Toàn Giới Giải Trí Đều Phải Ăn Dưa Của Tôi


Hiện tại, Hạ Tri hoàn toàn lúng túng.


Cô ấy không thể phân biệt được là Sở Tang đang nói dối hay dưa này thực sự là thật.


Cô ấy tình nguyện tin tưởng Sở Tang đang bịa đặt lung tung.


Thực sự khó có thể tưởng tượng được, hai cái này mặc kệ sụp cái nào, đều sẽ khiến cho giới giải trí một trận rung chuyển đi.


Nhất là dưa của ảnh đế Cố Trạch, phải sụp thành một đống đổ nát.


Giọng nói nho nhỏ của Hạ Tri bị khán giả nghe được.


— Có phải đạo diễn đã nói gì với Sở Tang không?

— Ý cô ấy là, Sở Tang viết một quả dưa giả?

— Sở Tang có phải điên rồi không, Scandal cần chứng cứ, máy quay đang quay mà.



— Sở Tang có phải muốn nổi tiếng muốn điên rồi hay không.


— Nhưng tôi cảm thấy Sở Tang thoạt nhìn rất hiền lành a.


— Cậu cũng nói là thoạt nhìn a, cậu có biết Sở Tang rốt cuộc là người như thế nào đâu, tôi xem cô ấy thật sự rất có thể là đang giả bộ.


— Đúng vậy, phỏng chừng đang thiết lập hình tượng đi.

Nói không chừng mặt cũng là phẫu thuật thẩm mỹ.


Sở Tang bởi vì lộ mặt mà thu hoạch được một nắm phấn nhỏ fan hâm mộ bây giờ lại rụt lại cổ run lẩy bẩy, không dám nói chuyện.


Dưa như vậy đã không còn là thứ mà một đạo diễn có thể khống chế được nữa, Hạ Tri cô phải nói với tổng đạo diễn thôi.


Hạ Tri bấm điện thoại nhắn tin cho Trịnh Vũ, nói cho anh ta biết toàn bộ dưa của Sở Tang.



Phía đối diện không trả lời.


Đây không phải là chuyện có thể kéo dài, Hạ Tri đang chuẩn bị bước ra xa một chút gọi điện thoại, liền thấy phía đối diện trên màn hình xuất hiện "Đối phương đang nhập tin nhắn! "

Phía đối diện dường như là đánh từng chữ một, rồi lại dừng lại một lát, cuối cùng Hạ Tri nhìn thấy trong khung hộp thoại của mình.


Trịnh Vũ: Để Sở Tang là người cuối cùng bộc lộ.


" Tiếp theo chúng ta nên làm gì bây giờ? "

Hạ Tri bị Sở Tang gọi lại tinh thần, cô nhớ kỹ quy trình: " Đến biệt thự ăn sáng với ba lão sư khác, sau đó có một cuộc trao đổi đơn giản, và công bố sáu quả dưa ra.

"

Sở Tang sờ sờ bụng, là phải ăn sáng, cô ấy vận động thật lâu, đúng là cần bổ sung một chút năng lượng.


Trong biệt thự, ba người khác đã ngồi xong.


Bữa sáng đã được dọn sẵn trước mặt, nhưng họ không thể ăn, họ còn phải đợi Sở Tang đến.


Vương Ninh bị gọi dậy từ sớm như vậy, vốn đã khó chịu: " Bây giờ các bạn nhỏ đúng là không có quan niệm về thời gian.

"



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận