Tôi Chỉ Thích Một Mình Cậu


Căn nhà ma tự làm của câu lạc bộ hoá trang cũng không tới mức doạ người, chỉ là những hình vẽ kinh dị trên tường, nhiêu đó cũng chưa đủ để hù doạ Kỷ Giang.

Tô Thư Nhiễm đi ở bên cạnh cô ấy, nhìn xuống bàn tay đang bị học tỷ nắm, trong lòng cảm thấy vô cùng vi diệu.

Mình vậy mà lại được học tỷ nắm tay.
Trái tim cô như muốn nổ tung luôn rồi đây nè.
Tới một ngã rẽ, Kỷ Giang không biết nên rẽ qua hướng nào, cô quay qua hỏi:
- Em biết nên rẽ bên nào không?
Trong quá trình chuẩn bị cho sự kiện, Tô Thư Nhiễm không nằm trong nhóm trang hoàng và thiết kế nhà ma nên cô cũng không biết.

Bởi vì được bầu chọn là gương mặt đại diện mới của câu lạc bộ nên việc mà cô cần làm chỉ là đứng trực ở trước căn nhà ma, thu hút mọi người mà thôi.
- Em...em cũng không biết.

- Tô Thư Nhiễm lắc đầu.
Kỷ Giang cũng không nói gì nữa, cô cầm tay em ấy:
- Đi thử bên này đi.

Thực ra bên đội thiết kế căn nhà ma của câu lạc bộ hoá trang rất thông minh, chọn lối nào cũng đều có thể tìm được đường ra.

Chỉ là...lối nào cũng sẽ phải đối đầu với những "con ma chạy bằng cơm" mà thôi.
Đều không hề có đèn ở trong này nên Tô Thư Nhiễm và Kỷ Giang chỉ có thể men theo bờ tường mà đi.

Thình lình, một bàn tay ướt đẫm thò ra, nắm lấy cổ tay của Tô Thư Nhiễm.

Cô giật mình hét toáng lên, thân thể như nép hẳn vào người Kỷ Giang.
Kỷ Giang cũng không né tránh, trực tiếp ôm cô ấy vào trong lồng ngực:
- Đừng sợ, chỉ là chút hiệu ứng thôi mà, câu lạc bộ của tụi em rất sáng tạo.
Những "con ma chạy bằng cơm" đang núp ở trên tự nhiên lại được ăn một bữa cẩu lương, ai nấy cũng đều vô cùng thích thú trong lòng.
Hai người tiếp tục đi, lần này, Tô Thư Nhiễm đứng sát Kỷ Giang hơn.

Mà Kỷ Giang cũng vòng tay qua ôm lấy thân thể cô, không có vẻ gì là từ chối tiếp xúc thân mật.
Alpha và omega đứng sát nhau như vậy, không khỏi sinh ra một chút phản ứng.
- Học tỷ nè...
- Ơi?
Tô Thư Nhiễm trong giọng nói có chút run run:
- Em...em thích chị...
Cô ấy không nghĩ bản thân sẽ có đủ can đảm để bày tỏ tình cảm này với Kỷ Giang.

Nhưng cuối cùng thì Tô Thư Nhiễm vẫn quyết định nói ra.

Hai bàn tay cô nắm chặt vào nhau, rất hồi hộp chờ đợi câu trả lời của người mình thích.
Kỷ Giang cũng cảm thấy bất ngờ.

Ấn tượng đầu của cô về Tô Thư Nhiễm chỉ là một cô nhóc biết làm nũng hay xấu hổ, nhưng hiện tại cô bé này lại có dũng khí bày tỏ tình cảm với cô.
- Em biết chị không thích trẻ con...Nhưng mà, em...em sẽ lớn, em sẽ lớn nhanh mà...chị đợi em lớn được không? - Tô Thư Nhiễm vô cùng ngây thơ nói.

Câu nói ấy đã thành công khiến Kỷ Giang bật cười, cô xoa đầu Tô Thư Nhiễm:
- Haha, Thư Nhiễm, em học đâu ra những lời sến súa như vậy?
Trong bóng tối, Kỷ Giang không thể nhìn thấy vẻ mặt của Tô Thư Nhiễm, nhưng thông qua giọng nói có phần run rẩy, cô ấy cũng biết rằng Tô Thư Nhiễm chắc chắn đang rất xấu hổ.
- Nhưng mà...ai nói rằng chị muốn đợi em lớn chứ? - Kỷ Giang nói tiếp.
Tô Thư Nhiễm ngay lập tức tràn trề thất vọng.
Đúng vậy, nếu không phải người chị ấy thích, bản thân mình dù có trưởng thành tới đâu cũng không thể khiến chị ấy thích mình.
Nhưng Kỷ Giang lại nói tiếp:
- Chị muốn ngay bây giờ, em làm bạn gái của chị.
Hả?
Tô Thư Nhiễm đứng đơ người ra.
Cô có nghe nhầm không?
Và thế là, những người đầu tiên biết chuyện hẹn hò giữa alpha học bá khối 12 cùng đàn em omega khối 10 chính là câu lạc bộ hoá trang.
Tin đồn nhanh chóng được lan rộng ra toàn trường.
Học sinh trong trường vô cùng thất vọng vì chỉ trong vòng có mấy tháng sau khi nghỉ hè mà đã có biết bao nhiêu tin giật gân.
Hoa khôi omega lớp 10-1 thì đã có chủ, mà học bá alpha vạn người mê lớp 12-1 cũng đã có bạn gái.
Nhưng dù không muốn nhưng mọi người vẫn phải chấp nhận.

Chỉ sau 2 tuần là mọi chuyện đã lắng xuống.
Kì thi cuối học kì 1 đã qua, Hạ Việt An cùng Cố Tiêu Ngữ trở về nhà.


Khi vừa về tới nhà, Hạ Việt An đã nghe thấy tiếng của Việt Tư Hoa:
- Không thể nào! Sao...sao nhà bọn họ lại đưa ra yêu cầu quái gở như vậy chứ?
- Cổ phiếu của công ty đột nhiên giảm mạnh.

Chị cũng không biết phải làm sao nữa.

Tới cầu cứu Trịnh Thị, họ chỉ đưa ra yêu cầu như vậy...!- Hạ Nghiên nặng nề nói.
Hạ Việt An vừa nghe đã biết có chuyện xảy ra, nàng nắm chặt dây quai cặp, nhẹ giọng hỏi:
- Có chuyện gì sao ạ?
Hạ Nghiên giật mình khi nghe thấy tiếng của Hạ Việt An, cô ấy lắc đầu:
- Không có việc gì đâu, con về phòng tắm rửa rồi xuống ăn cơm.
Nàng vẫn còn nhiều nghi vấn trong lòng, nhưng cuối cùng vẫn nghe lời mẹ lớn trở về phòng.
Khi thấy con gái đã về phòng, Hạ Nghiên mới thở phào nhẹ nhõm.

Cô ấy không thể để Hạ Việt An biết rằng để cứu cổ phiếu của công ty đang rớt giá liên tục, Hạ Việt An phải ở một đêm cùng thiếu gia của Trịnh Thị..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận