Tôi Bí Mật Kết Hôn Với Tổng Tài


“Chị, rốt cuộc chuyện này là sao? Hai người kết hôn chớp nhoáng thế à?”

Cậu có chút lo lắng rằng phải chăng Kiều Miên Miên bị sự phản bội của Tô Trạch làm cho tổn thương, nên mới vội vàng chọn một người đàn ông để kết hôn.

Nhưng mà…

Vị anh rể của cậu trông không phải là kiểu người dễ dàng tiếp cận như thế.

“Trần Trần, những chuyện khác em không cần lo.

Với chị, điều quan trọng nhất bây giờ là chữa khỏi bệnh của em.

Chồng chị...!anh ấy là chuyên gia hàng đầu về phẫu thuật mạch máu tim mạch, có anh ấy phẫu thuật cho em thì tỷ lệ khỏi bệnh rất cao.”

Kiều Trần nghe đến đây thì đã hiểu rõ mọi chuyện.

“Chị.” Đôi mắt cậu lập tức đỏ hoe, “Chị kết hôn với anh ấy là vì em phải không? Có đúng vậy không?”

Cậu không ngờ rằng, để chữa khỏi bệnh cho mình, chị gái lại dùng cả đời mình để đánh đổi.

Dù bệnh có khỏi, trong lòng cậu cũng sẽ cảm thấy vô cùng áy náy.

“Trần Trần.” Kiều Miên Miên thở nhẹ một hơi, cô đặt con dao gọt trái cây xuống, lấy khăn giấy lau tay, rồi nhẹ nhàng nắm lấy tay của Kiều Trần.

“Thật ra, chị không thấy buồn hay ấm ức đâu.

Chồng chị không phải là kiểu đàn ông già nua, hói đầu và xấu xí.

Phụ nữ muốn gả cho anh ấy không biết bao nhiêu.


Nói thật, được gả cho anh ấy, chị còn thấy mình có lợi.”

“Chị...”

“Em thấy anh ấy so với Tô Trạch, ai tốt hơn?”

“…Tất, tất nhiên là anh rể.”

“Vậy thì đúng rồi.” Kiều Miên Miên lấy một tờ khăn giấy, lau nước mắt nơi khóe mắt cậu, cười nói, “Chị tìm được người đàn ông tốt hơn Tô Trạch, em nên vui mừng cho chị chứ.

Nếu không, bây giờ chị bị bỏ rơi, lại cô đơn một mình, chẳng phải sẽ rất thảm sao?”

*
Bên ngoài.

Hai chị em họ không biết rằng cuộc đối thoại của họ đã bị ai đó ghi lại toàn bộ và gửi cho Mặc Dạ Tư.

Tại tập đoàn Mặc Thị.

Mặc Dạ Tư đang chủ trì một cuộc họp cấp cao.

Trong lúc họp, điện thoại phải để ở chế độ im lặng, vì vậy khi nghe thấy tiếng rung của điện thoại, mọi người trong phòng họp đều nhìn nhau, tìm kiếm nơi phát ra âm thanh.

Vài giây sau, mọi người nhìn thấy tổng giám đốc Mặc đang ngồi ở vị trí chủ tịch, lấy điện thoại ra xem.

Toàn bộ ban lãnh đạo: “...”

Ủa gì kỳ vậy, tổng giám đốc Mặc chưa bao giờ xem tin nhắn trong lúc họp mà?

Chuyện kỳ lạ còn ở phía sau.


Bọn họ thấy tổng giám đốc Mặc, người trước giờ luôn nghiêm nghị, dường như đã cười một cái.

Dù nụ cười đó rất ngắn ngủi, nhưng họ thực sự đã nhìn thấy!

Mặc Dạ Tư đang xem tin nhắn WeChat mà Lục Nhiêu gửi cho anh.

Lục Nhiêu: !!! Tôi vừa nghe con bé kia nói hai người kết hôn rồi, anh đừng nói với tôi chuyện này là thật đó nha!!!

Lục Nhiêu: Anh lấy chuyện phẫu thuật cho em trai cô ấy ra để ép buộc người ta đăng ký kết hôn à? Tôi thật không ngờ anh lại là người như vậy.

Lục Nhiêu: Con bé ấy còn nói gả cho anh là có lợi.

Lục Nhiêu: Cô ấy còn nói, anh tốt hơn gã bạn trai cũ của cô ấy.

Không đúng, là cô ấy hỏi em trai cô ấy, và em trai cô ấy đã nói thế.

Xem xong tất cả các tin nhắn của Lục Nhiêu, Mặc Dạ Tư khẽ nhếch môi, hiếm khi lơ là trong lúc họp.

Anh trả lời Lục Nhiêu một chữ: “Ừm.”

Lục Nhiêu lập tức phản hồi: “Ừm là sao? Thật sự ép buộc người ta hả?”

Mặc Dạ Tư: “Tôi tốt hơn gã bạn trai cũ của cô ấy.”

Lục Nhiêu: “...”

Vài giây sau, Lục Nhiêu lại gửi thêm một tin nhắn: “Thật sự kết hôn rồi à?”

Mặc Dạ Tư: “Kết hôn làm sao mà giả được?”

Lục Nhiêu: “What the hell!!!”

*
Sáu giờ tối.

Tài xế của Mặc Dạ Tư đến bệnh viện đúng giờ để đón người.

Tài xế cực kỳ kính cẩn, khi gặp Kiều Miên Miên liền cúi đầu chào: “Thiếu phu nhân.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận