Quay ngược lại 2 ngày trước khi “Mùa Hè Rực Rỡ” chiếm vị trí đầu hot search Weibo.
Giang Thuật nằm trên giường theo hình chữ Thái, vừa hưởng điều hòa vừa lướt di động.
“Lâu rồi không vào web P, vô tí xem có video xàm xí gì không nào.”
Nghĩ bụng thế, Giang Thuật rời khỏi Weibo, mở PiliPili ra, bấm vào giao diện bảng xếp hạng.
Giang Thuật quét mắt từ trên xuống dưới.
Nhưng giây tiếp theo.
Đồng tử của Giang Thuật đột nhiên co rụt lại.
Bởi vì trong tiêu đề của video đứng đầu bảng xếp hạng, Giang Thuật nhìn thấy một cái tên vô cùng quen thuộc.
“Mùa Hè Rực Rỡ”!
Giang Thuật có một dự cảm bất an vô cùng mãnh liệt.
Không thể nào.
Không phải bài này hết hot rồi hả?
Sao lại lên bảng top trending PiliPili thế này!
Hơn nữa ca khúc này còn dính chung với hai chữ ‘tốt nghiệp’.
Bây giờ đang là mùa tốt nghiệp.
Bất cứ cái gì dính cùng với hai chữ này, thì kiểu gì cũng sẽ hot theo.
Giang Thuật lại bắt đầu cuống cuồng.
Xem hết video clip, Giang Thuật càng cuống hơn.
Rồi xong! Rồi xong! Rồi xong!
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra.
Thì “Mùa Hè Rực Rỡ” sẽ hot mất!
Mà Giang Thuật lại là ca sĩ gốc của “Mùa Hè Rực Rỡ”.
Về cơ bản không lý nào anh chàng lại không hot theo được.
Giang Thuật ngồi dậy khỏi giường, não vận động liên cuồng, suy ngẫm cách đối phó.
“Mùa Hè Rực Rỡ” đã nổi tiếng.
Thì điều Giang Thuật cần làm, là phải làm giảm độ nổi tiếng của ca sĩ xuống thấp hết sức có thể, tạo thành tình huống nhạc hot nhưng ca sĩ flop.
Nếu muốn nhạc hot nhưng mình flop.
Thì thật ra cũng chẳng khó.
Giang Thuật chỉ cần náu mình một thời gian là được.
Không lộ mặt, không nhận việc mới, không đăng Weibo, giảm bớt tỉ lệ lộ diện.
Như vậy, cộng đồng mạng sẽ chỉ nghe được tiếng ca của Giang Thuật thôi.
Nếu không gắng săm soi tìm tòi, về cơ bản họ sẽ chẳng thể biết trông Giang Thuật đầu cua tai nheo ra làm sao.
Trong tình thế hiện tại, có vẻ đây là cách đối phó tốt nhất.
Giang Thuật nghĩ vậy trong đầu, rồi mở web mua sắm online JingTao ra, đặt mấy thùng mì ăn liền.
Giang Thuật đã chuẩn bị sẵn tinh thần không bước ra khỏi cửa trước khi “Mùa Hè Rực Rỡ” chết trend hẳn.
…
Sau đấy.
Giang Thuật luôn theo dõi sự thay đổi lượng follower trên Weibo của mình.
Từ 3h chiều đến 10h tối, suốt bảy tiếng đồng hồ, Weibo của Giang Thuật đã có thêm 3000 follower.
Bảy tiếng đồng hồ ròng rã tăng 3000 fan.
Trong tình hình “Mùa Hè Rực Rỡ” đang là top trend bây giờ, lượt tăng này khiến Giang Thuật cảm thấy may mắn vô cùng.
Quả nhiên…
Giang Thuật đã đúng.
Chỉ cần bản thân anh chàng không ló mặt ra, thì dù “Mùa Hè Rực Rỡ” có nổi hơn nữa, khả năng mang lại danh tiếng cho ca sĩ vẫn rất hữu hạn.
Phần lớn cư dân mạng đều lười lắm.
Những người nghe xong “Mùa Hè Rực Rỡ” mà còn rảnh háng đi search ca sĩ gốc chỉ là số ít thôi.
“Chắc chẳng có vấn đề gì đâu.”
Thế là.
Giang Thuật nằm ở trên giường, thích chí đánh một giấc.
Hôm sau.
Giang Thuật ngủ một mạch tới 10h sáng mới dậy.
Anh chàng mơ màng mở Weibo ra, hẵng còn ngái ngủ lướt qua số fan trên Weibo của mình.
Sau đấy.
Giang Thuật đột nhiên bật dậy khỏi giường, cơn buồn ngủ chợt bay biến sạch sẽ.
Tối qua, trước khi lên giường ngủ, số fan của Giang Thuật là 1.032.200.
Còn bây giờ, số fan này đã biến thành 1.084.396.
Trong một đêm.
Lượng fan của Giang Thuật tăng tận 50 nghìn.
Không… Không thể thế được!
Giang Thuật ngớ hết người ra..
Hôm qua phải 7 tiếng đồng hồ mới thêm được 3000 fan thôi mà.
Sao tự dưng chỉ một đêm đã tăng tận 50 nghìn!
Chuyện này bất thường lắm!
Giang Thuật tỉnh cả ngủ vì con số 50 nghìn dôi thêm này, đột nhiên phát hiện bài ghim Weibo của mình đã bị thay đổi.
Bài ghim trước đó trên tài khoản Weibo này của anh chàng là một đoạn video cà khịa hội Tất Kỳ Phong, Tô Nam để kéo thù hận cầu trả thù.
Nhưng bây giờ.
Bài ghim Weibo đã khác, biến thành status dưới đây.
【 Hello, chào mọi người, tôi là ca sĩ gốc của “Mùa Hè Rực Rỡ”, Giang Thuật! Tôi rất vui vì mọi người thích ca khúc này.
Buổi biệt ly trong ngày hè chói chang, hoặc lằn ranh chia cắt bao ngả đường đời, hay con sông vô tình của năm tháng, hoặc những phong cảnh ta chỉ đi qua trong cuộc hành trình dài, dù là nỗi buồn thương sầu muộn nào, trong mùa hè rực rỡ tiếng ve râm ran này, chúng ta sẽ mãi mãi khắc ghi lại.
Cuối cùng, cổng hồi sinh của “Ngôi Sao Tương Lai” đang mở, mong mọi người có thể vote cho tôi.
Tôi rất muốn trở lại sân khấu ấy, mang đến những tác phẩm xuất sắc hơn cho mọi người.
】
Cuối status này, còn đính kèm hai tấm ảnh đẹp trai của Giang Thuật.
Dưới bài post trên, lượt bình luận và nhấn like đều rất cao.
“Xông lên!!”
“Oa, hóa ra anh chính là ca sĩ gốc của “Mùa Hè Rực Rỡ” à, em thích bài ấy lắm!”
“Trong bữa tiệc tối tốt nghiệp của trường tụi tui, tụi tui có hát bài này nè!”
“Giang Thuật, bài hát này của anh làm em khóc rồi đó, anh phải bồi thường cho em.
Chi bằng, anh qua ở rể nhà em đi!”
“Đến đây theo bảng hot search, không ngờ ca sĩ gốc hát bài này lại là một anh giai xinh xẻo như thế, lò vé!”
“Hóa ra đằng ấy là thí sinh của “Ngôi Sao Tương Lai” hở, viết được ca khúc hay thế này, bị loại thì đáng tiếc quá, tôi sẽ vote cho đằng ấy luôn!”
Nhìn thấy bài ghim Weibo này, Giang Thuật choáng váng toàn thân.
Status này có phải mình up đâu!
Bây giờ Giang Thuật đang muốn giảm bớt sự tồn tại của mình, đương nhiên sẽ không ngu đến mức đăng một bài viết có thể tăng tỷ lệ lộ diện trên diện rộng thế này.
Nhưng rốt cuộc bài viết này ở đâu ra?
Chẳng lẽ mình mộng du viết hay sao, nhưng nghe ảo gió quá chẳng thực tế tẹo nào!
Quả hoang mang đậu trên cây hoang mang, dưới cây hoang mang chỉ có tao với mày.
(Câu trên parody từ một bài parody của ca khúc tiếng Nhật “Lemon”.
Bản parody ban đầu là “Quả chanh đậu trên cây chanh, dưới gốc chanh chỉ có tao với mày”.
Trần Bác Hào và Lương Bằng Kiệt hát bản parody này, nói về chuyện ghen ăn tức ở.
Link Vietsub parody.
Link bài hát Quả Chanh gốc.)
Giang Thuật gọi điện thoại hỏi anh quản lý Uông Hữu Vi, “Anh Uông, sao bài ghim Weibo của em lại đổi thành status mới thế?”
Uông Hữu Vi cười haha, “Chú phát hiện ra rồi à, anh làm đấy.”
Một pha bóp d*i đến từ vị trí của đồng đội!
Giang Thuật: “???”
Giang Thuật: “Anh Uông, anh sửa cho em đấy à?”
Giang Thuật nhớ ra rồi.
Weibo của anh chàng không chỉ mình anh chàng có quyền truy cập, mà Uông Hữu Vi cũng có quyền ấy.
Lần trước.
Chính Uông Hữu Vi đã lợi dụng quyền hạn, xóa hết comment chửi bới dưới bài post của anh chàng.
Uông Hữu Vi gật đầu, “Đúng vậy, anh sửa cho chú đấy.”
Giang Thuật muốn khóc, “Anh Uông, sao anh lại đăng bài Weibo như thế ạ?”
Uông Hữu Vi trả lời, “Không phải cái bài “Mùa Hè Rực Rỡ” của chú đang nổi tiếng lắm à.
Anh thấy đây là cơ hội để gia tăng danh tiếng cho chú, tiện thể, anh muốn thử xem liệu chú còn có thể lên được hạng 1 của bảng hồi sinh không.
Vậy nên rạng sáng nay anh đã đăng bài ấy đấy.
Giờ xem ra hiệu quả vẫn ổn phết nhẩy! Anh theo dõi suốt đấy, số follower trên Weibo của chú đã tăng 50 nghìn rồi!”
Giang Thuật: “Cảm…”
Uông Hữu Vi: “Khỏi cần cảm động đâu, đây là chuyện anh nên làm mà.”
Giang Thuật: “…”
Anh Uông, em có cảm động gì đâu, em chỉ muốn bảo “cảm lạnh” quá thôi mà.
Giang Thuật: “Anh Uông, anh đăng bài Weibo này, sao không báo trước với em một tiếng?”
Anh Uông: “Anh nhắn tin WeChat cho chú rồi, nhưng hình như lúc ấy chú đang ngủ.
Còn nữa, dạo trước không phải chính chú đã bảo anh cứ làm gì tùy thích, không phải đánh tiếng với chú hay sao?”
Giang Thuật nhớ ra rồi.
Mấy hôm trước, Giang Thuật những tưởng mình không thể sống lại nhờ cửa hồi sinh, nên đã bảo Uông Hữu Vi quẩy tùy ý.
Nhưng nào ngờ.
Uông Hữu Vi lại quẩy bốc thế này.
[HẾT CHƯƠNG 79].