"Từ Khải, tên súc sinh này, trong đêm hôm tôi đi tìm anh, anh lại bỏ rơi tôi để đi phịch con đàn bà khác!"
Người phụ nữ tức giận mắng lớn: "708 đúng không, anh với nhân tình cố ý kích thích tôi chứ gì, tôi sẽ qua đó xé xác anh ngay!"
"Em yêu, thực sự chỉ là hiểu lầm... A...cái miệng nhỏ này sao mà xoắn chặt như vậy… Em yêu không phải… Ấy, đừng tắt máy..."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Từ Khải ném điện thoại sang một bên, không kìm được sự sung sướng nên rên lên. Mặc dù người trước mặt là cô gái xa lạ, không phải Tiểu Mỹ của anh ta, nhưng khoái cảm khi xuất tinh vẫn không bị ảnh hưởng, thậm chí so với lúc làm cùng Tiểu Mỹ còn phê hơn!
"Đừng, đừng bắn..." Hai tay Tống Nhiễm giữ lấy cánh tay rắn chắc của người đàn ông, cô muốn đẩy anh ta ra khỏi người mình, nhưng cơ thể đã mềm nhũn hoàn toàn không nghe lời, đành âm đạo tiếp nhận từng dòng tinh dịch đậm đặc.
"Xin lỗi, tôi rút ra ngay đây..."
Nhưng anh ta đã bắn xong. Âm đạo đã bị rót đầy bởi tinh dịch của một người đàn ông xa lạ. Tống Nhiễm còn chưa kịp lên tiếng, bên ngoài đã vang lên tiếng đập cửa dồn dập, mặt Từ Khải biến sắc, mặc kệ gậy thịt nặng trĩu rủ xuống, quần áo cũng không kịp mặc, anh ta vội vàng đi mở cửa.
"Từ Khải, anh đúng là kẻ phụ bạc, không biết xấu hổ, dám sỉ nhục tôi như vậy, con hồ ly tinh đó là ai..."
Người đàn ông vừa mở cửa đã bị một tràng mắng chửi nhục mạ đập vào mặt. Tống Nhiễm nhìn thấy một người phụ nữ có thân hình đẫy đà, mặc trên người bộ đồ ngủ quyến rũ, khuôn mặt nhạt nhòa nước mắt. Từ Khải vội vàng giải thích, biểu diễn tại chỗ màn quẹt thẻ mở cửa phòng thành công.
Tống Nhiễm lật đật mặc lại quần áo, người phụ nữ kia bán tín bán nghi nhìn về phía Tống Nhiễm: "Cô thuê phòng một mình?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Tôi đi cùng bạn trai tới đây.” Tống Nhiễm cực kỳ xấu hổ phản bác: "Anh ấy có chút việc nên đi ra ngoài một lát."
"À à.” Người phụ nữ lập tức thay đổi sắc mặt, kéo Từ Khải rời đi: "Nếu đã là hiểu lầm, vậy quấy rầy rồi, xin lỗi nhé!"
Hai người họ cũng ra ngoài vụng trộm, chuyện này mà làm lớn lên, người nhà biết được thì quá phiền phức.
Tống Nhiễm vô duyên vô cớ bị đè ra ăn sạch, mấu chốt là nếu truy cứu đến cùng, đoán chừng đôi bên cũng không được lợi gì. Nếu để Trình Khải biết chuyện cũng không hay, dù cho đang muốn chia tay nhưng cô gây ra chuyện rắc rối như vậy lại khiến mọi chuyện trở nên phức tạp hơn.
Có điều, náo loạn một trận như vậy, Tống Nhiễm lại cảm thấy thư thái trong lòng, không ôm tâm trạng day dứt muốn bù đắp với Trình Khải nữa. Nhưng rõ ràng là cô muốn chia tay, Trình Khải lại không muốn, sáng sớm ngày hôm sau anh không chỉ mang bữa sáng cho cô mà còn gọi xe giúp cô để trở về trường học. Từ đó mỗi sáng anh đều đưa bữa sáng cho cô, cũng chờ cô dưới tòa nhà như trước, tuy anh không nói gì nhưng ý đồ muốn bồi đắp mối quan hệ rất rõ ràng.
Mỗi khi Tống Nhiễm muốn nặng lời nói chia tay, Trình Khải lại bày ra dáng vẻ đáng thương như sắp khóc đến nơi.
Mấy ngày kế tiếp, Tống Nhiễm đã quá mệt mỏi, các bạn cùng lớp tò mò xì xào bàn tán cũng khiến cô cảm thấy khó chịu, bạn cùng phòng trong ký túc xá bèn giúp cô nghĩ cách.
Cao Viện đề nghị: "Cậu cứ tìm thêm một người khác, anh ta nhất định sẽ tuyệt vọng!"
Trần Tuyết Kỳ không đồng tình: "Chuyện yêu đương là chuyện giữa hai người, một người không yêu nữa tức là mối quan hệ đến lúc dừng lại rồi. Bây giờ anh ta cứ dây dưa không chịu buông, sao cậu còn phải tìm thêm một cục nợ nữa! Trình Khải thấy cậu là người dễ mềm lòng nên mới cố tình gây khó dễ như vậy!"
Nghe các bạn cùng phòng thảo luận lại làm cho Tống Nhiễm rối bời thêm, rất nhanh sau đó, một cú điện thoại khiến cô càng thêm rối loạn.
Quả nhiên đầu dây bên kia là Kiều Vân đang tìm một góc vắng vẻ trong khu tập thể, lén lút cầu cứu con gái: "Tiểu Nhiễm, ba con lại muốn thân mật với mẹ, ông ấy nói đã nhịn mấy ngày nay rồi, con mau mau tiếp tục tìm đàn bà đi..."