Tác giả: Trí Bạch
Thể loại: Quân Sự
Nguồn: wordpress
Trạng thái: Đang ra
Số chương: 10
Tần suất cập nhật: 1 phút/chương
Ngày đăng: 1 năm trước
Cập nhật: 1 năm trước
Trên thế giới này, có rồng và có thiên tử - một con rồng đại như cũng có thể là một con rồng nhỏ, nhưng tất cả đều có sự nghiệp đối nghịch, và tất cả đều bị tiêu diệt bởi đấng cao tăng.
Có người cho rằng thiện ác không phải khái niệm được phân chia rõ ràng, vì cả việc làm công đức và tội lỗi đều có thể là điều nhỏ nhặt nhưng đều đáng quý, và ngược lại, cả việc làm tội và công đức đều có thể là điều nhỏ nhặt nhưng đều đáng trách.
Bồ Tát khi nghe những lời này vội vàng đứng dậy, cô thấy rất lo lắng vì chẳng hiểu thiện ác lớn hay nhỏ là như thế nào. Nhưng chính xác thì, trong quan điểm của Bồ Tát, thứ thiện ác lớn nhỏ phụ thuộc vào việc nó có ấm lòng người hay cứu giúp cuộc đời con người hay không.
Nếu việc đó đem lại một chút ấm áp và tình thương cho cuộc đời của người khác, thì đó là việc thiện. Còn nếu đem đến nỗi khổ đau và tổn thương cho đối tượng khác, thì đó là việc ác.
Bồ Tát đã chứng minh được với người dân tại Nam Sơn thôn rằng cô thực sự tôn trọng giá trị của người đời. Những người đến gặp cô không hề hy vọng tìm được những quà tặng hay sự giúp đỡ. Thậm chí, họ còn không bước vào nhà Bồ Tát để thăm hỏi mà chỉ để lại vài vật phẩm và rời đi.
Tuy nhiên, mỗi ngày trong lều tránh mưa của cô đều có những phần quà tặng mới xuất hiện, có thể là củi gạo, dầu muối, tơ lụa hoặc thậm chí là vàng bạc. Những người nghèo đến đây để tặng một chút thức ăn, trong khi người giàu lại để lại những vật phẩm quý giá hơn.
Một điều đặc biệt và thú vị là vật phẩm trong lều của Bồ Tát không bao giờ bị thiếu, mà thậm chí ngày càng nhiều hơn. Điều đó đã khiến nhà của Bồ Tát lớn thêm và trở thành một kho hàng đầy đủ các loại vật phẩm.
Mọi người đều không hiểu làm sao vật phẩm trong lều của Bồ Tát lại không bao giờ thiếu. Cô giải thích rằng đó là tài sản của những người tốt, và mọi người đều có thể mượn nó để sử dụng, miễn là trả lại những gì đã được mượn. Vật phẩm trong lều không phải của Bồ Tát mà là của nhân loại, và chỉ phục vụ cho mục đích thiện.
Nhà của Bồ Tát đã trở thành một kinh đô thu nhỏ, một nơi để những người cần đến tìm kiếm hy vọng và giúp đỡ. Và không ai trên đời này cảm thấy có thể tồn tại mà không có Bồ Tát.
Tác giả : Trí Bạch
Thể loại: Quân Sự
Nguồn: wordpress
Trạng thái: Đang ra
Số chương: 10
Tần suất cập nhật: 1 phút/chương
Ngày đăng: 1 năm trước
Cập nhật: 1 năm trước
Trên thế giới này, có rồng và có thiên tử - một con rồng đại như cũng có thể là một con rồng nhỏ, nhưng tất cả đều có sự nghiệp đối nghịch, và tất cả đều bị tiêu diệt bởi đấng cao tăng.
Có người cho rằng thiện ác không phải... là khái niệm được phân chia rõ ràng, vì cả việc làm công đức và tội lỗi đều có thể là điều nhỏ nhặt nhưng đều đáng quý, và ngược lại, cả việc làm tội và công đức đều có thể là điều nhỏ nhặt nhưng đều đáng trách.
Bồ Tát khi nghe những lời này vội vàng đứng dậy, cô thấy rất lo lắng vì chẳng hiểu thiện ác lớn hay nhỏ là như thế nào. Nhưng chính xác thì, trong quan điểm của Bồ Tát, thứ thiện ác lớn nhỏ phụ thuộc vào việc nó có ấm lòng người hay cứu giúp cuộc đời con người hay không.
Nếu việc đó đem lại một chút ấm áp và tình thương cho cuộc đời của người khác, thì đó là việc thiện. Còn nếu đem đến nỗi khổ đau và tổn thương cho đối tượng khác, thì đó là việc ác.
Bồ Tát đã chứng minh được với người dân tại Nam Sơn thôn rằng cô thực sự tôn trọng giá trị của người đời. Những người đến gặp cô không hề hy vọng tìm được những quà tặng hay sự giúp đỡ. Thậm chí, họ còn không bước vào nhà Bồ Tát để thăm hỏi mà chỉ để lại vài vật phẩm và rời đi.
Tuy nhiên, mỗi ngày trong lều tránh mưa của cô đều có những phần quà tặng mới xuất hiện, có thể là củi gạo, dầu muối, tơ lụa hoặc thậm chí là vàng bạc. Những người nghèo đến đây để tặng một chút thức ăn, trong khi người giàu lại để lại những vật phẩm quý giá hơn.
Một điều đặc biệt và thú vị là vật phẩm trong lều của Bồ Tát không bao giờ bị thiếu, mà thậm chí ngày càng nhiều hơn. Điều đó đã khiến nhà của Bồ Tát lớn thêm và trở thành một kho hàng đầy đủ các loại vật phẩm.
Mọi người đều không hiểu làm sao vật phẩm trong lều của Bồ Tát lại không bao giờ thiếu. Cô giải thích rằng đó là tài sản của những người tốt, và mọi người đều có thể mượn nó để sử dụng, miễn là trả lại những gì đã được mượn. Vật phẩm trong lều không phải của Bồ Tát mà là của nhân loại, và chỉ phục vụ cho mục đích thiện.
Nhà của Bồ Tát đã trở thành một kinh đô thu nhỏ, một nơi để những người cần đến tìm kiếm hy vọng và giúp đỡ. Và không ai trên đời này cảm thấy có thể tồn tại mà không có Bồ Tát.