Phó Xước cười khẩy, rút gậy sắt ra lần nữa rồi lại đâm phụt vào trong hang động ngập nước: “Nếu anh ta thấy khuôn mặt nhỏ của em đỏ bừng trốn ở đây chứa dương vật của anh thì vẫn yêu em như bây giờ sao?”
Tống Nhiễm chảy nước mắt: “Anh ấy không biết, em sẽ không cho anh ấy biết… Anh đừng nói với anh ấy…”
Tần Phong dịu dàng như thế, anh ta luôn coi cô là đàn em ngây thơ đơn thuần, từ trước đến nay Tống Nhiễm chưa bao giờ nghĩ đến sau khi anh ta biết những chuyện cô có những mối quan hệ tình dục hỗn loạn thì sẽ có phản ứng như nào.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Anh không nói cho anh ta, anh ta không đối xử tốt với em bằng anh.” Phó Xước lau nước mắt cho Tống Nhiễm: “Cũng không rộng lượng như anh, cho dù như vậy vẫn rất yêu em.”
Tống Nhiễm vùi mặt vào lồng ngực Phó Xước, nghe thấy Phó Xước nói chữ “yêu”, cô cứ cảm thấy rất kỳ lạ.
Anh ta là bạn trai Trần Tuyết Kỳ, là người anh trai rất biết cách chăm sóc người khác, từ trước đến nay Tống Nhiễm không nghĩ đến bạn trai của bạn cùng phòng sẽ thầm mơ tưởng đến mình, nhiều nhất hai người cũng chỉ là quan hệ thể xác, rõ ràng anh ta thấy sắc nổi lòng tham, còn nói cái gì mà yêu.
Cô còn lâu mới tin Phó Xước.
Phó Xước không biết suy nghĩ trong lòng Tống Nhiễm, anh ta chỉ cảm thấy cô gái nhỏ vùi mặt vào lồng ngực mình có nghĩa là ỷ lại, tin tưởng anh ta, giống như chim non vô thức trốn vào dưới đôi cánh lớn của con chim to hơn tìm kiếm sự ấm áp, là hành vi theo bản năng.
“Em và Tần Phong yêu đương chơi đùa thế nào cũng được, nhưng đừng kết hôn với anh ta.” Phó Xước nói ra câu khiến cô ngỡ ngàng: “Bởi vì anh muốn cưới em.”
Tống Nhiễm hoảng sợ, lỗ nhỏ kẹp chặt dương vật lại.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô còn không kịp nói gì thì phía xa truyền đến giọng nói của Tần Phong.
“Tiểu Nhiễm, em có ở trong không? Tiểu Nhiễm…”
Xem ra là Tần Phong đợi lâu không thấy Tống Nhiễm quay lại nên đi ra tìm cô.
Gương mặt Tống Nhiễm tái nhợt vì sợ hãi: “Làm sao bây giờ? Anh đã nói sẽ không để anh ấy biết… Anh mau rút ra đi…”
“Đừng nói gì cả, anh ta không biết em ở đây.” Phó Xước che miệng Tống Nhiễm lại, đề phòng cô phát ra âm thanh gì, sau đó cây hàng của anh ta chọc vào rút ra trong âm hộ cô một cách mạnh mẽ: “Ưm… Anh nhanh chóng bắn ra thì sẽ không sao cả…”
“A…”
Tống Nhiễm nghe thấy tiếng của bạn trai, lỗ dâm lại đang kẹp chặt dương vật lớn của người đàn ông khác, giọng nói của bạn trai dần đến gần rồi lại chậm rãi xa vời, thịt non trong động dâm của cô bị quy đầu thô lớn cọ xát đến ngứa ngáy khắp người.
“Ưm a… aaa…”
Gậy sắt lớn cọ xát tàn ác lên vách tường thịt trong âm đạo, cuối cùng bắn ra tinh dịch đặc sệt, sau đó dương vật cũng ra ra, lỗ nhỏ của Tống Nhiễm bị nện đến không khép lại được.
Tống Nhiễm thở hổn hển sửa sang lại quần áo, kẹp chặt hai chân lại chạy ra khỏi nhà vệ sinh với tư thế kỳ cục, trước khi đi còn oán hận lườm Phó Xước một cái: “Động dục lung tung, như vậy mà anh cũng có thể bắn ra, anh thật kinh tởm!”
Phó Xước gật đầu đồng ý: “Chửi hay lắm, em mắng làm anh lại muốn cứng!”
Tống Nhiễm: “…”