tại chúng tôi đã vào thang máy, mọi người có chờ mong được gặp Hà Kiều hay không?”
Fans Hạ Kiều:
[ A a a a a Kiều Kiều, chúng tôi yêu cô một vạn năm!!! ]
[ Tôi yêu Kiều Kiều muốn điên luôn rồi! Hôm nay vì nhan sắc của Kiều Kiều mà tôi sẽ chiến đấu một trận a a a a ]
[ Làm sao bây giờ~ vừa nghĩ đến chút nữa phải gặp Kiều Kiều tim tôi liền đập mạnh đến nỗi sắp đứt luôn rồi! ]
Fans Sở Tích: →→
Bình luận lặng lẽ trôi trên màn hình: “Có bệnh à? Đến nỗi này sao?”
Cảm giác hình như chỉ số thông minh của bọn họ không quá cao.
Cửa thang máy mở, mọi người thông qua màn hình thấy biên tập ra khỏi thang máy, tiến vào hành lang khách sạn.
Biên tập ngẩng đầu, dựa vào số phòng Hạ Kiều gửi đến mà tìm kiếm, vừa nói vừa tìm: “4007… 4007… 4007 ở đâu?
Sau đó mắt cô sáng rực lên: "Tìm được rồi.”
Khách sạn này thiết kế theo phong cách Châu Âu cổ điển, ngay cả số phòng cũng làm vô cùng độc đáo, con số cũng được trang trí hoa văn cong cong.
Chắc là phòng này rồi. Biên tập nhìn số phòng.
Cô nhìn vào ống kính nhỏ giọng nói: "Đã đến cửa phòng rồi, chuẩn bị gõ cửa nha~"
Fans Hạ Kiều lại lâm vào trạng thái điên cuồng.
Mặt fans Sở Tích vô cảm.
Biên tập duỗi tay nhẹ nhàng gõ cửa phòng, dường như nghe được động tĩnh trong phòng, còn nhập gia tùy tục dùng tiếng Pháp nói một câu: "Bonjour!"
Fans hai nhà đồng loạt bình luận:
[ Mặt mộc! Mặt mộc! Mặt mộc! ]
Một chút sau, khoá cửa nhẹ nhàng vang lên.
Fans cũng nghe được âm thanh này, tim sắp vọt lên cổ họng.
Fans Hạ Kiều: Tới rồi! Chiến đấu vì mặt mộc của Kiều Kiều!!
Fans Sở Tích: [ Chụp màn hình lại đi mọi người, sau này còn lấy ra so với Tích Bảo nữa. ]
Fans hai nhà cộng thêm biên tập đều hít sâu một hơi.
Tiếng khoá cửa vang lên, nhẹ nhàng hé mở ra một chút.
Sau đó, cửa được mở rộng ra.
Biên tập cười thật tươi, giơ ống kính phát trực tiếp, "Hello Kiều Kiều…" còn chưa nói xong, sau khi thấy người xuất hiện ở cửa thì lập tức cứng đờ.
Cùng lúc đó, giao diện phát trực tiếp, hình ảnh di chuyển từ dưới lên trên sau đó đảo qua, người đàn ông mặc áo tắm dài cứ như vậy mà xuất hiện ở cửa phòng của Hạ Kiều.
Hai giây.
Dường như cả thế giới đều im lặng.
Đàn ông... đàn ông mặc áo tắm dài. Sau đó… Fans đều điên hết rồi!!
Fans Hạ Kiều:
[ A a a a a mẹ nó sao lại thế này a a a a a ]
[ Sao phòng Hạ Kiều lại có đàn ông? Sao lại có đàn ônggggggg?! ]
[ Người đàn ông này… người đàn ông này… mẹ nó không phải fans bạn trai nổi tiếng giàu có của Sở Tích sao??? ]
[ Là Cố Minh Cảnh! Cố Minh Cảnh a a a a! ]
[ Đẹp trai, thật sự rất đẹp trai! ]
[ Lầu trên tỉnh táo một chút! Fans Sở Tích sao lại xuất hiện trong phòng Kiều Kiều?! ]
Fans Sở Tích cũng hết hồn.
Cho rằng mở cửa sẽ thấy Hạ Kiều, kết quả xuất hiện ở màn hình lại là người trong nhà Gạch.
Tuy rằng cũng rất muốn điên cuồng giống fans Hạ Kiều, nhưng fans Sở Tích vẫn ép bản thân phải nhịn xuống.
Bình tĩnh. Bình tĩnh. Không được hoảng. Chúng ta đều gặp qua những trường hợp lớn hơn như vậy rồi.
Sau đó Gạch nhìn người đàn ông trên màn hình kia, rốt cuộc cũng bình tĩnh lại, ánh mắt lạnh lùng, cười lạnh.
Aiyo, không phải nói là fans của Tích Bảo nhà chúng ta sao? Không phải còn đứng đầu danh sách fans sao? Không phải Tích Bảo là duy nhất sao? Vậy mà giờ phút này lại xuất hiện trong phòng Hạ Kiều.
À há, lừa đảo, tất cả đều là lừa đảo.
Đối mặt với fans Hạ Kiều còn đang điên cuồng, fans Sở Tích đã ổn định tinh thần.
[ Sao lại xuất hiện ở phòng của Kiều Kiều mấy người? Tổng giám đốc Cố và Kiều Kiều của các người ở bên nhau à? ]
[ Này sợ là Hạ Kiều cố ý rồi, muốn ép người đàn ông kia phải thừa nhận thân phận chứ gì? ]
[ Tổng giám đốc Cố, nếu đã ngủ với người phụ nữ khác thì cũng không cần phải vào fandom Gạch của chúng tôi nữa. ]
[ Cho rằng Tích Bảo của chúng tôi đơn thuần sao? Anh xem Tích Bảo của chúng tôi thành cái gì? Một bên ngủ với đối thủ của Tích Bảo một bên tự nhận là fans bạn trai của Tích Bảo, cho rằng Gạch chúng tôi dễ bị ăn hiếp sao? ]
[ Đội biệt động Gạch tuyên bố, tổng giám đốc Cố Minh Cảnh của tập đoàn Nguyên Cảnh bị khai trừ ra khỏi fandom Gạch. ]
[ Có tiền đi nữa chúng tôi cũng không cần! ]
[ Chúng tôi từ bỏ người đàn ông này, tặng cho Hạ Kiều và fans Hạ Kiều đó ]
[ Đúng, tặng cho các người! ]
[ Trước ngực còn có dấu vết ha, aiyo, tối qua nhất định là rất kịch liệt đây. ]
Fans Hạ Kiều có người vội vàng chấp nhận Cố Minh Cảnh, cũng có người rất có cốt khí không chịu nhận, phòng phát trực tiếp cực kỳ hỗn loạn.
Hiện trường khách sạn, biên tập nhìn người đàn ông kia đang nhướng chân mày, trái tim nhỏ run lên, sau đó không khỏi lùi về phía sau hai bước.
“Cái đó... à…”
Biên tập còn chưa nói xong thì đột nhiên nghe thấy tiếng dép lê “xẹp xẹp”.
Ngay sau đó, trước mắt biên tập, trong màn hình đang hỗn loạn của phòng phát trực tiếp lại xuất hiện thêm một người.
Trên người cô là bộ váy ngủ ngọt ngào, tóc có chút rối, rõ ràng là vừa tỉnh ngủ, tay còn đang xoa xoa mắt.
Cô không chú ý đến ngoài cửa, vừa nheo mắt vừa bước đến bên cạnh Cố Minh Cảnh, cô ngáp một cái rồi ngẩng đầu, dùng giọng nói còn chút trẻ con lên tiếng hỏi: “Không phải anh nói bữa sáng đến rồi sao?”
Sau đó dường như mới chú ý đến có người ở cửa, cô hơi xoay người, mơ mơ màng màng đối diện trực tiếp với ống kính.
Làn da tuyết trắng, đường cong cổ tuyệt đẹp, trên xương quai xanh còn có hai vết dâu tây vô cùng nổi bật.
Là Sở Tích!