Toàn Giới Giải Trí Đều Run Rẩy FULL


Số fans trên weibo của Nhiếp Thiên Thu đã sớm đột phá 8000 vạn, nhất cử nhất động của cậu ở trên mạng đều được vạn người chú ý.
Cậu mới chỉ đăng một bài, biết được tin tức đầu tiên cũng không phải Thu Quỳ, mà là một tổ chức thần bí nào đó ở trên mạng.
Sau khi Nhiếp Thiên Thu dựa vào sức lực của bản thân viết lại trạng thái công tác của nhóm lập trình viên, rất nhiều lập trình viên đều cài đặt theo dõi đặc biệt với cậu.

Có một vị lập trình viên nổi tiếng nào đó trong diễn đàn vừa mới làm việc ở phòng kỹ thuật của weibo còn đặc biệt viết một trình tự để giám sát động thái weibo của Nhiếp Thiên Thu.
Vì thế lúc này, một diễn đàn nào đó của nhóm lập trình viên được lập vì Nhiếp Thiên Thu bắt đầu binh hoang mã loạn:
【 Cậu ta đã đăng, cậu ta lại đăng rồi!!! 】
【 Nam mô đại từ đại bi cứu khổ cứu nạn quảng đại linh cảm Quan Thế Âm Bồ Tát 】
【 Động tuệ giao triệt, ngũ khí đằng đằng.

Kim quang tốc hiện, phúc hộ chân nhân*.


(Một câu trong Kim quang thần chú (Một trong 8 đại thần chú– Hộ thân chú): Thiên địa huyền tông, vạn khí bản căn, nghiễm tu ức kiếp, chứng ngô thần thông, tam giới nội ngoại, duy đạo độc tôn, thể hữu kim quang, phúc ứng ngô thân, thị chi bất kiến, thính chi bất văn.

Bao la thiên địa, dưỡng dục quần sinh.

Tụng kinh vạn biến, thân hữu quang minh.

Tam giới thị vệ, ngũ đế ti nghênh.

Vạn thần triêu lễ, dịch sử lôi đình.

Quỷ yêu tang đảm, tinh quái vong hình.

Nội hữu phích lịch, lôi thần ẩn danh.

Động tuệ giao triệt, ngũ khí đằng đằng.


Kim quang tốc hiện, phúc hộ chân nhân.

Cấp cấp như luật lệnh!)
【 Amen 】
【 Dân giàu mạnh nước mạnh dân chủ văn minh hài hòa tự do bình đẳng công chính pháp trị ái quốc chuyên nghiệp thành tin thân thiện 】
……
Trong diễn đàn tựa như hiện trường đấu pháp của các đại tôn giáo, niệm xong đủ loại thần chú cầu phúc tiêu tai, mọi người mới bắt đầu thảo luận xem lần này đến lượt ai lại xui xẻo.
Diễn đàn này ban đầu là do nhân viên kỹ thuật của weibo lập ra, sau đó lại thêm người của Pineapple Live, dần dần những người trong giới một truyền mười, mười truyền trăm, càng ngày càng có nhiều người xin gia nhập vào diễn đàn cảm nhận lực lượng thần bí của Nhiếp Thiên Thu.
Vì thế tuy rằng diễn đàn này tụ tập đông đảo đại lão trâu bò trong giới nhưng từ trước đến nay vẫn không có ai thảo luận vấn đề kỹ thuật, ngược lại các loại hoạt động mê tín như cầu mọc tóc, cầu con cái, cầu bạn gái chỗ nào cũng có.
Lúc này đúng là lúc lượng truy cập vào ban đêm nhiều nhất, trong diễn đàn bắt đầu vui sướng khi thấy lập trình viên của weibo lại phải tăng ca, sau đó lại thấy lập trình viên của weibo điên cuồng lên tiếng:
【 Không chỉ bọn tui! Không chỉ bọn tui, moahahaha 】
【 Còn có bọn họ! Còn có bọn họ 】
【 Tới đi, đến làm tổn thương lẫn nhau đi! 】
……
Trong điên cuồng lộ ra cảm giác vui dướng khi người gặp họa, trong vui sướng khi người gặp họa lại có chút đau thương vì đồng bệnh tương liên.
Vì thế nhóm lập trình viên từ những công ty khác nhau sôi nổi nhìn kỹ weibo của Nhiếp Thiên Thu:
【 Anh em cùng cảnh ngộ, bi ai thay cho người anh em ở Pineapple Live 】
【666, nghe nói năm nay Pineapple Live tăng thêm tám server nữa hả? 】
【 Người anh em, ăn thêm một ít sản phẩm mọc tóc, đừng chờ muộn rồi mới hối hận……】
【 Nghe nói thưởng cuối năm nay của Pineapple Live tăng thêm gấp bội? 】
……
Những người ở Pineapple Live đều:……
Nếu như nói lập trình viên vừa yêu lại vừa hận Nhiếp Thiên Thu, tình cảm vô cùng phức tạp thì quần chúng ăn dưa chỉ thuần túy là nghe ngóng, xếp hàng share lại.
【 Leng keng, Thu thù dai online! 】
【 Thù dai như vậy quả nhiên là idol dễ thương của tui, không sai … 】
【 Cao thủ tiên tiến toàn quốc, thực sự là interesting 】
【 Cái mẹ nó cao thủ tiên tiến toàn quốc, lần sau dứt khoát thành mười đại cao thủ kiệt xuất, cao thủ cầm cở đỏ gì đó đi】

【 Tự mình đứng ra đưa dưa, không có thương gia ở giữa kiếm giá chênh lệnh, không hổ là idol quốc dân tốt! 】
……
Nhưng mà càng nhiều người tập trung vào trên người vú em hơn:
【 Hôm nay, quần chúng ăn dưới cuối cùng cũng nhớ đến nguyên nhân trở thành thần sữa cả một thế hệ, thời khắc sữa độc thần công mới lộ đường kiếm kia ……】
【 Xuyên qua thời không, vú em lại lần nữa chứng minh sữa độc của cậu ta không bao giờ thất thủ 】
【 Trời ạ, bổn sữa bột cuối cùng cũng thấy được chân dung thần tượng sao? Khẩn trương quá!】
【 Lần đầu tiên vú em lộ mặt? Kích thích! 】
【36F vú em phát sóng trực tiếp? Liệu có bị report hay không? 】
【 Ai dám report chứ, không muốn sống nữa sao! 】
【 Vú em cởi chuồng chạy rông ở đâu vậy, bổn sữa bột muốn đên tận nơi đánh call cho cậu 】
【 Đến tận nơi +1】
……
Cư dân mạng mặc kệ có phải là fans của Nhiếp Thiên Thu hay không, dưới sự mê hoặc vô cùng lớn của quả dưa này đều đồng tâm hiệp lực, không hẹn mà cùng vọt tới weibo của tổng giáo đầu trăm vạn anti-fan, triệu hoán đủ đường, một lần đem đề tài “Vú em xin trả lời” đưa lên đứng đầu bảng hot search.
Cuối cùng trang chủ weibo của vú em đã có hơn 80 vạn lời nhắn, hơn nữa vẫn còn đang liên tục tăng lên.
Mãi cho đến rạng sáng, có thể là không chịu được ý niệm quá mạnh mẽ của dân mạng, weibo của vú em cuối cùng cũng đổi mới dưới ánh nhìn chăm chú của vạn chúng.
@ Hôm nay Nhiếp nương nương lui vòng sao: Tâm phục khẩu phục, nói được thì làm được, đúng 12 giờ trưa ngày mai, Pineapple Live, phòng phát sóng trực tiếp “Vú em của Nhiếp Thiên Thu”, xem tôi cởi chuồng chạy rông.
Vú em vừa đăng weibo, trong diễn đàn của nhóm lập trình viên nào đó, lập trình viên của Pineapple Live đồng thời ngoi đầu lên: Cảm ơn trời đất, cảm ơn vú em đem thời gian phát sóng trực tiếp định vào ban ngày, chúng ta không cần thêm ca đêm!
Lập trình viên weibo: Không công bằng!!! Ban ngày cậu ta phát sóng trực tiếp, vì sao buổi tối lại phát weibo!!! Cuối cùng bị thương vẫn là nhân viên lỹ thuật weibo chúng tôi!
Dân mạng: Tui không nhìn nhầm chứ? Cậu ta tự xưng là vú em của Nhiếp Thiên Thu???
Bởi vì vú em đáp lại mà trên mạng đã nhấc lên một vòng cuồng hoan mới, tâm tình của Nhiếp Thiên Thu cuối cùng cũng sung sướng một chút.

Đến lúc này cậu mới tắt di động đi ngủ.
Bởi vì ngày hôm sau còn phải đóng phim, Nhiếp Thiên Thu dậy thật sớm, chờ rửa mặt xong đi xuống tầngliền nghe được một giọng nói quen thuộc: “Thầy ơi.”
Nhiếp Thiên Thu ngốc một chút, còn tưởng rằng chính mình gặp ảo giác, lại chăm chú nhìn về hướng đó, chỉ thấy Hạ Tinh Hàng kéo vali hành lý đang đứng cạnh sô pha ở đại sảnh, một thân phong trần mệt mỏi.
Đầu tiên Nhiếp Thiên Thu sửng sốt, ngay sau đó trong lòng buông lỏng, giống như cả buồn bực cả đêm đều tiêu tán.


Cậu thấy Hạ Tinh Hàng đi tới trước mặt, trong lòng hiểu rõ nhưng vẫn không nhịn được mà hỏi: “Sao cậu lại tới đây?”
Hạ Tinh Hàng nhấp nhấp môi mỏng, trên mặt còn có chút ủy khuất: “Nếu như em còn không tời, thầy sẽ kéo bè kết cánh với người khác mất.”
Nhiếp Thiên Thu nhịn không được cười khẽ một tiếng, chỉ cảm thấy cậu ta thật sự là ấu trĩ, nhưng mà trong lòng cũng không cảm thấy buồn bực, chỉ nói: “Tôi đã nói là chỉ đùa giỡn thôi mà.”
Thần sắc của Hạ Tinh Hàng cũng không thả lỏng chút nào: “Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, em muốn đi theo anh, cùng anh quay xong bộ phim này.”
Nhiếp Thiên Thu liếc mắt nhìn hắn một cái: “Cậu không cần làm việc sao?”
Hạ Tinh Hàng kéo vali của mình: “Em mang theo thiết bị cần thiết rồi.”
Nhiếp Thiên Thu nghiêng đầu nhìn thoáng qua cái vali lớn bất thường của hắn, nhất thời không nói lên lời cự tuyệt: “Được rồi, cậu thích thì theo.”
Hạ Tinh Hàng nhẹ nhàng thở ra, Nhiếp Thiên Thu nhịn không được mà khóe miệng hơi giương lên, nhấc chân muốn đi: “Tôi đến phim trường.”
“Từ từ, thầy ơi.” Hạ Tinh Hàng vội vàng kéo cậu.
Nhiếp Thiên Thu nhướng mày: “Còn có chuyện gì?”
Trên mặt Hạ Tinh Hàng lộ vẻ khó xử: “Khách sạn này đã bị đoàn phim các anh ở đầy, em không thuê được phòng.”
Nhiếp Thiên Thu: “……”
Cậu nhìn Hạ Tinh Hàng một thân phong trần, vẻ mặt tiều tụy, bất đắc dĩ nói: “Vậy cậu cứ ở cùng tôi một thời gian đi!”
Hạ Tinh Hàng đột nhiên ngẩng đầu, hai mắt sáng như sao trời, gần như muốn thiêu cậu bỏng rát: “Có thể sao?”
Nhiếp Thiên Thu bị ánh mắt của cậu nhìn có chút nóng lên, ẩn ẩn có loại cảm giác quái dị.

Tuy nhiên cảm giác kia chỉ là lướt qua, trong lòng mặc dù có nghi hoặc nhưng trên mặt vẫn không thể hiện gì: “Có thể, phòng tôi rất lớn.”
Làm nam chính kiêm một trong những nhà đầu tư của Hoa Hạ Tam Thiên, không thể nghi ngờ đãi ngộ của Nhiếp Thiên Thu là tốt nhất, phòng của cậu chính là căn phòng tốt nhất trong khách sạn, nhưng cậu vẫn cân nhắc số người trong đoàn phim rất đông nên nhường căn này cho những người khác ở chung với nhau, còn bản thân mình chỉ cần ở một căn phòng bình thường.

Lúc ấy cậu không nghĩ tới chuyện mình phải ở cùng người khác, trong phòng cũng chỉ có một cái giường lớn xa hoa, nhưng mà hai người đàn ông cũng không có gì ngượng ngùng, chỉ cần Hạ Tinh Hàng không ngại thì cậu cũng không sao cả.
Cậu tự nhiên lấy thẻ ra đưa cho Hạ Tinh Hàng, “Cậu đi nghỉ ngơi một chút đi, tôi đến phim trường.”
Hạ Tinh Hàng nhận lấy thẻ phòng, Nhiếp Thiên Thu hướng hắn cười, thể xác và tinh thần đều sung sướng mà đi ra xe bảo mẫu..
Chờ tới đoàn phim, Nhiếp Thiên Thu phát hiện bầu không khí hôm nay của đoàn có chút không đúng.

Từ sau khi đoàn phim này bắt đầu được quay lại vẫn luôn ở trong trạng thái liên tục tăng cao, nhưng hôm nay càng thêm khẩn trương hơn mấy hôm trước.

Mỗi người đều vội vội vàng vàng, không ngừng đẩy nhanh tốc độ, bộ dáng như vô cùng muốn tan làm sớm.
Nhiếp Thiên Thu có chút không hiểu ra sao, nhưng dù sao cậu đã thuộc lòng lời kịch của nhân vật mình diễn, chỉ cần cứ quay theo bình thường là được.
Chờ đến khi quay xong một cảnh, Hạ Tinh Hàng cũng tới phim trường, cả người hắn như rực rỡ hẳn lên, vẫn là bộ dáng lóa mắt sặc sỡ như trước.

Hắn xuất hiện khiến cho những người khác trong đoàn phim không nhịn được liên tiếp nhìn qua.
Người bên tổ chế tác nhận ra Hạ Tinh Hàng, thái độ vô cùng lễ độ với hắn, còn chuẩn bị cho hắn một cái ghế để ngồi xem.
Chờ quay xong một cảnh nữa, Tạ Phượng Đườngcảm khái với Nhiếp Thiên Thu: “Quan hệ của cậu cùng Hạ tổng thật tốt.”

Nhiếp Thiên Thu không có phản bác: “Đúng vậy!”
Tạ Phượng Đường bóp bóp cổ tay: “Nếu như lúc ở phái Côn Luân biết được cậu ta là thiếu gia của Tinh Trần, tôi nhất định sẽ ôm đùi cậu ta thật tốt!”
Nhiếp Thiên Thu rất muốn nói cho hắn biết hiện nay là Hạ Tinh Hàng đang ôm đùi mình, nhưng cuối cùng vẫn nghĩ đến mấy hôm nay tinh thần của Tạ Phượng Đường mất cân bằng đến lợi hại nên không muốn kích thích hắn nữa, chỉ vỗ vỗ vai hắn: “Cố lên.”
Tuy rằng Hạ Tinh Hàng biết Nhiếp Thiên Thu cùng Tạ Phượng Đường tạo thành một môn phái chỉ là lời nói giỡn, nhưng vừa nhìn tương tác giữa hai người họ, trong lòng vẫn có chút khó chịu, liên tiếp trừng mắt nhìn Tạ Phượng Đường.
Tạ Phượng Đường đang nói chuyện cùng Nhiếp Thiên Thu, đột nhiên nhìn thấy ánh mắt của Hạ Tinh Hàng không ngừng truyền đến, trong lòng không hiểu, nhịn không được liền hỏi Nhiếp Thiên Thu: “Tại sao Hạ tổng cứ nhìn tôi vậy?”
Trong lòng bỗng nảy ra một suy đoán lớn mật, mặt mày lập tức hớn hở: “Không phải là cũng muốn mời tôi làm đại ngôn của Tinh Trần đấy chứ?”
Nhiếp Thiên Thu bình tĩnh mà vỗ vỗ vai hắn: “Hy vọng càng lớn, thất vọng càng nhiều.”
Tạ Phượng Đường: “Có ý tứ gì?”
Nhiếp Thiên Thu không nói chỉ chậm rãi lượn đi.
Tuy rằng Nhiếp Thiên Thu uyển chuyển mà đánh vỡ ảo giác của mình nhưng Tạ Phượng Đường vẫn cảm thấy mình cũng coi như quen biết với Hạ Tinh Hàng, sau khi quay xong các cảnh của mình liền đi chào hỏi với hắn.
Không ngờ Hạ Tinh hàng lúc trước ở phái Côn Luân còn rất nhiệt tình nhưng bây giờ lại lãnh đạm, thái độ với hắn có chút lạnh lùng.
Tạ Phượng Đường mặt nóng dán mông lạnh, muốn tìm cớ để rời đi.

Vừa lúc đó Trâu Bình tới tìm Hạ Tinh Hàng ôn chuyện, lại thấy Hạ Tinh Hàng đột nhiên chỉ vào Trâu Bình nói với mình: “Cha anh tới kìa.”
Tạ Phượng Đường: Mẹ nó!! Là người sao? Cái hay không nói, nói cái dở!
Dưới sự đẩy nhanh tiến độ làm việc của mọi người ở đoàn phim, công việc buổi sáng nhanh chóng kết thúc trước một giờ.

Lúc đạo diễn tuyên bố đến thời gian nghỉ ngơi, toàn bộ nhân viên đồng thời hoan hô một tiếng, lại không giống như bình thường chạy luôn ra chỗ lấy cơm hộp mà xúm lại tốp năm tốp ba, tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống, sau đó cùng nhau móc di động ra.
Nhiếp Thiên Thu: “Mấy người đang làm gì vậy?”
Lý Biên Du thò qua nói: “Còn có thể làm gì, xem phát sóng trực tiếp nha, sao vậy, vú em của mình cởi chuồng chạy rông mà cậu không xem sao?”
Đến lúc này Nhiếp Thiên Thu mới nhớ hành động tối qua của mình trong lúc tâm trạng buồn bực.
Nhìn nhìn toàn bộ nhân viên đoàn phim đều đang nhìn chằm chằm vào di động, lập tức: “……”
Lý Biên Du thấy cậu đứng ngốc, kéo cậu một phen: “Đi, chúng ta cũng đi xem.”
Nhiếp Thiên Thu càng khó hiểu: “Đi đâu?”
Lý Biên Du cười ha hả: “Chúng ta vào bên trong dùng máy chiếu xem, màn hình lớn nhìn càng sảng khoái hơn.”
Nhiếp Thiên Thu: “……”
Không ngờ vị đạo diễn này mày rậm mắt to, thế mà cũng là loại người này!
Tác giả có lời muốn nói:
Đạo diễn: Tôi cũng là người, tôi cũng bát quái mà!
Interesting = thú vị, tuy rằng mọi người hẳn là đều biết, but để ngừa vạn nhất có bạn nào cũng giống đạo trưởng Trương Do.
~ Hết chương 51~.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận