Tôi bị ép ngủ với chồng chưa cưới của bạn thân

“Đàn chị, tối nay em có tiết rồi ạ…”
 
Đối mặt với lời mời của Từ Thiến, Tống Nhiễm lại tìm cớ một lần nữa.
 
“Ôi chao Tiểu Nhiễm, em đã từ chối chị mấy lần rồi? Chẳng lẽ em không muốn xem ảnh chụp váy cưới của mình sao? Em hãy chọn một ngày rảnh rỗi đi!”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Không thể chối từ lời mời nhiệt tình của đàn chị, Tống Nhiễm chỉ đành đến hẹn. Lại một lần nữa ngồi trên sô pha trong căn nhà này, Tống Nhiễm đã không còn đơn thuần ngây ngô như lần đầu tiên nữa rồi.
 
Cô nâng chén trà lên, cũng chỉ làm bộ làm tịch khẽ ngửi mùi hương rồi bỏ xuống, khoé mắt liếc đến Tô Cận Trạch áo mũ chỉnh tề như mới gặp thanh thản ngồi ở trên sô pha, Tống Nhiễm cũng đã không còn sự ngưỡng mộ lúc đó từ lâu nữa rồi.
 
Đây chỉ là một con cầm thú đội lốt người mà thôi!
 
“Em xem tấm này thế nào?” Trên bàn trà bày bừa các kiểu khung ảnh đẹp đẽ, bên trên chính là ảnh chụp lần trước, đương nhiên chủ yếu vẫn là ảnh cưới của Từ Thiến và chồng chưa cưới chụp sau đó.
 
“Đẹp quá!” Tống Nhiễm cũng đang yêu đương nên làm sao có thể không nhìn ra Từ Thiến đang muốn rải đường show ân ái cho nên cô liên tiếp phụ họa, nhưng cô thật sự không thể nói ra lời khen Tô Cận Trạch được.
 
Ở trước mắt Tô Cận Trạch, hai chị em tâm sự lại biến thành nỗi dày vò.
 
Nhưng cũng may cơn dày vò dài đến mấy đi chăng nữa thì cũng có lúc kết thúc, Tống Nhiễm cầm mấy tấm được đóng khung ảnh lên, từ chối lời mời ăn tối của Từ Thiến rồi chuẩn bị về trường.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Từ Thiến bảo Tô Cận Trạch: “Anh mau đi lái xe đưa Tiểu Nhiễm trở về đi!”
 
“Không cần không cần đâu ạ.” Tống Nhiễm cuống quýt từ chối: “Em có thể tự mình trở về, hơn nữa từ nơi này đến trường học có một đoạn rất tắc, em đi một đoạn rồi ngồi tàu điện ngầm rất tiện ạ…”
 
Từ Thiến: “Vậy đưa đến trạm tàu điện ngầm đi, nếu không em cầm đồ nặng như vậy sẽ mệt chết mất!”
 
“Cái này không nặng mà… Ôi…”
 
Sự nhiệt tình của Từ Thiến làm Tống Nhiễm không chống đỡ được, cứ đẩy cô lên xe rồi đóng cửa xe lại.
 
“Anh vẫn nên đưa em đến trường học vậy.” Tô Cận Trạch đánh tay lái, xe chậm rãi khởi động, anh ta cười như không cười: “Dù sao em cũng đã ở trên xe rồi.”
 
“Đến trạm tàu điện ngầm, hoặc là để cho tôi xuống ngay bây giờ.” Cả người Tống Nhiễm đều đang đề phòng, còn ngữ điệu thì cứng ngắc.
 
“Vậy thì trạm tàu điện ngầm.” Tô Cận Trạch hiếm khi dễ nói chuyện như thế.
 
Nhìn thấy Tô Cận Trạch không có vẻ muốn nổi điên dùng sức mạnh, Tống Nhiễm mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi, xe đi chưa đầy mấy trăm mét, di động của cô đã vang lên, là một dãy số xa lạ, Tống Nhiễm do dự một lát rồi nhận: “A lô? Xin chào… Vâng, tôi là Tống Nhiễm… Hả? Gì cơ ạ?”
 
Gác điện thoại, biểu cảm của Tống Nhiễm trở nên hơi lạ, sau khi tới cửa trạm tàu điện ngầm, cô xuống xe nhưng lại không đi đến trạm mà đứng ở ven đường bắt một chiếc xe khác.
 
Tô Cận Trạch nhìn thấy hết thảy, đánh lái đi theo sau.
 

 
“Thật ra lòng tôi cũng vẫn luôn chịu dày vò, không biết có nên nói cho cô không, bởi vì tôi nhìn ra được cô thật sự rất yêu Tần Phong, chỉ là… Ôi…”
 
Người nói chuyện là một người đàn ông cộng sự với Tần Phong, quan hệ rất chặt chẽ, Tống Nhiễm cũng có biết. Hiện giờ cô nghe được chân tướng xấu xí mà môi run rẩy, cơ mặt cứng đờ, không cách nào khiến mình nói ra một câu hoàn chỉnh.
 
“Anh ta còn nói biết cô chướng mắt bạn trai cũ cho nên anh ta mới theo đuổi, nói cô không khác gì những cô gái hám giàu đó, chỉ cần dỗ dành một tẹo là được lên giường, hơn nữa anh ta còn nói… Cô cũng chả phải xử nữ, chờ chán rồi sẽ chia tay, người trong nhà anh ta muốn tìm một người có thể giúp đỡ cho anh ta trong sự nghiệp…”
 
“Tôi không tin.” Tống Nhiễm đứng dậy muốn bỏ đi.
 
“Cô đúng là quá ngốc, đừng lún sâu trong tình yêu như vậy, ít nhất cũng phải học được cách bảo vệ chính mình, đừng để cho anh ta chụp ảnh riêng tư của cô nữa!”
 
“Cái gì?” Nước mắt của Tống Nhiễm chảy xuống từng giọt lớn, đột nhiên quay đầu lại.
 
Người đàn ông rơi vào đường cùng, cho cô xem ảnh chụp nhóm chat, trong lịch sử trò chuyện quả thật có một đống người ồn ào nói rằng bạn gái Tần Phong ngực tấn công mông phòng thủ, bảo anh ta gửi ảnh chụp, mà Tần Phong cũng đã gửi rồi.
 
Đã gửi một tấm hình chụp mông cô.
 
Hay nói chính xác hơn…
 
Là một tấm hình chụp mông cô loã lồ trong tư thế doggy.
 
“Đây không phải tôi…”
 
Sắc mặt Tống Nhiễm tái nhợt, cầm lấy túi nghiêng ngả lảo đảo tránh đi: “Không phải tôi…”

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui