“Em…”
Huyết áp của Tô Cận Trạch đột nhiên tăng cao, sự quật cường của Tống Nhiễm quả thật đã vượt qua tưởng tượng của anh ta, thật là buồn cười: “Em cho rằng hiện tại em vĩ đại lắm đúng không? Em cảm thấy em đang bảo vệ tình yêu thuần khiết của mình phải không?”
Tô Cận Trạch nói đến nghiến răng nghiến lợi, rõ ràng thằng nhỏ bị bướm nhỏ nóng như lửa của cô gái bao bọc liếm mút nhưng anh ta lại không cảm nhận được chút khoái cảm nào, chỉ có bộ não càng ngày càng nóng lên như muốn nổ tung vậy: “Em thật đúng là ngu xuẩn ngây thơ, có tin anh ta chơi đủ rồi sẽ vứt bỏ em không!”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cảm xúc của Tống Nhiễm đang kích động, thậm chí tiếng hít thở còn át cả tiếng của Tô Cận Trạch, cô hét chói tai phản bác: “Anh ấy sẽ không làm vậy! Anh ấy không phải loại cặn bã giống như anh, cưỡng hiếp ngoại tình còn nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, anh đừng có suy bụng ta ra bụng người!”
“Được, anh ta sẽ không làm vậy, anh ta là người đàn ông tốt trăm năm có một.” Tô Cận Trạch liên tục cười lạnh, bỗng nhiên trông thấy chiếc di động trong túi quần jeans bị lột đến đầu gối của Tống Nhiễm lộ ra hơn một nửa gần như sắp rơi ra ngoài, anh ta lập tức cướp vào trong tay, đè chặt lưng Tống Nhiễm và uy hiếp: “Bây giờ anh sẽ giúp em hỏi anh ta xem rốt cuộc anh ta bao dung em cỡ nào, còn có thể vừa nghe em bị người đàn ông khác chơi vừa yêu em như lúc ban đầu…”
“A… Đừng… Đồ khốn nạn…”
Sau khi Tống Nhiễm ý thức được Tô Cận Trạch muốn làm cái gì, cô càng điên cuồng thét chói tai, vặn vẹo tất cả những chỗ có thể khống chế khắp toàn thân để kháng cự. Nhưng Tô Cận Trạch đã dùng mặt cô để mở khóa di động, cứ để màn hình ở trước mắt Tống Nhiễm như vậy rồi mở wechat của cô ra, tìm thấy khung chat với Tần Phong.
Tuy rằng bởi vì tứ chi hai người quấn lấy nhau và sự va chạm liên tục làm anh ta ấn sai một lần, nhưng cuối cùng khung chat với Tần Phong vẫn xuất hiện trên màn hình.
Nhìn thấy Tống Nhiễm sắp sụp đổ, Tô Cận Trạch mới tìm lại được lý trí đã mất, anh ta cố ý lắc di động: “Em cảm thấy anh nên trực tiếp gọi video cho anh ta? Hay là gửi đoạn tin nhắn thoại trước cho anh ta chuẩn bị tinh thần đã, dù sao thì chuyện đàn em hoa khôi giảng trường ngây thơ của mình thật ra là con đàn bà dâm đãng mà ai cũng có thể làm chồng đối với bất cứ thằng đàn ông nào cũng đều… Á…”
Còn chưa dứt lời, Tô Cận Trạch đau đến mạch máu run rẩy, di động cũng rơi đánh cạch xuống dưới.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tống Nhiễm bị anh ta đè không thể động đậy đang cắn lên ngón tay cái anh ta, Tô Cận Trạch không có cách nào khác, chỉ đành rút người ra sau đó bóp chặt cằm Tống Nhiễm mới khiến cho cô nhả miệng.
Tay Tô Cận Trạch đã bị cắn đến chảy máu, máu chảy xuống theo ngón tay, anh ta đau tới mức ngón tay không ngừng run rẩy, nửa bàn tay đều đã tê dại: “Tống Nhiễm, em điên rồi có phải không?”
Tống Nhiễm không ngừng ho khan, sau đó nhổ hết hỗn hợp máu và nước bọt trong miệng ra, không hề kiêng dè phun máu ra khắp nơi.
Cô một tay xách theo quần, một tay nhặt di động lên, bộ dạng cong mông lảo đảo trông khá buồn cười, nhưng điệu bộ hung tợn kia lại hết sức khí thế.
“Tôi ghê tởm anh, chán ghét anh, khinh bỉ anh…”
“Anh có bản lĩnh thì đi nói với anh ấy, đi nói với anh ấy tôi đã bị anh làm nhục như thế nào đi. Tôi cũng sẽ nói cho đàn chị, nói cho cha mẹ đàn chị, nói cho cha mẹ anh, nói cho mọi người biết anh đã vô liêm sỉ cưỡng bức tôi như thế nào…”
Tống Nhiễm cúi người mở khóa cửa xe rồi mở ra: “Anh không cho tôi sống yên thì tôi cũng sẽ không để anh được sống yên đâu!”
Cô đóng sầm cửa xe lại, bước chân tập tễnh chạy về hướng cổng trường học.
Tô Cận Trạch vội vàng rút khăn giấy ra lau chỗ bị thương, anh ta cắn răng hàm sau nhìn bóng dáng Tống Nhiễm dần dần biến mất, lửa giận trong lòng cháy càng ngày càng mạnh, một tay vỗ lên vô lăng, chửi một câu thô tục.
Hay lắm, Tống Nhiễm, là anh không cho em sống yên?
Anh phải xem thử rốt cuộc là anh không cho em sống yên hay là chính em không để mình được sống yên!