Tống Nhiễm cố gắng ép bản thân chìm đắm vào cảm giác bị người đàn ông đè trên người không ngừng rong ruổi, da thịt liền kề.
Đôi chân dài của Tống Nhiễm quấn chặt lấy vòng eo của Trình Khải. Anh ta cảm nhận được sự khao khát của cô đối với “dục vọng” của mình nên càng ra sức vận động, hông dùng lực mạnh hơn khiến cho tốc độ ra vào của dương vật càng lúc càng nhanh. Hai tay Trình Khải chống lên gối của Tống Nhiễm, khoái cảm khiến tầm nhìn của anh có chút mơ hồ, nhưng nhìn từ góc độ này, Tống Nhiễm càng toát lên vẻ đẹp mê đắm lòng người.
“Tiểu Nhiễm, như này có thoải mái hơn không?” Trình Khải hôn lên đôi má hồng hào của bạn gái, hỏi cô trong tiếng rên nhẹ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Ừm… Dễ chịu hơn rồi…” Tống Nhiễm nghiêng mặt sang một bên, ngón tay bám chặt lấy gối đầu, cắn chặt lấy bờ môi không cho tiếng rên rỉ thoát ra, nói ra những lời khiến bạn trai vui vẻ: “A Khải, anh giỏi thật đấy, khiến cho bên trong em vừa nóng lại vừa ngứa…”
Trình Khải nghe vậy thì đến xương cốt cũng bị cô dỗ đến mềm nhũn ra, thân thể anh ta nặng nề áp xuống: “Hừ… Tiểu Nhiễm, bên trong em cũng rất thoải mái, a…”
Lò xo dưới tấm nệm không ngừng vang lên tiếng động, Trình Khải lại hôn lên môi Tống Nhiễm, điên cuồng khuấy đảo trong miệng của cô.
Anh thúc hông mạnh thật mạnh, dương vật chuyển động nhanh hơn, cảm giác sung sướng khi quy đầu bị hút chặt lấy càng thêm mãnh liệt. Cảm giác có vẻ không đúng cho lắm, Trình Khải còn chưa kịp phản ứng thì xương cụt truyền đến một cơn tê dại, anh rên rỉ một tiếng, lỗ sáo mở rộng, anh cứ vậy mà bắn vào trong.
Cảm giác hưng phấn qua đi, Trình Khải ngay lập tức đỏ mặt tía tai: “Tiểu Nhiễm, anh…”.
“Không sao, em đã rất thoả mãn rồi.”, Tống Nhiễm biết đây là lần đầu của anh nên không kéo dài được lâu cũng là chuyện bình thường, cô ôm lấy anh an ủi: “Chúng ta thu dọn rồi về trường thôi!”.
Trình Khải buồn bã trong lòng, nhưng thấy bạn gái tri kỉ hiểu chuyện như vậy thì tâm trạng anh lại hăng hái như trước. Dương vật vừa mới bắn ra nóng lòng muốn được vào lại, chậm rãi giương cờ đứng thẳng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trình Khải vui mừng đè lại Tống Nhiễm: “Tiểu Nhiễm, anh lại được rồi.”.
“Đừng…” Tống Nhiễm vội vàng từ chối, cô chỉ chỉ phòng tắm: “Tuyết Kỳ và Phó Xước còn ở bên kia, bị bọn họ nhìn thấy thì phải làm sao? Xấu hổ lắm.”.
Trình Khải lúc này mới nhìn đến Trần Tuyết Kỳ đang nằm ngủ ở giường bên cạnh, còn Phó Xước thì ngâm mình trong phòng tắm.
“Chậc, vậy thì không làm tiếp được rồi.”, Trình Khải sờ sờ gáy, đứng lên mặc lại quần áo. Trần Tuyết Kỳ cũng mơ hồ mở mắt, giọng khàn khàn ấm ức: “Ôi, người tôi đau quá…”.
Có vẻ như cô ấy đã quên sạch chuyện tối hôm qua rồi, Tống Nhiễm cũng không tiện nhắc lại. Khi hai người cũng vào phòng tắm, Trần Tuyết Kỳ kinh ngạc nhìn những dấu vết ái muội trên làn da tuyết trắng của Tống Nhiễm: “Tiểu Nhiễm, cậu… Cậu với Trình Khải…”.
Quan hệ của hai người khá tốt, Trần Tuyết Kỳ vẫn luôn biết Tống Nhiễm và Trình Khải vẫn chưa làm đến bước kia.
Tống Nhiễm chỉ có thể giả vờ ngượng ngùng gật đầu: “Ừ, tối hôm qua bọn tôi đã làm rồi.”.
“Trời ạ.”, thực ra người yêu làm chuyện đó với nhau vốn rất bình thường, nhưng Trần Tuyết Kỳ vẫn không nhịn được mà cảm thán. Nữ thần thuần khiết của trường bị một tên không có gì nổi bật như Trình Khải cuỗm mất rồi, “Tôi thật sự không ngờ được.”.
Cô ấy còn tưởng hai người bọn họ yêu đương hơn hai năm trời mà vẫn chưa làm chuyện kia thì bây giờ đã đến giai đoạn ghét bỏ lẫn nhau rồi chia tay rồi chứ, ấy vậy mà không ngờ đột nhiên ngủ với nhau rồi.
Phản ứng của Trần Tuyết Kỳ khiến trong lòng Tống Nhiễm dâng lên một cảm giác buồn tủi và không cam lòng. Cô cũng không biết bản thân bị làm sao nữa, không biết vì sao lại cảm thấy như vậy.
Có phải cô đã không còn yêu Trình Khải nữa nên khi làm với Trình Khải cô không những không thấy vui vẻ mà chỉ cảm thấy trách nhiệm cần phải gánh vác ngày càng nhiều.
Lúc ăn sáng, Trình Khải đột nhiên nhận ra Tống Nhiễm vừa ăn vừa rơi lệ, anh ngây ra: “Tiểu Nhiễm, sao em lại khóc rồi?”
Phó Xước và Trần Tuyết Kỳ ngồi đối diện cũng đồng thời nhìn qua, vành mắt Tống Nhiễm hơi đỏ, những giọt lệ long lanh lăn dài trên khuôn mặt trắng ngần của cô.
“Tôi không khóc… Chẳng qua mắt có hơi khó chịu mà thôi…”, Tống Nhiễm vội lấy khăn lau nước mắt, “Tôi không sao đâu…”.
Trình Khải hoang mang vô cùng, cảm thấy chắc chắn do mình say rượu ép buộc cô khiến cô tổn thương.
Sắc mặt Phó Xước cũng không được tốt lắm, anh ta đương nhiên cho rằng là do bản thân tối qua đã dày vò, ép buộc Tống Nhiễm cả đêm khiến cô tổn thương.