Dương vật đang chôn trong âm đạo lại phồng lên thêm một chút, tinh hoàn căng lên và bắn một luồng tinh dịch đặc quánh vào cái lỗ nhỏ nhạy cảm đang tê dại vừa phun nước của Tống Nhiễm.
“Đừng xuất tinh vào bên trong, đừng…” Tống Nhiễm khóc lớn, nhưng cô không thể ngăn được tinh dịch xuất tinh, thậm chí âm hộ của cô cũng vì bị bắn mà siết chặt một lần nữa, đồng thời lại phun thêm một dòng nước khác ra ngoài.
Nước dâm ướt nhẹp hòa với tinh dịch chảy xuống từ chỗ sinh dục. Sau khi người khác chứng kiến cảnh cô bị cưỡng hiếp, Tống Nhiễm đổ mồ hôi đầm đìa, vừa xấu hổ vừa tức giận, cô ước gì mình có thể tìm được một kẽ hở để chui vào. Nhưng chuyện xảy ra lại nằm ngoài dự đoán của cô, nhân viên bán hàng lại nhanh chóng cúi đầu xin lỗi sau cơn bàng hoàng: "Anh Tô, xin lỗi anh, tôi không biết anh đến nhanh như vậy..."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tô Cận Trạch rút dương vật ra, đặt Tống Nhiễm đang trần truồng ngồi lên ghế bên cạnh rồi lấy khăn giấy lau người: "Không phải muốn trang điểm sao? Đi đi. Váy cưới tôi đặt đã tới chưa? "
Giọng nói của người đàn ông vừa được làm tình hơi khàn và gợi cảm, cho dù cây súng lớn hãm hiếp cô đã mềm đi nhưng kích cỡ vẫn rất lớn.
Nữ nhân viên bán hàng lén nhìn, thấy anh ta đút dương vật vào háng rồi kéo khóa lên, âm hộ cô ta không khỏi thèm thuồng: “Đã đến rồi ạ, anh có cần tôi đưa cô Tống thử đi trang điểm không ạ?”
“Cô dâu của tôi, để tôi tự mình đưa chứ.” Tô Cận Trạch nhìn Tống Nhiễm đang run rẩy, khóe môi nhếch lên rồi nhấc tay bế cô lên: “Dáng vẻ Tiểu Nhiễm ngậm tinh dịch của anh rể xinh đẹp như thế thì nên để mọi người cùng nhau chiêm ngưỡng mới đúng!"
“Anh rể, anh định làm gì?” Tống Nhiễm sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, đôi chân mảnh khảnh vùng hết sức để thoát khỏi anh ta, âm hộ lộ ra ngoài run rẩy trong không khí, phun ra tinh dịch trắng đặc đặc quánh nhỏ thành từng giọt xuống sàn. Nhìn thấy Tô Cận Trạch bế cô ra khỏi phòng thử đồ, Tống Nhiễm xấu hổ đến mức gần chết.
"Anh rể, xin anh hãy buông tôi ra... Đừng sỉ nhục tôi như thế… Xin lỗi anh rể, lần sau Tiểu Nhiễm sẽ kẹp chặt dương vật lớn của anh mà. Xin anh rể hãy tha cho Tiểu Nhiễm đi mà..."
Tâm lý phòng ngự của Tống Nhiễm cuối cùng cũng sụp đổ, nhưng Tô Cận Trạch vốn thích ngắm nhìn dáng vẻ đáng thương của cô gái lại có vẻ tức giận: "Ai sỉ nhục em? Anh rể bế em thôi mà sao lại thành sỉ nhục được?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Anh ta thậm chí còn đặt riêng một chiếc váy cưới cho Tống Nhiễm, gác lại công việc để đến đây chụp ảnh cưới cùng cô.
Thấy khách quý tức giận, nhân viên bán hàng đi theo vội vàng chữa lời cho Tống Nhiễm: “Cô ơi, trong cửa hàng không có đàn ông đâu nên cô cứ yên tâm. Vả lại, chúng tôi cũng thật may mắn khi có thể được ngắm nhìn ngoại hình nở nang đẹp tuyệt vời của cô Tống.”
Chỉ cần nhìn thấy cặp vú to, săn chắc, trắng như tuyết của cô cũng đủ khiến chị em muốn tiến lên cắn một miếng để nếm thử xem chúng ngọt ngào đến nhường nào.
Lúc này Tống Nhiễm giống như một con chim sợ hãi, cô bị Tô Cận Trạch dọa sợ mất mật: "Anh rể, đàn chị còn đang trang điểm... Anh muốn bế tôi đi đâu... Anh đi với đàn chị đi có được không? Làm ơn thả tôi xuống nhanh lên. Tôi không muốn trông giống một con thú hoang không mặc quần áo… ”
"Đồ ngốc, đương nhiên là tôi đang đưa em tới phòng trang điểm rồi, đàn chị của em cũng ở đó..."
"Không, đừng..." Tống Nhiễm ôm chặt cổ Tô Cận Trạch, cầu xin: "Anh rể, anh điên rồi sao? Đừng mà, anh rể..."
Trong tiếng kêu phản kháng của Tống Nhiễm, Tô Cận Trạch bế cơ thể trắng muốt trần như nhộng của người đẹp bước vào phòng trang điểm. Từ Thiến đang nằm trên ghế trang điểm đã ngủ say từ bao giờ, hơn nữa còn ngủ rất say, có người đi vào mà cũng không tỉnh lại.
Cơ thể đỏ ửng vì nhiệt độ cao của Tống Nhiễm được Tô Cận Trạch đặt ngồi trên chiếc ghế bên cạnh Từ Thiến.
Tống Nhiễm nhìn Từ Thiến đang ngủ say, sợi dây thần kinh toàn thân đều căng tới sắp đứt, cô sợ một giây tiếp theo Từ Thiến sẽ mở mắt ra, nhìn thấy bộ dạng dâm đãng của cô.
"Làm ơn anh, cho tôi một bộ quần áo..." Tống Nhiên sợ hãi co chân trên ghế, dùng tay ôm lấy bộ ngực lớn của mình và cầu cứu chuyên viên trang điểm, nhà tạo mẫu và trợ lý bên cạnh: " Làm ơn, đừng để tôi như thế này…”
Chuyên viên trang điểm đang bận rộn chuẩn bị đồ nghề trang điểm, mỉm cười với Tống Nhiễm, sau đó chỉnh lại ghế tựa và nói với Tô Cận Trạch: “Cô Tống có gương mặt vô cùng xinh đẹp tươi tắn, làn da cũng rất đẹp và mịn màng nên sẽ không tốn quá nhiều thời gian trang điểm.”
Tô Cận Trạch ngồi xổm ở giữa hai chân Tống Nhiễm, dùng khăn giấy lau sạch âm đạo của cô, rõ ràng là một hành động cùng tục tĩu nhưng anh ta lại làm việc đó một cách công khai trước mặt mọi người: “Tiểu Nhiễm không cần trang điểm cũng xinh đẹp, điều tôi muốn là mấy người làm cho cô ấy nhìn càng giống cô dâu hơn mà thôi.”
Sau khi thảo luận về nhu cầu, chuyên gia trang điểm dùng hai tay làm thẳng khuôn mặt của Tống Nhiễm, sau đó bắt đầu trang điểm một cách chuyên nghiệp.
Giữa hai chân cô còn có một đôi tay cũng đang bận đút ngón tay vào âm đạo của cô, lấy ra thứ tinh dịch sền sệt.
Tống Nhiễm nửa nằm nửa người trên ghế, ngực lớn và âm hộ trần trụi, trong lúc thợ trang điểm đang trang điểm cho cô thì anh rể đang sờ vào âm hộ bên trong cô.
"Hừ..." Bên trong thật sự nhiều quá, Tô Cận Trạch mất kiên nhẫn bèn cởi khóa quần, lấy ra dương vật to cương cứng của mình. Hai tay ấn lên đùi Tống Nhiễm, dùng quy đầu mở môi âm hộ ra rồi đâm dương vật vào sâu trong lỗ dâm của cô gái vừa mới bị bắn.
"A không..."
Cơ thể đầy đặn, duyên dáng của Tống Nhiễm vùng vẫy kịch liệt, cô không bao giờ nghĩ rằng Tô Cận Trạch sẽ như một con thú, xâm nhập vào âm hộ của cô ở nơi công cộng. Cô bị bày ra như một con điếm và bị một cây gậy lớn chịch trước mặt mọi người, thậm chí người phụ nữ bên cạnh người đàn ông còn là người vợ sắp cưới của anh ta.
“Đồ ngốc, nếu anh rể không nhét vào thì chẳng lẽ người khác lại không biết rằng ngày nào em cũng dạng chân để dương vật của anh rể chịch sao?”
Tô Cận Trạch sảng khoái rên khẽ: “Ngoan nào, để anh rể yêu em. Nếu không thì em sẽ làm mất thời gian trang điểm hơn đấy. Đến lúc đàn chị tỉnh dậy mà thấy âm hộ của đàn em mình đang bú mút cây súng lớn của anh rể nhiệt tình thì phiền lắm…”
Không khí trong phòng thay đồ lúc này rất nóng nực, bên cạnh là chuyên gia trang điểm đang cố gắng tập trung vào công việc của mình, trang điểm cho người đẹp trắng như tuyết.
Người đẹp này nửa nằm trên ghế, hai hàng lông mày nhíu lại, vẻ mặt vừa đau khổ vừa hưởng thụ. Cái miệng nhỏ không ngừng phát ra những tiếng rên rỉ khó nén, hai tay cô nắm chặt lấy tay vịn nhưng không thể ngăn được cơ thể lắc lư một cách mơ hồ. Núm vú màu đỏ tươi và lỗ âm đạo màu đỏ trên cơ thể cô đặc biệt hấp dẫn, lúc này, trong lỗ nhỏ đang kẹp có một dương vật màu đỏ tím gớm ghiếc, gân xanh trên cây gậy ra ra vào vào khiến nó dính nhớp đầy những hàng chất lỏng trong lỗ dâm.
Người đàn ông anh tuấn đưa đẩy vào âm hộ xinh đẹp của hoa khôi ngây thơ rất có kỹ xảo, anh ta không mạnh mẽ như những lần trước mà cũng không phải quá nhẹ nhàng, thay vào đó, cây gậy đưa vào trong lỗ chín cạn một sâu, mỗi lần đều để quy đầu ma sát tới điểm G mềm mại, thỉnh thoại còn khiến quy đầu to khủng cứng rắn nghiền nát lòng hang.
Nhìn cô gái ngây thơ cố chống cự từ từ bị cắm đến mức đỏ ửng khắp người, môi âm hộ muốn ngừng mà không được, nó siết chặt và mút lấy cây kiếm dài rồi phun nước dâm tung tóe. Núm vú và cả lỗ nhỏ của mấy nhân viên bán hàng đứng bên cạnh quan sát, thậm chí là cả người thợ trang điểm cũng ngứa ngáy đói khát đến nóng rực, lúc này bọn họ chỉ tiếc không phải cây dùi cui tuyệt phẩm của người đàn ông anh tuấn kia đang thọc ra thọc vào trong cơ thể mình mà thôi.