Vì say rượu nên đầu Tống Diệp đau như sắp nứt, vừa tỉnh dậy vẫn còn hỗn loạn không phân biệt được đang là ngày hay đêm, giọng cũng đã khản đặc: "Nhiễm Nhiễm..."
Thấy anh trai đã tỉnh, Tống Nhiễm lại càng ngượng ngùng, cô xấu hổ rồi nhỏ giọng nhắc nhở: "Anh, bây giờ cũng đã sáu giờ rồi, còn không quay về phòng nữa sẽ bị chị Nhã Nhã phát hiện thật đó."
Đầu óc Tống Diệp lại càng trì trệ, anh ấy ở trong phòng em gái sao?
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tại sao anh ấy lại ở trong phòng của em gái, lại còn ngủ trên giường em gái một đêm nữa, chẳng lẽ tối qua anh ấy nói chuyện phiếm trên trời dưới đất với em gái rồi mệt quá ngủ gục mất...
Những suy nghĩ vô căn cứ đó chấm dứt khi Tống Diệp dần lấy lại tỉnh táo, cuối cùng Tống Diệp cũng nhớ ra hôm nay là một ngày sau khi anh ấy đưa bạn gái về ra mắt bố mẹ. Rõ ràng đêm qua anh ấy còn đang ngủ cùng phòng với bạn gái, anh ấy say khướt rồi tỉnh dậy lúc nửa đêm sau đó thì ân ái với bạn gái, sướng đến mức toàn bộ mạch máu trong cơ thể đều kêu gào muốn thoát khỏi sự giam cầm, thậm chí anh ấy vẫn còn có thể cảm thụ được khoái cảm dục vọng tột đỉnh trong cơ thể sau cơn say.
"Nhiễm Nhiễm, sao anh lại ở đây?"
Tống Diệp xoa xoa huyệt thái dương, còn chưa kịp nhận ra bản thân không những vào nhầm phòng em gái mà trên người còn không có một mảnh vải che thân, cơ thể vẫn còn gắn chặt với tay chân em gái.
"Em cũng không biết..." Giọng Tống Nhiễm lại càng nhỏ hơn nữa, tựa như tiếng muỗi kêu: "Anh ơi, anh, anh có thể nào rút ra trước được không?"
Tống Diệp không nghe rõ: "Cái gì?"
Tống Nhiễm: "... Rút ra, rút ra đi..."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Động tác xoa huyệt thái dương của Tống Diệp khựng lại, lượng cồn còn sót lại trong máu đã bị giọng nói của em gái làm cho tiêu tan đi hơn phân nửa, lúc này anh ấy mới phát hiện cả người mình đang trần truồng, thứ rất mềm mại vắt ngang hông mà anh ấy nghĩ rằng là chăn mền gì đó thực chất lại chính là bắp đùi của Nhiễm Nhiễm, khoái cảm còn sót lại mà anh nghĩ tới kia lại chính là một nửa dương vật cứng rắn của mình đang bị kẹp bên trong một nơi ấm áp chật hẹp, nếp thịt bên trong âm đạo tự nhiên co thắt cũng đồng thời xoa bóp dị vật đang cắm bên trong. Sở dĩ Tống Diệp tỉnh lại mà không nhận ra được những điểm dị thường này là bởi vì trong lúc anh ngủ say vẫn luôn bị hút vặn như vậy, vô tình đã quá quen với âm đạo của em gái.
Tống Diệp quá mức khiếp sợ tới nỗi âm thanh tắc nghẹn ở cổ họng, không thốt ra được.
Thế mà anh ấy lại uống rượu say rồi vào nhầm phòng, còn tinh trùng lên não ăn luôn cả em gái ruột, sau cơn say còn không biết chuyện gì, bản thân cũng không nhớ nổi vì sao lại vào nhầm phòng, nhưng những chi tiết lúc lúc ân ái, âm đạo ướt át của "bạn gái", đầu lưỡi ngọt ngào của "bạn gái", "bạn gái" quyến rũ kích tình thở dốc đều rất rõ ràng trong đầu, bây giờ nhớ lại giống như xem một bộ phim chiếu lại sắc nét vậy.
Chẳng trách "bạn gái" lại gọi anh ấy là anh trai, còn nói gậy thịt của anh ấy không thể cắm vào nơi đó...
Nhớ lại những điều này, Tống Diệp cảm thấy mình không gì có thể dung thứ được nữa, anh ấy vừa muốn lập tức thoát khỏi trạng thái giao hợp loạn luân này, vừa muốn an ủi em gái bị mình cưỡng ép lúc say, nhưng càng khẩn trương tim đập càng nhanh, dương vật đáng xấu hổ kia của anh lại bất ngờ chuyển từ trạng thái nửa cương sang cương cứng hoàn toàn, kéo căng âm đạo của em gái tới mức tối đa.
"A... Anh..."
Vách âm đạo nhạy cảm của Tống Nhiễm bị dương vật kéo căng ra khiến cô không kiềm chế được rên rỉ hai tiếng: "Sao anh lại..."