"Ừm... sướng quá... Đúng chỗ đó rồi anh rể, a ha..."
Tống Nhiễm không thể cưỡng lại được cảm giác hưng phấn vì bị mọi người vây xem cảnh cô đắm chìm vào tình dục khi bị dương vật cưỡng hiếp. Khoái cảm tê dại trong âm hộ khiến đôi môi cô không ngừng phát ra tiếng rên rỉ sung sướng. Đôi chân trắng như tuyết vốn hạ xuống cũng không chịu được nữa mà vòng quanh vòng eo cường tráng đang thúc đẩy của người đàn ông.
"Đúng là con điếm nhỏ của anh rể." Nhìn thấy hai chân của cô gái chủ động quấn quanh eo mình và bị chịch đến mức toàn thân đỏ bừng, Tô Cận Trạch lại càng hưng phấn hơn, cây gậy cương cứng to lớn thô ráp của anh ta lại càng cọ mạnh vào âm hộ mềm mại của Tống Nhiễm như muốn nện ra từng lớp tinh dịch: "Tiểu Nhiễm thích dương vật của anh rể đến thế à, đúng là con chó cái sinh ra đã quỳ dưới háng để anh rể chịch!"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tống Nhiễm nhục nhã khóc nức nở, cô lại nhớ tới những người trong tiệm váy cưới đều đang nhìn lỗ dâm của mình nhai nuốt cây dương vật của anh rể, mà còn ăn rất ngon lành nữa. Luồng nước dâm phun ra từ bướm nhỏ nhiều tới nỗi ướt sũng bụng dưới của anh rể.
"Hu hu… Anh rể..."
Ngay cả lời từ chối cô cũng không nói ra được. Toàn cơ thể nóng bừng của hoa khôi giảng đường ngây thơ bị chịch vô cùng sung sướng, bắp đùi nảy nở cũng đang run lên bần bật, những ai đứng đó thì đều có thể nhìn thấy.
Quần lót của mấy cô gái trẻ đã ướt sũng nước dâm khi nhìn người đàn ông đẹp trai và cây súng lớn đang thúc từng cú mạnh, thỉnh thoảng họ còn thèm khát liếm môi. Người phụ nữ trang điểm cho Tống Nhiễm còn chảy nhiều nước hơn, cô ta phải gắng sức chịu đựng mới không để tay chân nhũn ra, chủ động quỳ xuống bú liếm cây dương vật to khủng cho người đàn ông kia.
Họ đều vô cùng ghen tị với Tống Nhiễm khi được làm người tình của người đàn ông giỏi giang, đẹp trai như thế. Nếu mấy cô ấy cũng được chổng mông lên và thay nhau xếp hàng để bị chơi thì chắc phải sướng lắm, sướng đến mức cả đời này cũng không quên được…
Người nhân viên bán hàng trẻ tuổi nhất có khả năng tự chủ kém nhất ở đây là Linda. Cô ta bước ra khỏi phòng trang điểm với đôi chân run rẩy, dựa vào cửa và tự cho tay vào âm hộ ướt át nhớp nháp của mình, tự mình vuốt ve kích thích hột le dâm đãng không có cây hàng khủng kia nhét vào.
"Ôi anh rể, âm hộ Linda căng đầy rồi, sướng quá..."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô ta tưởng tượng mình là cô gái đang nằm trên ghế trang điểm, được nhân viên trang điểm ân cần phục vụ trong khi bị vị hôn phu dã thú của đàn chị cưỡng hiếp, Linda hưng phấn thọc ba ngón tay vào trong âm hộ, ra vào nhanh chóng: "A... anh rể chịch em mạnh quá, ôi sướng quá… Dương vật to của anh rể ngon quá, âm hộ của em sắp hỏng mất rồi..."
Trong phòng trang điểm, mùi mồ hôi cùng với nước dâm của Tống Nhiễm hòa quyện và để lại một vũng nước trên ghế da. Đến khi trang điểm và làm tóc xong, Tống Nhiễm cũng bị dương vật thô to của anh rể đâm thành một vũng bùn nhão, mệt tới nỗi không còn chút sức lực nào.
“Con chó nhỏ lẳng lơ của anh rể thật là xinh đẹp.” Cô gái co rúm lại phun nước tung tóe, khuôn mặt vốn ngây thơ lúc này lại có nét quyến rũ của một người phụ nữ trưởng thành khiến cho dã thú bắn xong cũng cúi đầu nếm thử mùi vị của Tống Nhiễm. Anh ta mút mát cả đôi môi xong rồi mới nhận xét: "Son môi không ngọt bằng cái miệng nhỏ của em đâu!"
Tống Nhiễm trông vô cùng đáng thương, thân thể trắng như tuyết nằm phịch dài trên ghế, hơi thở hổn hển đến mức gần như nghẹt thở.
Chuyên viên trang điểm nhanh chóng giúp Tống Nhiễm tô son môi, mấy cô gái khác cũng nhanh chóng giúp Tống Nhiễm lau chùi cơ thể. Dưới ánh mắt của Tô Cận Trạch, Tống Nhiễm giống như một con búp bê tình dục bị chơi tới nát rồi để những người này dọn dẹp, trong lòng Tống Nhiễm có một loại cảm giác nhục nhã chưa từng có.
"Tôi muốn về nhà." Cầm thú đã thỏa mãn dục vọng, Tống Nhiễm bị tổn thương sâu sắc, cô khóc lóc muốn rời đi: "Nếu anh đã thỏa mãn rồi thì có thể cho tôi về không?”
Sắc mặt anh tuấn của người đàn ông tối sầm lại, anh ta bóp cằm Tống Nhiễm: “Về nhà? Em đến đây chỉ để chụp ảnh cô dâu cơ mà, anh rể chỉ nhân tiện cho em ăn dương vật lớn thôi! Bây giờ em mà đi về, đến lúc đàn chị của em tỉnh dậy không thấy em thì em định giải thích với cô ấy thế nào?”
Tống Nhiễm sợ hãi, ngoan ngoãn đi thử váy cưới, cô không ngờ Tô Cận Trạch lại đặt may váy cưới cho cô, chất vải lụa satin trắng thuần trông rất thánh thiện.
Nhưng sau khi mặc vào, Tống Nhiễm mới nhận ra chiếc váy cưới này có gì đó không ổn. Từ thắt lưng trở xuống, phần váy bị xẻ tà lộ hết ra, giống như một thiết kế sườn xám có đường xẻ đến tận thắt lưng. Mặc dù khi váy buông xuống thì sẽ không có vấn đề gì nhưng chỉ cần tay người đàn ông chạm nhẹ vào cô thì khi đó bờ mông và âm hộ của cô sẽ lập tức hở ra ngoài cho người khác chơi đùa.
"Cái này, sao có thể như thế này..."
Tống Nhiễm lo lắng nắm lấy vạt váy, nhân viên bán hàng chỉnh trang lại khăn voan trên đầu cho cô. Rèm được mở ra, một cô dâu xinh đẹp rực rỡ xuất hiện trước mặt mọi người.
Trong mắt Tô Cận Trạch hiện lên vẻ kinh ngạc: "Tiểu Nhiễm, em có thích bộ váy cưới anh rể đặt cho em không?"
"Không, tôi không thích..." Tim Tống Nhiễm đập nhanh, mặc dù cô không biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo nhưng bộ váy cưới khủng khiếp này đã khiến cô muốn phản kháng: “Tôi không muốn, anh rể, sao chỗ này lại mở rộng như vậy…”
"Đồ ngốc này, ngay cả vú của em cũng tràn ra ngoài rồi." Tô Cận Trạch cười nhẹ, bàn tay to sờ vào ngực Tống Nhiễm khiến chiếc móc bên trong đã được cởi ra. Chiếc váy vốn có thể che được hai phần ba bộ ngực lúc này chỉ còn có thể đỡ được một phần tư bầu vú căng mọng. Bộ ngực cao chót vót và khe ngực sâu hiện ra trong lớp ren trong mờ đầy cám dỗ, kết hợp với kiểu tóc búi cao nhẹ nhàng và tấm khăn voan che mặt thiêng liêng của Tống Nhiễm, tuy rất đối lập nhưng lại khiến cô càng thêm xinh đẹp.
Đôi mắt to của Tống Nhiễm ngấn lệ, cô bị một người đàn ông bế đi chụp ảnh cưới. Hai người nghiêng mặt về phía ống kính, Tô Cận Trạch ôm cô từ phía sau, cặp trai xinh gái đẹp nhìn rất ăn ảnh. Nào ngờ, bàn tay của người đàn ông lại không yên phận, cứ thế bóp nắn bộ ngực lớn trắng như tuyết của cô gái, bức ảnh vốn dĩ rất cảm động ấm áp bỗng dưng tràn đầy thú tính.
Ngay khi Tống Nhiễm nghĩ rằng đây là giới hạn, các nhân viên đã mang đến thanh chắn đặc biệt cho phòng tập nhảy. Tô Cận Trạch dùng bàn tay to tách viền váy cưới, cặp mông trái đào tròn trịa và quyến rũ của Tống Nhiễm ngay lập tức lộ ra trước ống kính.
Tống Nhiễm kinh hãi nhìn người chụp ảnh: "Anh rể, đừng..."
“Mông Tiểu Nhiễm đẹp như thế thì phải chụp lại cảnh nó nuốt trọn dương vật của anh rể.” Tô Cận Trạch kéo khóa quần, nắm lấy tay Tống Nhiễm ấn vào cột khiến hai cái lỗ dâm hồng hào giữa hai khe mông lộ ra ngay giữa ống kính. Sau đó, anh ta nhướn eo ưỡn thẳng về phía trước, đút cây dùi cui kinh người chui vào trong lỗ của cô gái ngọt ngào.
Nhưng dù sao đây cũng là chụp ảnh nên anh ta không đi sâu vào trong mà chừa lại một đoạn nhỏ bên ngoài để các nhiếp ảnh gia dễ dàng tìm góc chụp ảnh đẹp hơn.
"A ha… Anh rể, đừng cưỡng hiếp tôi trước mặt nhiếp ảnh gia..."
Tiếng kêu thảm thiết của Tống Nhiễm không ngăn cản được thú tính của người đàn ông, chiếc cột chuyên dùng để khiêu vũ này đã trở thành công cụ tra tấn Tống Nhiễm vào lúc này, cánh tay khỏe mạnh của người đàn ông dễ dàng ấn cô vào cột và thực hiện nhiều tư thế khác nhau. Nhiếp ảnh gia giơ máy ảnh lên và bấm chụp tạch tạch liên tục như chưa từng thấy.