Tối Cổ Cường Tông - Quân Thường Tiếu


Thạch Nhân cao ngũ phẩm, một đòn công kích tùy ý của nó cũng đã có 60 vạn cân.

Quân Thường Tiếu không dám đối kháng, chỉ có thể thi triển Quỷ Tông Bộ để né tránh.

Cũng may là tên người đá này ra đòn không nhanh, có thể chạy vòng quanh để tránh những đòn nguy hiểm.

Quân Thường Tiếu thi triển Quỷ Ảnh Bộ trong một thời gian ngắn không là vấn đề, nhưng một mực thi triển trong một thời gian dài sẽ tiêu hao sạch linh lực bên trong khí toàn của hắn.

Hệ thống nhiệm vụ thật biết đùa giỡn, thế mà cho hắn một cái thời hạn nhiệm vụ yêu cầu kiên trì năm tiếng!
So với bình thường, kiên trì trong năm canh giờ chỉ là chuyện nhỏ không đáng nhắc.

Nhưng tình cảnh hiện tại vì muốn giữ mạng nhỏ mà hắn phải chạy nhanh bao nhiêu hay bấy nhiêu, có thể kiên trì hai canh giờ đã đủ trâu bò rồi!
Đây là thể loại nhiệm vụ gì đây?
Chính là nhiệm vụ không có khả năng hoàn thành!
Hệ thống nói:
“Thời hạn nhiệm vụ rất hiếm gặp, nếu như chủ nhân hoàn thành thì phần thưởng sẽ rất hậu hĩnh đấy.”
“Cái nhiệm vụ khỉ này ai có thể hoàn thành?!”
Quân Thường Tiếu gào lên.

Hắn cũng muốn hoàn thành, nhận lấy phần thưởng hậu hĩnh, thế nhưng hắn càng phải cân nhắc hơn đó là, làm cách nào để bảo toàn cái mạng nhỏ!
Thực hiện nhiệm vụ?
Ngay cả mạng cũng không còn, nhiệm vụ cái rắm chó ấy!
Đợi..

đợi đã!
Quân Thường Tiếu trong lúc tránh né đòn oanh kích của Thạch Nhân, não bộ bỗng nhiên xẹt qua một cái ý nghĩ, thầm nói:
“Ta tiêu diệt tên người đá này, sau đó ngồi ở chỗ này cho đủ năm tiếng không phải xong chuyện đó sao?”
Hệ thống: “...”
Quả thực là suy nghĩ đã đạt tới thần cấp.

Quân Thường Tiếu thì thầm:
“Căn bản không cách nào né tránh trong vòng năm tiếng, chỉ còn cách một lần chơi lớn giết chết tên người đá này.”
Phải! Chỉ còn cách này thôi!
“Soạt!”
Quân Thường Tiếu biểu hiện ra ánh mắt lạnh lùng, giơ tay chỉ về hướng người đá, nói:
“Thạch Nhân, ngươi thành công chọc điên lão tử rồi đấy!”
“Vụt”
Hắn lấy Hàn Phong Kiếm ra cầm trong tay, từng luồng ánh sáng lấp lóe.

“Phù Phù...”
Người đá vung ra cánh tay to lớn, một cổ sức mạnh khủng bố công tới.

“Soạt!”
Quân Thường Tiếu lại thi triển Quỷ Ảnh Bộ tránh đòn công kích, sau đó xuất kiếm thi triển võ học, đồng thời hét to:
“Cửu Thức Điệp Lãng Kiếm!”
Soạt! Soạt! Soạt!
Kiếm ảnh lấp lóe, kiếm khí bộc phát.

Quân Thường Tiếu xông đến phía trước Thạch Nhân, từ trên không chém xuống chín tầng kiếm pháp, kiếm khí bá đạo trực tiếp tấn công vào bắp đùi của nó.

Kết quả, chẳng khác nào ruồi muỗi gãi ngứa.

Ngay cả một vết tích cũng không lưu lại!
“Soạt!”
Quân Thường Tiếu vừa mới tiếp đất, lập tức thi triển Quỷ Ảnh Bộ di chuyển đến phía sau Thạch Nhân, hắn làm vậy mới miễn cưỡng tránh được một đòn tấn công từ bàn tay to lớn.

Đáng chết!
Tên người đá này quá trâu!
Hệ thống nói:
“Hung thú thạch hệ có lực phòng ngự vô cùng mạnh, chỉ bằng sơ phẩm Hàn Phong Kiếm khó có thể làm nên chuyện.”
“Hiểu rồi.”
Quân Thường Tiếu thu hồi kiếm lại, nói:
“Ý của người là, Hàn Phong Kiếm không làm nên chuyện, Thanh Long Yểm Nguyệt Đao có thể làm được!”
Ta nói khi nào?
Ngươi có thể đừng dùng não tự biên tự diễn được không?
“Rắc!”
Bên trong nhẫn không gian, sơ phẩm bùa lực lượng bị bóp vỡ.

Quân Thường Tiếu có thể cảm nhận được sức mạnh gia tăng trong nháy mắt, nhếch mép cười nói:
“Hiện tại ta sở hữu 8 vạn cân, kết hợp với bùa lực lượng tăng gấp năm lần, ước chừng khoảng 48 vạn cân rồi, cộng thêm Thanh Long Yểm Nguyệt Đao, muốn giết chết tên người đá này cũng không hẳn là chuyện đùa giỡn.”
“Khoan đã!”
Hệ thống nói:
“8 nhân 5 không phải 36 sao?”
Quân Thường Tiếu không quan trọng nói:
“Ngươi quản tăng bao nhiêu làm cái khỉ gì, chỉ cần biết có tăng lên là được!”
Hệ thống dội cho gáo nước lạnh, nói:
“Sơ phẩm bùa lực lượng cũng có giới hạn tăng lên, dựa vào cảnh giới hiện tại của chủ nhân, nhiều nhất chỉ có thể tăng thêm 30 vạn cân.”
30 vạn cân thôi á?
Ăn bớt cũng chỉ có 10 vạn cân, mọi chuyện vẫn trong tầm tay.

Hệ thống bất lực nói:
“Đối kháng với kẻ địch cùng cấp, chỉ chênh lệch một hai vạn cân đã có thể xoay chuyển tình thế, 10 vạn cân là một con số không nhỏ nha!”
“Ngươi con mẹ nó có thể không tổn thương ta sao!”
“...”
“Vù Vù”
Bởi vì quá lâu vẫn không đập chết được tên loài người này, người đá trực tiếp dùng hai tay tung ra công kích, đòn đánh phong tỏa toàn bộ phương hướng có thể chạy thoát.

Quân Thường Tiếu phán đoán chuẩn xác rồi thi triển Quỷ Ảnh Bộ chạy về phía trước, thuận lợi lọt qua khe hở giữa hai tay Thạch Nhân.

“Soạt!”
Chân phải đạp xuống đất, tung người lên không trung.

“Vụt!”
Sau khi bay lên một độ cao nhất định, Quân Thường Tiếu bày tư thế vung đao, Thanh Long Yểm Đao bỗng xuất hiện trong tay, khí thế bộc phát ngút trời!
30 vạn cân sức mạnh đều truyền vào bên trong đao, làm cho mũi đao ánh lên tia sáng sắc nhọn.

“Ôn Tửu Trảm Hoa Hùng!”
“Soạt”
Quân Thường Tiếu cầm chặt đao trong tay mạnh mẽ chém xuống, lưỡi đao trực tiếp chém vào bắp đùi lớn của Thạch Nhân, lập tức âm thanh sắt đá va chạm vang lên, tia lửa bắn tóe ra.

Không hổ là vũ khí thần phẩm của Quan nhị gia, trực tiếp chém đứt cái đùi lớn của tên người đá to lớn!
“Soạt!”
Quân Thường Tiếu mượn thế rơi xuống, cầm đao di chuyển vòng quanh người đá, trong lòng mừng thầm nói:
“Dưới sự tăng phúc của 30 vạn cân, ta cầm đao so với lúc trước thoải mái hơn hẳn!”
“Gầm!”
Thạch Nhân bị chém mất một khối đá lớn, chẳng khác nào bị chém mất một khối thịt lớn trên người, cơn đau khiến nó tức giận gào thét lên.

Nhân cơ hội này, Quân Thường Tiếu vòng ra đằng sau vung đao hướng về cái chân lớn chém tới.

Chém vào đùi, cơ thể chắc chắn không bị trọng thương, chém đứt hai chân của nó, thân thể to lớn khó mà có thể chống đỡ!
“Trảm Nhan Lương!”
Rầm!
Lưỡi đao trực tiếp chém vào cổ chân, tạo ra một vết đao sâu nửa mét.

“Tru Văn Sửu!”
Rầm!
“Vượt Ngũ Quan trảm Lục Tướng!”
Rầm!
Những chiêu thức được hét lên tùy ý từ miệng của Quân Thường Tiếu, tất cả đều lấy từ câu chuyện của Quan nhị gia trong Tam Quốc Chí.

“Thủy Yêm Thất Quân!” (P/s: trận chiến Xích Bích)
Rầm!
Trong thời gian vô cùng ngắn, Quân Thường Tiếu đã liên tiếp chém bốn đao, tất cả đều chém vào vị trí cổ chân, tạo ra vết đao sâu đến hai mét.

Cổ chân Thạch Nhân rộng khoảng ba mét, vì thế cái chân của nó vẫn chưa bị chặt đứt.

“Phù!”
Ngay lúc này, một đấm mạnh mẽ được tung ra, sức mạnh đạt đến tận 70 vạn cân, nhấc lên gió mạnh thổi quét!
Rầm!
Mạnh đất rung động!
Quân Thường Tiếu sớm đã tránh đi từ trước, đứng ở cuối con đường, đao vác trên vai cười nhạo nói:
“Thạch Nhân khốn khiếp, ta ở đây này, đến đây, bắt ta đi!”
“Gầm…!”
Thạch Nhân tức giận gào thét, tiếp tục cất bước chạy đến.

“Răng rắc!”
Một chân vừa mới bước lên, cái chân lúc nãy bị chém phải thừa nhận toàn bộ trọng lượng cơ thể, chống đỡ không được mà đứt gãy trong nháy mắt.

Đùi và bàn chân tách rời, thân thể nhanh chóng bị mất cân bằng, giống như một ngọn núi đổ xuống đất.

“Rầm Rầm!”
Thân hình to lớn ngã xuống đất, vách đá bốn phía xung quanh theo tiếng đá đổ mà rung động.

Trên vách núi bên ngoài cửa đường hầm, Tô Tiểu Mạt đang dùng mạng nhện khó khăn trèo lên, cơn chấn động phát ra khiến hắn không kịp nắm chắc vách đá, lập tức một tiếng “ai ya” vang lên rồi thấy thân hình hắn rơi xuống đất.

Soạt soạt soạt!
Nhân lúc người đá ngã xuống, Quân Thường Tiếu vác đao xông lên như trời đất không sợ ai.

Một giây sau, hắn đứng lại như bị trúng tà!
Bởi vì đất đá xung quanh Thạch Nhân bay lên, sau đó nối vào khúc chân bị gãy, nhanh chóng tụ hợp thành một cái chân mới.

Con em nó!
Lại còn có thể khôi phục chân gãy nữa!
“Phù phù!”
Thạch Nhân đứng dậy lần nữa, ánh mắt nó đã trở nên hung ác, rõ ràng sức tức giận đã bị đẩy lên đỉnh điểm.

“Soạt!”
Hai bàn tay nó mở ra, ôm chặt một khối đá ở bên cạnh, điên cuồng nhổ lên.

“Rít!”
Quân Thường Tiếu hít một hơi khí lạnh.

Một khối vách đá bên cạnh Thạch Nhân bị nhổ lên, dài đến sáu bảy mét.

“Phù!”
Thạch Nhân dùng hai tay giơ vách đá lên hung hãn đập xuống!
Quân Thường Tiếu cảm thấy tình hình không ổn, nhanh chóng co chân bỏ chạy.

“Rầm Rầm!”
Hắn vừa tránh đi, vách đá lập tức đập xuống, mặt đất không chỉ bị chấn động mà còn nổi lên một cơn gió mạnh thổi quét xung quanh, Quân Thường Tiếu bị một trận gió thổi thiếu chút nữa ngã cắm mặt xuống đất.

“Gầm!”
Thạch Nhân một lần nữa cầm vách đá lên, tung ra công kích hướng về phía Quân Thường Tiếu chạy trốn.

Rầm! Rầm!
Tiếng đập không ngừng vang lên, thật giống như đang đập chuột!
Quân Thường Tiếu tuy trong thời gian ngắn không bị đập trúng, nhưng bản thân vừa cầm Thanh Long Yểm Nguyệt Đào vừa thi triển Quỷ Ảnh Bộ né tránh, tốc độ không chỉ bị ảnh hưởng mà linh lực tiêu hao cũng cực nhiều!
Không thể tiếp tục như thế, chịu không nổi nữa rồi!
Nhất định phải nhanh chóng giải quyết tên người đá này!
Quân Thường Tiếu gào thét trong nội tâm:
“Làm cách nào để khởi động công năng đặc biệt của Thanh Long Yểm Nguyệt Đao?”
Hệ thống nói:
“Chủ nhân dùng ý nghĩ tiến vào trong đao, sau đó liên kết với linh hồn Võ Thánh là được!”
Rầm Rầm!
Quân Thường Tiếu tiếp tục né tránh, rồi nghiêng người nép vào khu vực an toàn, đặt đao xuống đất xong, ánh mắt hắn nổi lên lửa giận ngút trời.

Thạch Nhân khốn khiếp!
Ngươi chân chính chọc giận lão tử rồi đấy!
“Phù phù!”
Đột nhiên, Thanh Long Yểm Nguyệt Đao xuất hiện dòng khí màu xanh dày đặc bay đến sau lưng Quân Thường Tiếu, dần dần hình thành một cái hư ảnh.

Đó là một bóng người cao hai ba mét, lông mày hình dâu tằm, mắt phượng, bộ râu dài, mặc thanh y cuốn nửa áo giáp, tay cầm một cái hư ảnh của Thanh Long Yểm Nguyệt Đao.

Quân Thường Tiếu đứng ở đằng trước, rõ ràng giống như một đứa trẻ.

“Soạt!”
Hư ảnh từ từ nâng đao lên, giọng đầy kiêu ngạo nói:
“Ta chính là Hán Thọ Đình Hầu - Quan Vân Trường.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui