"Cứ nhất thiết phải ly hôn sao ạ?"
Tống Nhiễm lo lắng đề nghị: "Nếu chỉ vì chuyện chăn gối thì mẹ có thể để ba ra ngoài tìm bạn tình mà."
"Cái chứng sạch sẽ về mặt tinh thần của ba con không cho phép ông ấy ngoại tình." Kiều Vân đã tìm được giấy đăng ký kết hôn năm đó.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Haiz, thôi con đừng bận tâm nữa, dù ba mẹ có ly hôn thì vẫn thương con như trước."
Tống Nhiễm thấy ba bắt đầu châm thuốc lá hút trong phòng khách, hạ quyết tâm phải giúp ba mẹ giải quyết vấn đề đau đầu này.
"Mẹ ơi", Tống Nhiễm ghé sát tai Kiều Vân: "Chúng ta có thể làm như này nè, mình giấu ba xong rồi..."
…
Một tiếng trước Kiều Vân đã ra khỏi nhà, còn Tống Nhiễm lại đang căng thẳng nằm trên giường của ba mẹ mình, cô dùng dầu gội và sữa tắm của mẹ, kéo rèm cửa sổ lại, tắt đèn đi, cả căn phòng tối om, chắc chắn ba sẽ không phát hiện ra điều khác thường.
Cách mà cô và mẹ đã bàn bạc lúc nãy là bỏ tiền tìm một người phụ nữ giả vờ làm mẹ cô rồi làm tình với bố.
Rồi sau đó sẽ nói với ba rằng mẹ bằng lòng chấp nhận làm chuyện đó với ba một cách bị động khi đang ngủ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Kiều Vân cực kì tin tưởng Tống Nhiễm, hơn nữa bà rất buồn khi chồng mình tìm người phụ nữ khác để thoả mãn nhu cầu sinh lí nên đã giao mọi chuyện cho Tống Nhiễm lo, nhưng Tống Nhiễm cũng không muốn ba mình ăn nằm với người đàn bà khác để rồi kết cục vẫn là ly hôn.
Nên cô thà tự mình thay mẹ giúp ba giải quyết nhu cầu sinh lí, ít nhất thì cô cũng sẽ ngoan ngoãn đưa mông cho ba chơi mà không gây thêm rắc rối ngoài ý muốn nào khác.
Mặc dù việc loạn luân giữa ba và con gái vô cùng nghiêm trọng, nhưng chỉ cần cô giữ kín bí mật này thì sẽ chẳng có ai biết cả.
Nghĩ tới người ba luôn chiều chuộng yêu thương mình lát nữa sẽ tiến vào căn phòng này, coi cô như mẹ mà suồng sã vần vò ngực cô, sau đó tách hai cánh mông cô ra, đâm cây súng lớn của mình vào trong, Tống Nhiễm bất giác cảm thấy khô nóng, nụ hoa phía dưới dần trở nên ướt át.
Tay nắm cửa vang lên tiếng lạch cạch, Tống Chí Minh thấp thỏm tiến vào phòng.
Mười năm nay, Tống Chí Minh biết rõ vợ mình phản cảm việc chăn gối tới mức nào. Có lúc không nhịn nổi, ông sẽ nằm cạnh vợ tự xử và rồi nhìn thấy vẻ mặt cố nhẫn nhịn không hề vui vẻ của bà. Nên khi Kiều Vân bằng lòng thân mật với mình, ngọn lửa dục vọng đã bị dập tắt bấy lâu nay trong lòng Tống Chí Minh lập tức bị khơi dậy.
Làm lúc ngủ say cũng được, như vậy thì ông có thể giải phóng ham muốn của mình một cách thoả thích, không sợ bị vợ lạnh lùng đẩy ra nữa.
Cơ thể duyên dáng đắp một lớp chăn trên giường như ẩn như hiện trong bóng tối mờ mờ, cây súng dưới thân Tống Chí Minh lập tức cứng ngắc, ông vội vàng đi tới bên giường, vén chăn, sờ lên bộ ngực to lớn mềm mại của vợ.
"Vợ ơi, anh nhớ em lắm, ngày nào cũng mơ thấy cơ thể em..."
Giọng nói của người đàn ông còn mang theo chút run rẩy nhuốm mùi dục vọng đã bị đè nén nhiều năm, hơi thở nặng nề phả lên mặt Tống Nhiễm, cô cảm nhận sức nóng từ ngón tay ba, chỉ muốn vươn tay ôm lấy cổ ông, chủ động hùa theo để an ủi người ba đã cô đơn nhiều năm của mình.
Nhưng lúc này Tống Thiến đóng giả làm người mẹ đang ngủ say, nên cô chỉ đành cố nhẫn nhịn, cảm nhận những nụ hôn nóng bỏng gấp gáp của ba rơi xuống cổ và má mình.