Toàn Năng Khí Thiếu

Vừa nãy hắn không hề dùng kiếm ý ngay vì ban ngày xem bệnh cho Ôn Văn Viễn, tiêu hao rất nhiều chân khí, thật ra tình hình sức khỏe của hắn không hề tốt.

Huống hồ hắn không hiểu rõ thực lực của người tên Hồng Nguyệt này, nếu bạo lộ quá nhiều thực lực thì có khả năng đưa hắn vào tình trạng bất lợi.

Nhưng vừa nhìn thấy đối phương định chia nhau hành động, giết Đường Vi rồi rút lui, Tần Xuyên liền không dám qua loa nữa.

Hơn nữa, sau khi thăm dò, võ công của tên Hồng Nguyệt này xem ra thuộc loại lấy nhanh chuẩn độc ác là chủ yếu, thế thì dễ đối phó hơn nhiều kiểu kẻ địch như Atula.

Hồng Nguyệt không ngờ Tần Xuyên lại biến chiêu nhanh như vậy, hơn nữa anh ta cũng không ngờ lại là kiểu tiến công này.

Hồng Nguyệt chú ý thấy Tần Xuyên cầm một con dao gãy, vừa điên cuồng tấn công, vừa cười châm chọc nói:

- Chẳng lẽ anh muốn dùng con dao gãy đó để tác chiến với Tinh Nguyệt Song Thứ của tôi à?

Tần Xuyên cười tà, khí chất cả người bỗng thay đổi, dường như chỉ trong nháy mắt, hắn liền thay đổi từ một kẻ nhát gan bị động chịu đòn thành một dũng sĩ mạo hiểm xông về phía trước mặc mưa bom bão đạn.

Con dao gãy trên tay nghiêng một cái, bay khỏi lòng bàn tay, một luồng chân khí bộc phát. Cùng với việc dao gãy bay ra, dường như chân khí được giải phóng từ một không gian không biết!

- Thanh Liên Kiếm Giáp!

Vô số kiếm khí có màu lam băng, màu lửa đỏ bao vây quanh Tần Xuyên như mãnh thú hồng thủy, hình thành một vòng bảo hộ như vòi rồng!

Tinh Nguyệt Song Thứ của Hồng Nguyệt vừa tiếp xúc với những kiếm khí quấn giao thành vòng xoáy này liền như là bị đập vào miếng sắt, trực tiếp “rắc” hai tiếng, sau khi tóe lửa liền bắn đi!


Trong vòi rồng kiếm khí khủng bố này, Tần Xuyên bình tĩnh thoải mái đi từng bước tiến đến gần Hồng Nguyệt, không cần lo lắng Tinh Nguyệt Song Thứ đánh lén.

Chiêu kiếm ý này là một chiêu duy nhất dùng để hộ thể của Tần Xuyên, là chiêu thức lúc đầu ở trong núi, hắn cảm thụ luồng khí xoáy sản sinh ra sau khi gió thổi vào khe núi, từ đó lĩnh ngộ được.

Ưu thế của chiêu “Thanh Liên Kiếm Giáp” này là phòng ngự mọi hướng không góc chết, trừ phi đối phương có thể nhảy dựng lên, rơi thẳng từ phần cao nhất xuống. Nhưng như vậy thì quá ngốc, dù sao thì như vậy chẳng khác nào coi mình là bia ngắm sống.

Mà chỗ thiếu hụt cũng rất rõ ràng, hộ giáp kiếm khí hình thành, tiêu hao không ít kiếm khí mà mặt tiến công lại gần như không có, nếu đối phương không chủ động tiến công thì chẳng khác gì lãng phí những kiếm khí này.

Nhưng giờ phút này, đúng là Tần Xuyên muốn phòng ngự không phải lo lắng, có thể trực tiếp tiến đến gần Hồng Nguyệt.

Sau khi tranh thủ thời gian dùng chân khí triệu hồi Tinh Nguyệt Song Thứ bị đánh bay, Hồng Nguyệt liền cảm nhận được uy lực sắc bén phát ra từ trên người Tần Xuyên, sắc mặt đại biến.

- Kiếm khách? Chẳng lẽ anh là người của Kiếm Khách Môn?

Đối với đa số người theo cổ võ đương thời, kiếm khách về cơ bản là không gặp được, quá ít ỏi, chỉ có Thần Kiếm Môn mới có không ít kiếm khách. Một số kiếm khách thành danh khác cũng là nhân vật nổi tiếng, không thể là người trẻ tuổi trước mặt này.

Vì thế, phản ứng đầu tiên của Hồng Nguyệt là Tần Xuyên xuất thân từ Thần Kiếm Môn.

Tần Xuyên nghiêm trang nói:

- Ah… Thật ra tôi chính là một kẻ mê kiếm, một trong ba Đại Tông Sư, Dược Thương Hải.

- Hả?


Sắc mặt Hồng Nguyệt lập tức tái nhợt, nhưng nghĩ lại, không đúng! Mình bị lừa rồi! Nếu tên này là tông sư thì chẳng phải mình sớm chết rồi à?

Anh ta không khỏi thở hổn hển, trong mắt đầy tơ máu, hung ác nói:

- Mày dám đùa tao à?

- Tôi không chỉ đùa anh mà tôi còn muốn làm thịt anh.

Tần Xuyên vừa mới nói xong, Thanh Liên Kiếm Giáp trên người bỗng tan đi, dao gãy quay lại tay hắn, bắn về phía Hồng Nguyệt đang đứng cách đó khoảng chín thước một lớp kiếm dày đặc!

- Thanh Liên Kiếm Ý, mưa rào!

Kiếm khí điên cuồng như thủy triều, lốm đa lốm đốm, tựa như nạn châu chấu, kín không kẽ hở tấn công vào các bộ phận trên người Hồng Nguyệt!

Hồng Nguyệt không ngờ Tần Xuyên biến chiêu nhanh như vậy, hơn nữa cũng không ngờ lại là chiêu thức này.

Cho dù Tinh Nguyệt Song Thứ của anh ta có nâng mấy cấp bậc thì dù là tốc độ hay uy lực cũng đều không thể sánh được.

Cuối cùng anh ta cũng hiểu vừa nãy tại sao Tần Xuyên có thể dự đoán trước chiêu thức của anh ta, vì bản thân Tần Xuyên đã am hiểu rất sâu đạo “Kiếm nhanh”!

- Chút tốc độ tiến công của anh còn kém lắm!


Kiếm khí mưa rào của Tần Xuyên như là ánh sáng màu xanh da trời bao vây cả người Hồng Nguyệt, chặt đứt mọi góc trốn tránh của anh ta.

Hồng Nguyệt miễn cưỡng dùng Tinh Nguyệt Song Thứ chặn trước người, không ngừng phòng thủ những bộ phận quan trọng của mình. Nhưng chân khí của anh ta thật sự không thể chống đỡ được Thanh Liên Kiếm Khí thế như chẻ tre của Tần Xuyên!

Huyết Vũ ở cách đó không xa đã nhìn đến ngây người, thật ra anh ta muốn ra tay giúp Hồng Nguyệt nhưng lại không tìm được cơ hội nào để nhúng tay vào.

Con dao găm đã gãy kia nằm trên tay Tần Xuyên chẳng khác nào súng máy, bắn ra vô số kiếm khí, biến thành màn sáng ảo ảnh.

Nữ sát thủ bị nội thương nặng Shirley chứng kiến đây hết thảy, cũng hoài nghi đó có phải là con dao găm của mình hay không mà lại có uy lực như vậy?

Vòng “mưa rào” này đến nhanh mà đi cũng nhanh.

Chẳng biết từ khi nào thân ảnh của Tần Xuyên đã xuất hiện phía sau người Hồng Nguyệt.

Hắn yên lặng ném con dao gãy ra sau lưng, cười híp mắt đi về phía Đường Vi.

- Đánh xong rồi, kết thúc công việc!

Tần Xuyên ngáp một cái.

Hồng Nguyệt hai tay giao nhau tại trước mắt mình, nắm hai chiếc gai màu đen, đứng đó bất động.

Đường Vi có chút nhìn không hiểu chuyện là thế nào:

- Tần Xuyên, Hồng Nguyệt làm sao vậy?

Không đợi Tần Xuyên trả lời, một cảnh tượng khiến tim người ta co giật liền xuất hiện!


Chỉ thấy Hồng Nguyệt đứng ở đằng kia, trên người lại như bị đục mấy trăm lỗ hổng, “phụt phụt phụt”! Vô số huyết kiếm bắn ra ngoài!

Trong nháy mắt, Hồng Nguyệt liền hoàn toàn biến thành màu đỏ, thậm chí là hai con ngươi của anh ta hóa ra cũng đã bị kiếm khí của Tần Xuyên đâm cho nổ rồi!

Cánh tay, phần bụng, đùi, các bộ phận đều có vết thương nhỏ do kiếm khí xuyên qua.

- Haiz… Tiểu Vi Vi em xem kìa, anh đã nói mà, sao có thể người nào cũng như tên Atula kia, mấy trăm kiếm còn chưa giết chết được, thế mới mệt chứ.

Tần Xuyên bước đến ôm lấy người phụ nữ, chỉ vào Hồng Nguyệt đã chết ngã xuống đất:

- Đây mới là tình trạng bình thường, là chuyện nên xảy ra mà, em nói xem đúng không?

Lúc trước Tần Xuyên thi triển mưa rào kiếm ý, ba bốn chục lượt mà còn chưa giết được Atula, còn suýt chút nữa làm mình mệt chết.

Để bản thân không bị ám ảnh tâm lý, lần này Tần Xuyên dùng mưa rào giết một người theo võ Tiên Thiên để an ủi bản thân, nếu không hắn còn nghi ngờ uy lực của kiếm ý của mình.

Đường Vi nhẹ nhàng thở ra, nhưng đồng thời trong lòng cô cũng vô cùng rung động, cùng là người theo võ Tiên Thiên trung cấp, Tần Xuyên là một kiếm khách mà lại có thể giết Hồng Nguyệt chỉ trong một lượt tiến công, thậm chí Hồng Nguyệt còn không có sức phản kháng!

Dù thực lực của Hồng Nguyệt không bằng Atula nhưng dù gì cũng là sát thủ cao cấp thứ 9 thế giới, chỉ có thể nói lực sát thương của kiếm khí quá khủng bố. Còn cảnh giới kiếm khí của Tần Xuyên quả thật cũng đã vượt qua những gì Hồng Nguyệt có thể nhận thức được.

Nhưng nhìn người đã từng là đồng liêu chết thảm, Đồng Vi vẫn có chút lòng trắc ẩn.

Huyết Vũ cùng Shirley sắc mặt tái nhợt, hai người không dám tin mà nhìn Tần Xuyên. Sớm biết Tần Xuyên là kiếm khách cảnh giới Tiên Thiên trung cấp thì ba người bọn họ sẽ không bao giờ tùy tiện động thủ, đây đúng là lấy trứng chọi đá mà!

- Huyết Phượng Hoàng… không ngờ cô lại tìm được một người đàn ông như vậy làm chỗ dựa, là chúng tôi quá sơ ý. Hồng Nguyệt chết rồi, tôi và Shirley càng không có khả năng báo thù cho hội trưởng, muốn chém muốn giết thì nói luôn đi!

Huyết Vũ đỡ lấy Shirley, vẻ mặt thấy chết không sờn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận