Một gia đình vui vẻ, hạnh phúc là bến đỗ có thể chữa lành tất cả.
Khi Tống Nhiễm về đến nhà, Kiều Vân vẫn đang đi làm. Còn Tống Chí Minh, nay ông không có tiết nên đã mua rất nhiều hải sản với ý định nấu một bữa tối thịnh soạn cho người vợ làm việc vất vả cả tuần của ông.
Đọc tin nhắn trong nhóm chat gia đình, Tống Nhiễm phấn chấn hơn hẳn. Bước vào nhà, Tống Chí Minh tưởng nay Kiều Vân được về sớm nhưng khi ra khỏi bếp, ông lại nhìn thấy con gái ông cùng khuôn mặt hốc hác của cô.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Nhiễm Nhiễm” Tống Chí Minh hốt hoảng tiến đến: “Con làm sao vậy? Ai đã bắt nạt con? Lại đây, ngồi xuống nào… Có ba ở đây rồi…”
Tống Nhiễm nghe được lời quan tâm của ông, nước mắt vốn đã ngừng rơi nay lại trực trào: “Ba, con không sao, chỉ là…”
Chưa nói hết câu, Tống Nhiễm đã nằm trong vòng tay rộng lớn của Tống Chí Minh mà nức nở.
Nhiều năm qua, Tống Chí Minh chưa từng thấy con gái khóc như vậy, điều đó khiến ông rất đau lòng, chỉ biết không ngừng vỗ lưng an ủi Tống Nhiễm. Khóc lóc hồi lâu, Tống Nhiễm trút được bao sầu muộn trong lòng. Cô không muốn nói cho ông biết Tần Phong là kẻ tồi tệ cỡ nào, chỉ nói rằng cô đã chia tay nên tâm trạng mới không tốt.
“Lần trước ba gặp cậu ta, ba còn tưởng cậu ta là người cẩn trọng, thể tin được… Thật không ngờ…”
Tống Chí Minh không biết đầu đuôi mâu thuẫn tình cảm của đôi trẻ nên cũng không làm được gì. Lần cuối họ gặp nhau cách đây không lâu, khi đó ông thấy Tần Phong ăn nói khéo léo, lễ phép liền đoán anh ta là con cái nhà danh giá, thậm chí ông còn chấp nhận và bắt đầu suy tính sâu xa về chuyện tình cảm của con gái vào thời điểm đó…
Thấy vẻ áy náy trên khuôn mặt Tống Chí Minh, phiền muộn trong lòng Tống Nhiễm vơi đi phần nào.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chỉ trách cô không có mắt nhìn người, hại ba phải để tâm tới chuyện này.
“Ba, đừng nhắc về những chuyện không vui này nữa ạ.” Tống Nhiễm dụi mặt vào ngực Tống Chí Minh: “Con muốn về nhà, là vì muốn cảm nhận yêu thương ba mẹ dành cho con, muốn làm công chúa nhỏ của ba mẹ mấy hôm, muốn ba mẹ chiều chuộng con…”
“Nhiễm Nhiễm vốn dĩ là công chúa mà.” Tống Chí Minh rút khăn giấy, nâng gương mặt nhỏ của con gái yêu dấu lên rồi cẩn thận lau nước mắt cho cô: “Ba có ngày nào là không yêu chiều con sao?”
“Ba..” Tống Nhiễm cảm nhận được động tác vỗ về dịu dàng của ông, không nhịn được khẽ rên. Tống Chí Minh vốn đã bị khuôn mặt nhỏ đẫm nước mắt của con gái mê hoặc từ lâu, ông dùng đôi tay to lớn ôm lấy gò má của Tống Nhiễm, hai người họ không nhịn được bèn ôm nhau mà hôn môi.
Tay Tống Nhiễm ôm lấy cổ ba, say mê cảm thụ đôi môi nóng bỏng của ông, bộ ngực mềm mại áp vào lồng ngực rắn chắc của ông mà cọ xát.
Hai người đã một tuần không thân mật, bây giờ hai thân thể một cứng rắn một mềm mại quấn lấy nhau. Người Tống Nhiễm đã mềm như suối, khao khát được Tống Chí Minh yêu thương.
“Tiểu Nhiễm… Nhiễm Nhiễm… Con gái ngoan của ba…”
Môi hôn mãnh liệt tách ra, hiện ra sợi chỉ bạc kéo dài. Đôi môi của Tống Nhiễm bị ông hút đến đỏ bừng, tiếng rên rỉ yêu kiều đòi “yêu” với ba ruột: “Tiểu Nhiễm lúc nào cũng muốn được ba yêu thương…”
Tống Chí Minh thở dốc, ông sờ eo con gái, đẩy thân thể cô xuống sô pha. Tống Nhiễm vừa mong đợi vừa có chút lo lắng, trước đây cô và ông từng vụng trộm trong tối, còn giờ đây, ánh sáng ấm áp chiếu rọi từ ban công, cô và ba lại làm tình, nhưng công khai tiến hành một việc trái luân thường đạo lý trên sô pha phòng khách.
Tống Chí Minh đã bị dục vọng che mờ hết lý trí, ông chỉ muốn nhanh chóng thay thế tên bạn trai không nên thân của con gái, nuông chiều thân thể tuyệt vọng cần được an ủi của con. Lòng bàn tay thô ráp của ông tiếp xúc với làn da mỏng manh của Tống Nhiễm, từ từ cởi áo ngoài và áo lót của cô, đôi vú trắng nõn xinh đẹp lập tức nảy ra, mùi sữa lan tỏa khắp không gian. Tống Chí Minh nhào nặn vú của con gái đồng thời tiếp tục lột nốt váy của cô: “Vú Tiểu Nhiễm vừa mềm vừa to, một tay ba ôm không xuể…”
Tống Nhiễm cắn môi dưới, nhìn ông nắn vú cô, làm những động tác hung hãn đầy nam tính, cô chợt buột miệng hỏi: “Có to hơn của mẹ không ba?”