Tôi bị ép ngủ với chồng chưa cưới của bạn thân

“Tối qua chơi hơi quá nên chắc mọi người đều mệt rồi…”
 
Phó Xước sợ sẽ để lại ấn tượng không tốt với Tống Nhiễm nên chủ động làm dịu bầu không khí: “Hôm nay là thứ sáu, hay là thứ bảy chúng ta xin nghỉ học, cùng nhau ra bờ biển chơi nhé… Tôi có quen người bạn này đang điều hành khách sạn nghỉ dưỡng...”
 
“Tôi muốn về nghỉ ngơi.” Giọng nói của Tống Nhiễm xen lẫn tiếng nghẹn ngào: “Tôi thấy mệt mỏi quá.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Trần Tuyết Kỳ nhìn Trình Khải với ánh mắt rất không vui, dịu dàng an ủi Tống Nhiễm: “Cậu ăn thêm chút nữa đi, xong rồi thì để Phó Xước lái xe đưa chúng ta về.”
 
Sau khi về đến phòng ngủ, Tống Nhiễm và Trần Tuyết Kỳ đều không hẹn mà cùng leo lên giường, Trần Tuyết Kỳ cảm thấy vô cùng khó chịu: “Sao mà người tớ đau vậy chứ, mông cũng đau nữa…”.
 
Tống Nhiễm lo lắng nhìn Trần Tuyết Kỳ, nhưng cô không dám nói ra sự thật: “Sau này cậu đừng uống nhiều rượu như thế nữa, uống say dễ để lại di chứng đấy.”
 
“Tớ không dám uống nữa đâu.” Trần Tuyết Kỳ thở dài một hơi, khó chịu vô cùng. Vì hôm nay cuối tuần nên hai người bạn cùng phòng nhà gần khác đều đã về nhà hết, trong phòng chỉ còn lại hai người bọn họ: “Tiểu Nhiễm, sắp tốt nghiệp rồi, cậu tính kết hôn với Trình Khải à?”
 
Người khác đến lúc tốt nghiệp thì chia tay, còn hai người bọn họ vậy mà lại ngủ với nhau rồi.
 
Tâm trạng Tống Nhiễm chán nản, nghĩ tới Trình Khải thì bực bội vô cùng, cô không dám nói thêm gì nữa bèn hỏi lại Trần Tuyết Kỳ: “Tớ không biết nữa, cậu với Phó Xước có kết hôn không?”
 
Trần Tuyết Kỳ nghĩ ngợi rồi lắc đầu: “Đến đâu hay đến đó vậy. Dẫu sao thì tớ cũng sẽ không khổ sở mà bám riết lấy anh ấy nếu chúng tớ chia tay đâu!”
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Phó Xước vừa có tiền, có nhan sắc lại có thực lực. Là kiểu mẫu đàn ông mạnh mẽ điển hình, biết cách chăm sóc bạn gái, chi tiền thì rất hào phóng. Trần Tuyết Kỳ cảm thấy yêu đương với người như vậy rất hạnh phúc, nhưng trong lòng cô ấy cũng hiểu rõ, Phó Xước chẳng qua là yêu thích vẻ trẻ trung xinh đẹp năng nổ ở cô ấy mà thôi…
 
Nếu như muốn đi đến hôn nhân thì phải đối mặt với nhiều thử thách hơn nữa, cô ấy không có đủ tự tin và cũng không muốn suốt ngày phải tìm cách trói buộc lấy Phó Xước.
 
Nhưng mà cứ nghĩ đến một ngày nào đó phải chia tay với anh ta, Trần Tuyết Kỳ lại cảm thấy rầu rĩ. Cô ấy thích Phó Xước nhưng lại càng thích tiền của anh ta hơn, Trần Tuyết Kỳ bất giác áp đặt suy nghĩ của bản thân lên người Tống Nhiễm: “Tiểu Nhiễm, cậu phải cẩn thận đừng để bản thân lỡ mang thai đấy nhé, mang thai rồi là chỉ có gả cho Trình Khải thôi. Biết đâu đến khi tốt nghiệp cậu có cơ hội gặp gỡ nhiều đàn ông hơn, không chừng lúc đấy lại gặp được duyên trời định của mình thì sao.”
 
Tống Nhiễm chẳng cần duyên trời định gì cả, cô buồn bã bởi vì cô biết bản thân mình đã thay đổi rồi.
 
Cô không còn đơn thuần như trước kia, không còn ỷ lại và mong đợi vào Trình Khải nữa.
 
“Tuyết Kỳ, nếu như tớ và Trình Khải chia tay, cậu sẽ ủng hộ tớ chứ?”
 
“Chia tay?” Trần Tuyết Kỳ vô thức hỏi ngược lại: “Nếu cậu muốn chia tay với anh ta thì sao lại ngủ với anh ta? Không lẽ cậu ngủ với anh ta là vì muốn bù đắp cho anh ta hả!”
 
Bị nói trúng tim đen, Tống Nhiễm cắn môi dưới: “Làm như thế không được coi là bù đắp sao?”
 
Trần Tuyết Kỳ ngồi dậy: “Tống Nhiễm, cậu tỉnh táo lại chút đi, yêu đương tức là muốn bên nhau thì bên nhau, không muốn nữa thì chia tay, không ai có lỗi với ai cả, việc gì mà phải vì muốn chia tay mà cảm thấy có lỗi với Trình Khải chứ, lại còn cưỡng ép bản thân ngủ với anh ta, sao phải dùng thân thể lấy lòng người khác chứ?”
 
Nước mắt Tống Nhiễm trào ra, Trần Tuyết Kỳ biết mình nặng lời bèn vội vã sửa lại: “Haizz, tớ chỉ nói vậy thôi, cũng không phải nhằm vào cậu… Bé cưng đừng khóc nữa…”
 
“Tớ không giận cậu.” Tống Nhiễm vùi mặt vào trong chăn: “Tớ chỉ thấy hơi khó chịu mà thôi.”
 
Ngồi được một lát thì chuông điện thoại của Trần Tuyết Kỳ đột nhiên vang lên, một lúc sau thì có người gõ cửa, nhân lúc quản lý ký túc xá không để ý nên Phó Xước đã xách hai túi to chuồn vào: “Mua chút đồ ăn cho hai người này…”
 
Anh ta nhìn lên giường của Tống Nhiễm mà tâm trạng đầy phiền muộn.
 
Phải tìm một thời điểm hợp lý xin lỗi cô vậy.
 
Tống Nhiễm nghỉ ngơi một ngày, nhận được điện thoại của Từ Thiến rủ cô đi thử váy cưới, nhân tiện thử luôn váy phù dâu.
 
Tống Nhiễm sợ đến mức tê cả da đầu: “Ở đâu vậy đàn chị? Có người nào đi cùng nữa không ạ?”
 
“Chị lái xe đến đón em, chỉ có hai đứa mình thôi.” Từ Thiến cười haha: “Hôm nay chúng ta cùng thử vài bộ cánh đẹp, em cũng có thể thử luôn váy cưới, chuẩn bị cho sau này ấy mà…”
 
Tống Nhiễm thở phào, lúc này trên khuôn mặt mới lộ ra nụ cười thật lòng: “Vâng ạ, vậy khi nào đến chị gọi cho em nhé.”

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui