Tôi bị ép ngủ với chồng chưa cưới của bạn thân

Trở lại thị trấn nhỏ Giang Nam giàu có và xinh đẹp thời thơ ấu, tâm trạng Tống Nhiễm bỗng tốt hẳn lên.
 
Hơn nữa, trên đường đi, cô và ba đã thân mật ở trong xe mà không hề kiêng dè nên hiện tại Tống Nhiễm ngồi trong biệt thự tự xây của ông bà ngoại với sắc mặt rất hồng hào rạng rỡ, không có một chút tiều tụy nào. Đôi mắt cô như chứa nước, vô cùng động lòng người.
 
Hai ông bà thấy cháu đến thì vô cùng vui vẻ, nói chuyện được một lát thì bên ngoài có động tĩnh. Một cậu nhóc vô cùng đẹp trai đi vào khiến mắt mọi người sáng lên. Cậu nhóc đó cầm ván trượt, nhìn qua thì khoảng mười lăm tuổi. Thấy trong nhà ông bà nội xuất hiện hai người lạ nên thằng bé có hơi nhút nhát, chần chờ đứng trong sân mà không dám vào.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
“Tống Lạc, vào đây. Đây là ông ba và cô út của cháu, cháu không nhận ra sao?”
 
Nghe bà nội nói vậy, lúc này Tống Nhiễm mới sực nhớ ra, cậu bé trước mặt là cháu trai của bác cả nhà mình, ra nước ngoài cùng mẹ đã ba năm. Lúc đó còn mới chỉ là một thằng nhóc cao tới thắt lưng cô, nhoáng cái đã trở thành chàng trai cao hơn cô một cái đầu. Sau khi bước vào, cậu nhóc cúi đầu, tai đỏ lên chào Tống Nhiễm: “Cô út.”
 
Tống Nhiễm lập tức vui vẻ, đột nhiên muốn trêu chọc cậu: “Sao ngày càng cao lớn mà lá gan lại nhỏ vậy. Ngày trước cháu với anh trai lúc nào cũng đi sau cô út. Cô đi đâu cũng đi theo, còn nói muốn làm sứ giả bảo vệ hoa của cô út mà!”
 
Nhắc tới chuyện vui hồi nhỏ, phòng khách lập tức rộ lên tiếng cười vang. Mặt Tống Lạc càng đỏ hơn, nhưng cậu vẫn không dám nhìn thẳng vào cô út xinh đẹp trước mặt. Cậu ấp úng mấy câu rồi vội vàng trốn về phòng.
 
Tống Nhiễm không có hứng thú với chuyện mà ông và ba nói, lén hỏi bà ngoại phòng của Tống Lạc ở đâu rồi đứng dậy đi trên lầu.
 
Tống Lạc vừa tắm xong, đang đứng trước gương lau tóc. Cậu nhóc vô cùng khó chịu khi chạy về nhà với dáng vẻ ướt đẫm mồ hôi dưới trời nắng nóng như này, để cho cô út nhìn thấy rồi nghĩ ngay đến ngày xưa, nghĩ cậu vẫn còn là thằng nhóc tiểu học ngốc nghếch khi xưa mà trêu chọc. Nhưng cứ nghĩ đến nụ cười tươi như hoa của cô út, Tống Lạc đang buồn chán lại không khỏi mỉm cười vui vẻ.
 
Đột nhiên có tiếng gõ cửa, Tống Lạc biết có thể là cô út thì vội vàng mở tủ quần áo tìm bộ đồ đẹp nhất mặc vào, nói: “Vào đi.”
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tống Nhiễm mở cửa đi vào, cười hỏi: “Về khi nào mà cô út không biết!”
 
“Cháu về được mấy ngày, mới hết học kì nên về coi như nghỉ phép…” Tống Lạc có chút lắp bắp, dáng vẻ khẩn trương khiến Tống Nhiễm buồn cười. Cậu càng căng thẳng, Tống Nhiễm càng muốn trêu chọc cậu.
 
Cô ngồi bên cạnh Tống Lạc, cố ý đụng chạm vào bả vai cậu: “Sao xa lạ với cô út vậy? Mới ba năm không gặp đã không nhận ra rồi!”
 
Tống Lạc bỗng nhiên quay mặt lại: “Chính cô út cũng không nhận ra cháu.”
 
“Đó là vì cháu lớn nhanh quá.” Tống Nhiễm khoa tay múa chân giải thích: “Lần cuối cùng gặp cháu mới cao chừng này, giờ đã là học sinh trung học cao một mét tám, sao cô có thể út có thể nhận ra được?”
 
“Cô út cũng thay đổi rất nhiều.” Tống Lạc nghiêm túc nói: “Nên cháu mới không nhận ra.”
 
Tống Nhiễm nhướng mày, nhún vai hỏi: “Thay đổi chỗ nào?”
 
Cô cảm thấy mình ba năm trước và bây giờ không có gì khác biệt, nếu có, chắc là trưởng thành hơn mà thôi.
 
Tống Lạc không trả lời, chóp mũi quanh quẩn mùi mật đào chín mọng thơm ngát, khiến cơ thể vừa tắm nước lạnh của cậu không tự chủ mà nóng lên.
 
“Trở nên xinh đẹp hơn.” Tống Lạc thấp giọng nói.
 
Tống Nhiễm càng cười tươi, tay không khách khí véo khuôn mặt đẹp trai nhưng còn ngây ngô của Tống Lạc: “Đúng là dẻo miệng, đi, cô út đãi cháu ăn kem!”
 
Khóe môi Tống Lạc hơi nhếch, đang lúc bị Tống Nhiễm véo môi thì cửa đột nhiên bị đẩy ra. Một chàng trai có ngoại hình rất giống Tống Lạc nhưng tính cách lại hoàn toàn trái ngược hào hứng xông vào phòng: “Cô út, đúng là cô rồi!”
 
Tống Tầm nói xong thì lao thẳng tới, hồ hởi ôm Tống Nhiễm một cái. Trong nháy mắt, Tống Nhiễm bị bao phủ bởi mùi hormone nam tính của chàng thiếu niên khiến cô trở nên ngây ngất. Cô cố gắng kéo mặt mình ra khỏi lồng ngực rộng lớn của Tống Tầm: “Cháu làm cái gì vậy!”
 
“Đi bơi thôi.” Cánh tay rắn chắc của Tống Tầm ôm chặt eo của Tống Nhiễm, giống hệt tư thế ôm người yêu. Đôi mắt cậu đen láy, sáng như hai ngọn lửa đang bốc cháy: “Cô út, cháu rất nhớ cô. Cháu định mấy ngày nữa sẽ cùng Tống Lạc đến thăm cô đấy!”

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui