Toàn Giới Giải Trí Đều Phải Ăn Dưa Của Tôi


" Tốt nhất là chửi cô ta không chịu nổi mà nhảy lầu tự sát, giống như Sở Tang đã chết kia.

"

Đường Quang miệng nói lời ác độc, trên mặt lại lơ đễnh, hờ hững.

Người đại diện nhìn Đường Quang càng ngày càng càn rỡ, luôn cảm thấy nếu để anh ta tiếp tục phát triển theo tính cách này, chắc chắn sẽ xảy ra chuyện.

Sở Tang đi theo nhân viên công tác đến điểm dừng chân ở hiện trường quay phim.

Chưa bắt đầu quay phim, nên ở đây không có camera.

Tổ tiết mục xác thực chuẩn bị rất chu đáo, bất kể là đồ dùng vệ sinh cá nhân hay là chăn ga gối đệm đều đầy đủ mọi thứ, thậm chí trong tủ quần áo còn chuẩn bị một ít quần áo tối màu thuận tiện cho chó săn nằm vùng chụp dưa.

Nhân viên công tác đi theo Sở Tang trên mặt là thần sắc ngượng ngùng: " Sở lão sư, kích cỡ quần áo này có thể hơi lớn.

Chúng tôi sẽ chuẩn đồ bị mới cho cô, có thể cần thêm chút thời gian.

"

Quần áo này là đồ may đo, hiện tại làm lại một bộ có thể phải mất vài ngày.

Đạo diễn sợ Sở Tang đến thời khắc cuối cùng cũng không chịu nhả ra, cho nên đã tìm một paparazzi khác để dự phòng, quần áo cũng là kích cỡ của người đó.

Sở Tang cũng không thèm để ý, quần áo rộng thùng thình hoạt động rất tiện, mặc cái này cũng không sao: " Không sao, tôi mặc cái này cũng được.


"

" Cô tên là gì? " Sở Tang hỏi.

" Tôi tên Hạ Tri, cô Sở cứ gọi tôi là Tiểu Tri cũng được.

"

Sở Tang gật đầu: " Được rồi, vậy gọi cô là Tri Tri đi, như vậy tương đối đáng yêu hơn.

"

Hạ Tri càng cảm thấy Sở Tang là người dễ ở chung.

Cô là người cuối cùng được cử đến để hỗ trợ cho Sở Tang, bởi vì các đồng nghiệp khác cảm thấy Sở Tang khó ở chung, khi dễ cô còn trẻ tuổi, liền đùn đẩy giao công việc này cho cô.

Nhưng bất kể là qua điện thoại vừa rồi, hay là suốt quãng đường này dẫn Sở Tang đến hiện trường quay phim, cô ấy đều tỏ ra rất dễ gần.

Hơn nữa cô ấy thật sự rất đáng yêu, nói không nhiều lắm, là người dễ tính, tính tình tốt.

Quan trọng nhất là cô ấy quá xinh đẹp!

Giống như một món đồ trang trí nhỏ vậy.

" À đúng rồi, bên này các cô có phòng gym không? Không có phòng gym, sân thể thao cũng được.

"


Vẫn còn đang kinh ngạc trước nhan sắc của Sở Tang, Hạ Tri hoàn hồn: " À? À, phòng gym thì không có.

Nhưng có sân thể thao, ở phía sau biệt thự.

"

Cần phòng gym làm gì chứ? Món đồ trang trí nhỏ này cần tập gym sao?

Sở Tang có chút ngoài ý muốn.

Cô ấy là một trạm tỷ, vì vậy cần phải huấn luyện thể lực.

Leo núi, lặn biển gì đó, cô đều có học lướt qua.

Chẳng lẽ đám chó săn cũng không cần huấn luyện sao, nằm vùng không mệt sao? Không phải cần tìm góc chụp sao?

" Sân thể thao cũng được.

"

Trước tiên phải rèn luyện thể lực đã.

Hạ Tri nhìn đồng hồ, đã chín giờ rồi.

" Vậy Sở lão sư nghỉ ngơi trước, tôi sẽ không làm phiền cô nữa.

"

" Được rồi, cô cũng trên đường trở về cẩn thận.

"

Hạ Tri gật đầu mạnh, càng thêm yêu thích Sở Tang hơn.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận