Tô San San từ từ mở mắt ra, cả đầu nàng đau nhức như búa bổ,trước mắt là một khoảng không mờ mịt, dường như vừa trải qua chuyện gì đó khiến nàng mệt mỏi không thôi.
Nàng theo thói quen hơi nhíu mắt lại, tay sờ soạng mười phút trên tủ đầu giường cũng không thấy kính mắt của mình đâu, lúc này nàng mới hoài nghi cảm thấy có gì đó không đúng? Chẳng lẽ nàng lại làm rơi nó ở trên đất.
Không đúng a, ánh mắt nàng liếc nhìn xung quanh hoang mang tột cùng, sao có thể chứ, nàng lại cảm thấy mắt mình dùng rất tốt nha.
Đối với một con người cận được 15 năm có lẻ như nàng, thì việc đầu tiên khi tỉnh dậy bước xuống giường là phải tìm kính, vì cách nàng có vài cm nàng còn không thể nhìn rõ nổi.Nhưng tình huống bây giờ khiến Tô San San triệt để hoài nghi nhân sinh, thế nào mà trước mắt nàng cảnh trong căn phòng từ từ hiện rõ, sáng như ban ngày, nàng dụi mắt mấy lần, hoảng hốt nhìn xung quanh.
Nơi này hoàn toàn xa lạ đối với nàng, giường khác, trần nhà khác, đến cả phòng của nàng cũng không còn hình dạng như bình thường nữa.Đột nhiên, trong không gian phát ra một tiếng động lạ, nghe có chút êm tai, lại giống loại âm nhạc đạo cụ nào đó.
Tô San San lần theo tiếng âm thanh phát ra, không lẽ là chuông điện thoại của cô? Nhưng mà đây không có giống nhạc chuông của nàng một chút nào.
Nàng bất giác cúi đầu , thấy trên cổ tay của bản thân một vật gì đó nhìn giống như đồng hồ thông minh, nhưng lại có chút không phải.
Thứ này nhìn vô cùng thú vị, đại khái không đến hai cm, có tạo hình chỉnh chu được thiết kế gia công tỉ mỉ làm thành hình giọt nước màu bạc, đeo trên tay lại cảm thấy rất thoải mái.
Nàng không biết làm sao để tắt tiếng nhạc đi, vặn trái vặn phải luống cuống một hồi, vậy mà lại thành công tắt được chuông đi.
Trên cổ tay vừa dừng tiếng chuông, thì bên kia truyền đến một giọng nam nhân nho nhã hào hoa “ Xin hỏi đây là tiểu thư Tô San San sao?”“ À vâng, đúng vậy…” nàng phản ứng lại theo bản năng.
“ Xin chào tiểu thư, cho phép ta được giới thiệu ta là luật sư của mẫu thân tiểu thư - Tô Văn Tú, rất chia buồn khi phải thông báo rằng mẫu thân người đã qua đời, xin tiểu thư nén bi thương” giọng hắn biểu lộ có chút tiếc nuối lại trông khá buồn tẻ, tiếp tục nói “ Thứ lỗi cho tôi dạo gần đây luôn phải đi công tác xa, gần đây mới trở lại phí lan tinh, còn về di chúc của mẫu thân người có căn dặn ta gửi lại cho tiểu thư một ít vật phẩm, cần mời ngài tới xem qua một chút, tiện thì tiểu thư có thể cho ta hỏi địa chỉ của tiểu thư ở đâu, để ta mang qua?”.