Tô San San vô cùng bất lực, nhưng nhìn lại thì những món ăn khác trên mâm cũng có thể xem là hình thức tạm được, ăn chắc cũng không đến nỗi quá tệ.
Khi nếm thử khiến cô có cảm giác có chút đau đầu, những món ăn này đều không mang mùi vị gì đặc biệt, thậm chí nói như ăn sáp cũng không ngoa, món nào cũng như món nào.
Tô San San có chút nghi ngờ, phải chăng ở thế giới này những món ăn trời ban đã mang hương vị khó ăn đến nỗi dù là đầu bếp giỏi đến đâu cũng vô phương cứu chữa.
Hoặc là xem như cô xui xẻo, chọn trúng ngay quán ăn có vấn đề, dù sao nhìn qua thì đây cũng chỉ là quán ăn nhỏ ở ven đường nên cũng có khả năng trình độ đầu bếp bị lẫn lộn giữa tốt với tệ.
Chứ không thể nào làm ra những món ăn ba chấm như thế này được !Tô San San quyết định tra tìm địa điểm từ đồng hồ trên tay sau đó tìm đến những nhà hàng ngon có danh tiếng một chút, rất nhanh cô đã nhìn thấy hàng ngàn địa điểm được đề xuất.
Xếp hạng cao nhất là nhà hàng với cái tên "Thực vì tinh", địa chỉ rất gần với quán ăn vừa nãy cô ghé.
Tô San San ngay lập tức buông tha cho bản thân mà rời khỏi mâm thức ăn hắc ám trên bàn, cô đi ra khỏi quán ăn và đi kiếm nhà hàng vừa tìm được.
Cô không tin ngay cả một nhà hàng được đánh giá cao như vậy sẽ cho ra món ăn tệ.
" Thực vì tinh" ở ngay trung tâm của phố buôn bán, phía đối diện còn có một quán ăn nhỏ khá đối nghịch.
Nhà hàng này là một nơi với nhiều tầng khác nhau.
Nhìn lên tầng 5 cũng chỉ nhìn thấy một căn phòng rộng lớn toàn là thủy tinh bao quanh, ánh mặt trời chiếu lên vô cùng rực rỡ, nó dường như thu hút hết sự chú ý của người đi đường, đây là một chiến thuật kinh doanh khá thông minh.
Tô San San vừa đi vào đã thấy có nhân viên phục vụ nhiệt tình đến chào hỏi, họ hướng dẫn rồi đưa cô đến bàn trống.
Nhìn quanh trong nhà hàng, có không ít thực khách đến đây.