Dân mạng đều mơ hồ, ai có thể ngờ Nhiếp Thiên Thu thật sự bị mang đi chỉ vì sử dụng đồ điện công suất lớn chứ?
Có một số người không thể tin được còn kiểm tra kỹ càng tài khoản đăng bài, ý đồ từ góc độ kỹ thuật chứng minh đây là tài khoản giả, hoặc tài khoản chính thức đã bị hack.
Còn có dân mạng điên cuồng hơn, nửa đêm không ngừng @ những tài khoản từng lên án Nhiếp Thiên Thu ở dưới weibo chính thức của cảnh sát Điệp Thành, thúc giục họ nhanh chóng rời gường, thời tiết đã thay đổi rồi còn ngủ cái gì nữa!
Cho nên sáng hôm sau vốn là thời gian thế giới mạng tương đối yên tĩnh, trên weibo lại khí thế ngất trời, dân mạng sôi nổi chào hỏi nhau, cùng tổ chức hội linh đình = =
Trong tình huống như vậy, đảng đi làm bình thường buổi sáng đều uể oải cũng cảm thấy sáng sớm thức dậy không còn gian nan như trước nữa.
Trên weibo cá nhân của một lập trình viên khá nổi tiếng cũng đăng bài: Ông chủ nói về sau dù có ngủ cũng không được tắt di động img
Toàn bộ weibo tràn ngập một bầu không khí vi diệu vừa xấu hổ lại sung sướng.
Chuyện vui vẫn còn chưa hết.
@ Cảnh sát Điệp Thành: Rạng sáng hôm nay, 400 cảnh sát hình sự tỉnh Tây Tuân cùng tỉnh Đông Châu đã triển trai hành động thu lưới, thành công phá được chuyên án ma túy “Kẹo chín màu”, phá hủy hai căn cứ buôn lậu ma túy lớn ở Điệp Thành cùng Dương Xuyên, bắt được 89 nghi phạm, thu được 356kg ma túy kiểu mới “Kẹo chín màu”, số tiền kiểm tra và thu giữ ngay tại chỗ được hơn 2000 vạn….
Đặc biệt cảm ơn ngài @ Nhiếp Thiên Thu đã tham dự hành động vây bắt.
Bằng vào thân thủ xuất sắc của mình, ngài Nhiếp đã trợ giúp cảnh sát bắt được một số tên phạm từng luyện võ thuật, làm giảm số cảnh sát thương vong….
@ Cảnh sát tỉnh Đông Châu: Cảm ơn ngài Nhiếp Thiên Thu //@ Cảnh sát Dương Xuyên: Cảm ơn ngài Nhiếp Thiên Thu // @ Cảnh sát Điệp Thành: Rạng sáng hôm nay, 400 cảnh sát hình sự tỉnh Tây Tuân cùng tỉnh Đông Châu đã triển trai hành động thu lưới,……
Được rồi, Nhiếp Thiên Thu không chỉ không sử dụng ma túy mà còn lắc mình biến thành anh hùng phóng chống ma túy.
Dân mạng:… Đầu gối cho cậu, ánh sáng cũng cho cậu, cậu còn muốn cái gì thì cứ nói thẳng, toàn bộ đều cho cậu.
Bùi Thanh vừa lướt weibo vừa khóc lóc thảm thiết.
May mà hắn vẫn còn cơ trí mà lựa chọn tin tưởng vào Nhiếp Thiên Thu, bằng không liền phải quỳ nát đầu gối.
Cũng không ít người cảm thấy cảnh sát âm thầm khen ngợi Nhiếp Thiên Thu là được rồi, không nên đem cậu công bố rộng rãi như thế sẽ mang đến nguy hiểm cho cậu.
Đối với chuyện này, Nhiếp Thiên Thu cũng nhanh chóng đáp lại:
@ Nhiếp Thiên Thu: Cảm ơn mọi người quan tâm, nhưng àm công khai hay không cũng không có ảnh hửng… Ánh sáng của tôi lóa mắt như vậy, kẻ phạm tội đã sớm nhận ra rồi img
Sau đó cảnh sát Điệp Thành cũng nhanh chóng share lại:
@ Cảnh sát Điệp Thành: Yên tâm, chúng tôi sẽ bảo vệ cậu //@ Nhiếp Thiên Thu: Cảm ơn mọi người quan tâm, nhưng àm công khai hay không cũng không có ảnh hửng… Ánh sáng của tôi lóa mắt như vậy, kẻ phạm tội đã sớm nhận ra rồi img
Dân mạng vô cùng không nể mặt mũi mà tỏ vẻ: Còn không biết là ai bảo vệ ai đâu.
Thừa dịp nhiệt độ cao, Nhiếp Thiên Thu còn đăng thêm một weibo:
@ Nhiếp Thiên Thu: Kêu gọi truyền thông các nơi về sau phỏng vấn cảnh sát cùng người có liên quan đến sự kiện mẫn cảm, nhất định phải làm mờ người được phỏng vấn, đặc biệt là cảnh sát hình sự truy bắt bọn buôn bán ma túy.
Mỗi ngày bọn họ đều cận kề nguy hiểm, nếu như tùy tiện làm lộ thân phận của bọn họ sẽ có thể mang đến nguy hiểm cho họ.
Đã tự thể nghiệp qua, thật sự đặc biệt nguy hiểm, tôi còn bị dọa khóc!!!
Dân mạng:…… Cậu mẹ nó mới bị dọa khóc.
Nhóm cảnh sát hình sự tham dự lần hành động này: Kẻ phạm tội mới bị dọa khóc được không…
Nhóm Thu Quỳ: Hu hu hu, Thu Thu không khóc, đến trong ngực chị này! [ mặc kệ Thu Thu có nguyện ý hay không tui cũng tiến lên cho một cái ôm gấu.jpg]
Nhưng mà, weibo này của Nhiếp Thiên Thu được rất nhiều nhân viên chính phủ tương tác lại, hơn nữa cảm xúc của dân mạng đã được lên men từ sự kiện cảnh sát truy bắt buôn bán mua túy kia bị hại, trên mạng nhanh chóng có người hưởng ứng, phòng làm việc giải trí Tinh Hành vội vàng đưa ra lời xin lỗi, cũng xóa bỏ video trước đó.
Sau đó truyền thông công bố tin tức hình ảnh cùng video đều sẽ chú ý làm mờ mặt người được phỏng vấn, toàn bộ hoàn cảnh truyền thông được cải thiện không ít.
Nhưng mà đây đều là những chuyện sau này.
Hai tỉnh vẫn tiếp tục hợp tác thực hiện tiếp kế hoạch truy bắt ma túy, cảnh sát Điệp Thành nhanh chóng đăng bài lần thứ hai.
Lần này là phát lệnh truy nã.
@ Cảnh sát Điệp Thành: Qua điều tra, ảnh đế nổi tiếng Trì Thái Hành bị nghi là thủ lĩnh đứng phía sau “Kẹo chín màu”, nhiều năm qua đã lợi dụng lực ảnh hưởng ở giới giải trí, cùng đoàn đội âm thầm phát triển kinh doanh đường dây buôn bán ma túy trên mạng trong giới giải trí, tạo thành ảnh hưởng nghiêm trọng.
Trong hành động thu lưới, Trì Thái Hành đã đả thương cảnh sát bắt giữ, thành công trốn thoát.
Xin quần chúng nhân dân tích cực cung cấp manh mối có liên quan, nếu như phát hiện bất kỳ điều gì hãy gọi đến 110.
Đối với người cung cấp manh mối, cá nhân hoặc tổ chức có công truy bắt sẽ được thưởng 50 vạn.
Dân mạng:… Cho nên cuối cùng người có liên quan đến ma túy không phải Nhiếp Thiên Thu, mà là Trì Thái Hành hả?
Còn mẹ nó là thủ lĩnh nữa chứ!
Cảnh sát mấy người phá án buôn lậu ma có có cần lên xuống quanh co như vậy không, còn kích thích hơn phim điện ảnh.
Như vậy sẽ khiến cho quần chúng nhân dân thực xấu hổ!
Nhưng mà còn xấu hổ hơn dân mạng chính là đoàn phim 《 Hoa Hạ Tam Thiên 》.
Tâm tình toàn bộ nhân viên đoàn phim giống như ngồi tàu lượn siêu tốc.
Vốn cho rằng diễn viên chính sử dụng ma túy, muốn khóc, kết quả diễn viên lại tự mình tẩy trắng, lại còn lập được công lớn.
Bọn họ đang muốn bắn pháo ăn mừng, ngửa mặt lên trời cười dài, kết quả… Vị diễn viên chính còn lại sử dụng ma túy, lại còn là thủ lình.
Tâm tình của đoàn đội chế tác: Dở khóc dở cười.
Nhưng mà ngay sau đó, bọn họ cũng chỉ còn muốn khóc.
Đoàn đội quản lý của Nhiếp Thiên Thu tỏ vẻ, trong lúc Nhiếp Thiên Thu bị nhốt trong phòng tối, bài giải thích của bọn họ đã tạo thành ảnh hưởng không tốt với hình tượng của Nhiếp Thiên Thu, hai bên cùng nhau hợp tác nhưng lại không tin tưởng nhau nên muốn giải trừ hợp đồng.
Đoàn phim đã mất một nam chính, nếu mất nốt nam chính còn lại, số tiền bỏ vào giai đoạn đầu hoàn toàn như ném đá xuống nước.
Hơn nữa lúc này nếu như để cho Nhiếp Thiên Thu giải trừ hợp đồng, không cần nghĩ cũng biết dân mạng sẽ dùng ánh nắm nào để nhìn đoàn phim.
Danh tiếng của bộ phim này coi như trực tiếp nằm liệt giữa đường.
Lâm Đạt Dương mắng người chế tác cùng đạo diễn một trận, tự mình mở tiệc, mời Nhiếp Thiên Thu cùng Hạ Tinh Hàng ăn cơm.
Trong lòng Lâm Đạt Dương vô cùng ủy khuất.
Lý do hắn muốn về nước phấn đấu là để phân cao thấp với Hạ Tinh Hàng.
Kết quả thì sao? Không nói đến chuyện lần trước bị quăng ngã trước mặt bao người, ngay cả hạng mục đầu tư đầu tiên của mình cũng xuất sư bất lợi, lưu lạc đến mức phải cầu cứu đến Hạ Tinh Hàng.
Những lời nói trước khi về nước của cha hắn vẫn còn văng vẳng ở bên tai: “Cha cũng không trông cậy con có thể làm được như Hạ Tinh Hàng, cố gắng đừng bồi tiền là được.”
Không biết nếu như cha hắn biết hắn không chỉ không làm được như Hạ Tinh Hàng, còn phải cầu đến người ta thì sẽ có tâm tình thế nào.
Nghe nói lần này Nhiếp Thiên Thu có công truy bắt tội phạm ma túy, cổ phiếu của Tinh Trần Trung Quốc lại tăng mạnh một lần…
Lâm Đạt Dương an ủi chính mình, người ở giới giải trí mà, sao có thể không cúi đầu được chứ.
Cũng không tính là cúi đầu trước Nhiếp Thiên Thu cùng Hạ Tinh Hàng, là cúi đầu trước tiền tài.
Nhiếp Thiên Thu ăn cơm hắn mời, một chút cũng không yếu thế chút nào: “Bộ phim này của cậu khắc tôi, sau khi nhận bộ này tôi không ngừng gặp phiền toái…”
Mặt Lâm Đạt Dương đen xì: “Nhưng anh cũng không bị tổn thất gì mà……”
Ngược lại nhân khí còn càng ngày càng cao.
Ngay cả Lâm Đạt Dương là một người mới về nước không lâu cũng biết cậu chính là minh tinh duy nhất được hưởng thụ hương khói của lập trình viên.
Cái này đâu thể tính là khắc chứ?
Nhiếp Thiên Thu còn đang thong thả ung dung mà tách vỏ cua: “Có nha, tâm tình của tôi bị ảnh hưởng mà!”
Lâm Đạt Dương đã biết con người Nhiếp Thiên Thu nếu như đã quyết định thì bao nhiêu dầu muối cùng không ăn.
Vì thế hắn chỉ có thể chuyển ánh mắt ủy khuất qua phía Hạ Tinh Hàng.
Hạ Tinh Hàng hiếm khi không trực tiếp trợn trắng mắt mà là suy nghĩ một chút, nói với Nhiếp Thiên Thu: “Thầy ơi, làm thế nào thì anh mới chịu tiếp tục quay bộ phim này…”
Nhiếp Thiên Thu rốt cuộc cũng buông con cua trong tay xuống, cầm khăn ướt bên cạnh lau lau tay, cho Lâm Đạt Dương một cái ánh mắt: “Cái này được không.”
Lâm Đạt Dương: “……”
Sao hắn lại có cảm giác mình rơi vào bẫy?
Nhưng mà chuyện rơi đến bây giờ, quyền chủ động căn bản không nằm trên tay hắn.
Hắn thở dài: “Chỉ cần anh nguyện ý tiếp tục quay bộ phim này, anh cứ ra điều kiện đi.”
Trên mặt Nhiếp Thiên Thu tỏ vẻ ngượng ngùng: “Sao tôi lại không biết xấu hổ thế chứ…”
Lâm Đạt Dương: Tôi không tin là anh biết xấu hổ!
Quả nhiên, Nhiếp Thiên Thu không phụ sự phán đoán của hắn, ngay sau đó liền nói: “Tôi muốn làm một trong những người sản xuất bộ phim này, tham dự đầu tư.
Tôi cũng không nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, có thể giảm một nửa thù lao đóng phim.”
Hạ Tinh Hàng lại phân tích một chút lợi và hại cho hắn.
Lâm Đạt Dương suy nghĩ một chút, cảm thấy cũng không phải là không thể chấp nhận điều kiện này.
Vì vậy, hai bên liền đạt thành ăn ý, chi tiết cụ thể sẽ do đoàn đội quản lý nói chuyện sau.
Nhưng mà sau khi cơm nước xong rồi rời đi, Lâm Đạt Dương mới hồi phục tinh thần.
Hai người kia căn bản đã sớm tính toán từ trước, cùng nhau hợp lực bắt nạt hắn.
Mình so với Hạ Tinh Hàng… Được rồi, không thể so được.
…
Tuy rằng một nam chính của 《 Hoa Hạ Tam Thiên 》liên quan đến ma túy, nhưng đoàn phim cắt đứt kịp thời nên cũng không bị ảnh hưởng quá nhiều.
Hơn nữa một nam chính khác lại là anh hùng truy bắt tội phạm ma túy, hai bên triệt tiêu, thanh thế ngược lại còn lớn hơn trước.
Bộ phim còn chưa bắt đầu quay một lần nữa, trên mạng đã có không ita người ngoi lên ngao ngao kêu chờ chiếu.
Một số đài truyền hình hơi chút có sức cạnh tranh cũng bắt đầu tới cửa ngỏ lời.
Đoàn phim vô cùng vui vẻ, khua chiêng gõ mõ mà bắt đầu tuyển chọn nam chính mới.
Trong đoàn phim cũng có mấy diễn viên nhỏ bị ảnh hưởng bởi sự kiện này, ném nhân vật, cần phải tìm người một lần nữa.
《 Hoa Hạ Tam Thiên 》là một bộ phim về nội dung khảo cổ, hai nam chính một người tên là Tần Tranh, là hậu nhân của thế gia khảo cổ nhà họ Tần.
Nhân vật này người cũng như tên, thiết cốt tranh thanh, ngũ quan đoan chính.
Một người khác tên là Mạnh Thiếu Ân, là một thiếu gia ăn chơi trác táng, mặc dù có thiên phú xuất sắc nhưng tính cách lại vô cùng tùy hứng, không chịu kiềm chế.
Nhân vật Tần Tranh này vốn là do Trì Thái Hành diễn, hiện tại lại phải tuyển một lần nữa, trong thời gian ngắn cũng không dễ tuyển.
Thiết lập của Tần Tranh chính trực, con người có chút nghiêm khắc, nói đúng ra có chút giống cán bộ già, hiển nhiên không thích hợp với mấy tiểu thịt tơi.
Nhưng mà diễn viên phái thực lực thích hợp nếu như không phải không có thời gian thì chính là mức độ nổi tiếng quá thấp.
Hiện giờ nhân khí của Nhiếp Thiên Thu đột phá phía chân trời, nếu như tìm một người địa vị quá thấp diễn chung với cậu, khẳng định sẽ bị fans của cậu phun chết trong một giây.
Bên tổ đạo diễn sầu đến ngủ không yên, Nhiếp Thiên Thu âm thầm gửi tin nhắn cho Tạ Phượng Đường:
Nhiếp Thiên Thu: Tiểu Phượng Hoàng, thời gian kế tiếp có rảnh không?
Tạ Phượng Đường: Làm sao vậy?
Nhiếp Thiên Thu: Trên tay tôi hiện tại có một cơ hội có thể cực hot, đảm bảo con đường lên mây của cậu cực nhanh….
Tạ Phượng Đường:…… Sao cậu lại giống lãnh đạo tổ chức đa cấp vậy?
Nhiếp Thiên Thu: Có thể nói không? Cẩn thận tôi đến phái Côn Luân làm chưởng môn, phạt cậu quỳ trước bài vị sư tổ mỗi ngày!
Tạ Phượng Đường: Anh Thiên Thu ơi em sai rồi, anh có gì cần sai bảo thì cứ nói
Nhiếp Thiên Thu: Trì Thái Hành là trùm buôn lậu ma túy đã trốn chạy, 《 Hoa Hạ Tam Thiên 》của bọn tôi còn thiếu một nam chính.
Tạ Phượng Đường: Cái này à, tôi nhận được lời mời của đoàn phim các cậu, nhưng thời gian kế tiếp tôi định quay lại phái Côn Luân học võ, thật ngại quá.
Nhiếp Thiên Thu:……
Nhiếp Thiên Thu:…… Cậu từ từ.
Tạ Phượng Đường:???
Năm phút sau.
Tạ Phượng Đường: Mẹ nó
Tạ Phượng Đường: Cậu là người sao? Cậu đã nói gì với sư phụ tôi? Tại sao người lại kêu tôi đừng về phái Côn Luân nữa?
Nhiếp Thiên Thu: Còn có thể nói cái gì? Nói tôi cần đến cậu
Nhiếp Thiên Thu: Không nghĩ xem sư phụ cậu có khi nào từ chối tôi chứ!
Tạ Phượng Đường:…… Tôi hận cậu
Nhiếp Thiên Thu: Đừng a, nghĩ thoáng chút, không phải cậu muốn học võ sao?
Nhiếp Thiên Thu: Ở đoàn phim học võ cùng tôi cũng giống vậy mà
Tạ Phượng Đường: A, có đạo lý.
Tạ Phượng Đường: img
Vậy cậu có thể dạy Đại Hà Kiếm cho tôi không?
Tạ Phượng Đường: Tôi nghe các sư huynh sư tỷ nói, Đại Hà Kiếm là truyền kỳ trong võ lâm, ai nghe cũng khóc
Tạ Phượng Đường: Tôi cũng muốn cảm nhận cái cảm giác chỉ cần người khác nghe thấy đã sợ vỡ mật này
Nhiếp Thiên Thu: Cũng không phải không thể, nhưng mà dựa vào tư chất của cậu, tôi sợ cậu còn chưa kịp học xong đã tẩu hỏa nhập ma rồi
Nhiếp Thiên Thu: Đến lúc đó nghe tiếng sợ vỡ mật không được, có thể điên khùng ủ rũ trước đấy……
Tạ Phượng Đường:…… Tôi ra một cái Phục Hoa Chưởng chụp vào đỉnh đầu cậu
Nhiếp Thiên Thu: Tôi nhanh chóng bay lên tránh thoát, cũng trở tay giơ một cái Đại Hà Kiếm tước cậu thành cá khô
……
Vì thế lúc Nhiếp Thiên Thu nói cho Lý Biên Du biết Tạ Phượng Đường đã nhận bộ phim này, cả người Lý Biên Du:?????
Trước đó phía Tạ Phượng Đường rõ ràng nói như chém đinh chặt sắt rằng không có thời gian, tại sao Nhiếp Thiên Thu hỏi lại nói có? Bọn họ có quan hệ gì hả?
Trong lúc đạo diễn hốt hoảng, lại nhớ đến mùa đầu tiên của 《Cao thủ võ lâm ở nơi nào》đã từng mạnh mẽ đẩy một CP tên là “Cầu Đường”.
Tác giả có lời muốn nói:
Tạ Phượng Đường: Sư môn bất hạnh
~ Hết chương 48~.