Vân Noãn Noãn cũng không cho hắn cơ hội nói chuyện, thấy chị họ đang hôn mê bất tỉnh trên giường, cô cũng nhắm vào mặt hắn mà ban hai cái tát.
Ngũ Hoành Phú cầu xin tha mạng, Vân Noãn Noãn yêu cầu hắn cởi áo khoác và áo sơ mi bên trong, hắn cun cút làm theo.
Vân Noãn Noãn nhanh chóng chỉ đạo Trang Thành cõng Vân Túy Vi trên lưng và đeo mặt nạ cho cô ấy.
Khi đi ngang qua Sử Minh Lãng đang giả chết, Vân Noãn Noãn hung hăng đạp hắn hai phát.
Ngũ Hoành Phú hiển nhiên bị sốc nặng.
Lần đầu tiên hắn gặp phải loại chuyện này, đang muốn cùng Sử Minh Lãng đuổi theo hai người kia, thì một nhóm người mặc đồng phục cảnh sát đột nhiên xuất hiện trước cửa phòng.
Ngũ Hoành Phú đang kéo Sử Minh Lãng đứng dậy, nửa thân trên của hắn thì trần trụi, thành ra bầu không khí giữa hai người đàn ông trưởng thành trông quỷ dị đến khó tả.
Cảnh sát xem xét hai người bọn hắn, rồi nói rõ mục đích của mình:“Tôi nghe nói ở đây có buôn bán khiêu dâm phạm pháp.
”Hai viên cảnh sát trẻ lục soát căn phòng nhưng không tìm thấy người thứ ba.
Họ quay lại chỗ viên cảnh sát trưởng mà lắc đầu.
Viên cảnh sát lại nhìn Sử Minh Lãng và Ngũ Hoành Phú với ánh mắt phức tạp.
Hai người này làm gì mà lại buôn bán thể loại khiêu dâm như vậy?“Có phải giải về đồn không?” Một viên cảnh sát trẻ hỏi với vẻ mặt kỳ quái.
Viên cảnh sát nói:“Giải về.
Đàn ông bán dâm còn không phải là phạm pháp sao?”Sử Minh Lãng: “?”Ngũ Hoành Phú: “?”……Chạy một mạch đến bãi đậu xe, chiếc ô tô riêng mà Vân Noãn Noãn đã chuẩn bị từ trước đã đậu bên trong.
Cô chạy vội đến mức không kịp tháo mặt nạ trên mặt ra.
Đang chạy trên đường, sợi dây treo trên tai đột nhiên lỏng ra, chiếc mặt nạ rơi xuống đất.
Vân Noãn Noãn bảo Trang Thành cõng Vân Túy Vi lên xe trước, còn cô thì quay lại nhặt mặt nạ.
Chiếc mặt nạ rơi xuống trước mặt một người đàn ông, Vân Noãn Noãn chỉ lo nhặt mặt nạ, thậm chí còn không nhìn rõ người kia trông như thế nào.
Những ngón tay mảnh khảnh của người đàn ông vô tình đan xen với ngón tay cô, cả hai đều muốn nhặt nó lên cùng một lúc.
.