Tối Cổ Cường Tông - Quân Thường Tiếu


Lục Cân Ca phách lối, trực tiếp thách đấu với đệ tử nội môn mạnh nhất của phái Thiết Cốt.

Dạ Tinh Thần rất không thoải mái, vì thế chủ động xin chiến, quyết định dạy bảo thật tốt tên quấn mũ xanh trên đầu này.

Nhưng, Quân Thường Tiếu lại nói: “Kim trưởng lão, không phải hắn là đệ tử ngoại môn sao?”
“Quân chưởng môn.”
Kim trưởng lão nhàn nhạt nói:
“Tên đệ tử này mặc dù chỉ là đệ tử ngoại môn, nhưng thực lực của hắn đã ngang với đệ tử nội môn.”
Quân Thường Tiếu cau mày.

Nói là cho nội môn ra sân, kết quả lại là một tên ngoại môn, vậy sao ta hoàn thành nhiệm vụ đây?
“Quân Thường Tiếu.”
Đới Luật nhàn nhạt nói:
“Ngươi là không dám cho đệ tử nội môn ra chiến với ta một trận?”
Aii..

Tên tiểu tử này rất hung hăng!
Quân Thường Tiếu suy nghĩ một hồi xong, nói:
“Tinh Thần, xuất trận.”
Dùng một đệ tử nội môn chiến với một đệ tử ngoại môn, mặc dù có chút thiệt thòi, nhưng hắn chính là nhìn không được sự hung hăng của tên khăn xanh này.

Đối phó với loại người này, cách tốt nhất là để người hung hắn hơn hắn đến trị.

Thử hỏi ai hung nhất nhất trong Phái Thiết Cốt?
Không thể nghi ngờ gì chính là Dạ đế đại nhân!
“Soạt!”
Dạ Tinh Thần bước ra, vừa siết chặt nắm đấm, vừa lắc đầu, lạnh lẽo nói:
“Một đại nam nhân đội mũ xanh, thật là không ngại đầu mình đầy tóc xanh.”
Đới Luật cười lạnh nói:
“Màu xanh đại diện cho tự nhiên, ngươi hiểu cái rắm gì chứ.”
Hiểu cái rằm?
Dạ Tinh Thần đứng ở trung tâm sân luyện võ, ánh mắt u ám nói:
“Tiểu tử, đợi tỷ thí bắt đầu, ta sẽ khiến người rất đau khổ.”
“Đây cũng là lời ta muốn nói.”
Đới Luật cười gian tà nói.

Phán quan nói:
“Mời hai bên báo họ tên.”
Dạ Tinh Thần nhàn nhạt nói:
“Thiết Cốt Phái, Dạ Tinh Thần.”
Không chỉ nói tên mình, mà còn nói luôn cả tên môn phái.

Chuyện này thật hiếm thấy.

Thực ra đến bản thân hắn cũng không hiểu vì sao muốn báo tên môn phái.

Nếu như nhất thiết phải cho một lý do, Dạ Tinh thần cho rằng đã thách đấu với tông môn ngũ lưu, cần phải cho chưởng môn mình một chút thể diện.

“Đệ tử Thánh Tuyền Tông, Đới Luật.”
Đới Luật nói.

Đến đây, khoảng cách giữa đại đế trùng sinh và kẻ thôn tính chỉ cách nhau có mấy mét, một trận đấu này rốt cuộc ai mới là là nhân vật chính sắp bắt đầu.

“Phù.”
Đới luật hoàn tạo bộc phát ra hơi thở Võ Sư, khuôn mặt hắn đầy sự kiêu ngạo.

Thời điểm hắn trở về từ Hắc Ưng Sơn, từ đầu đến cuối vẫn luôn áp chế tu vi, cho dù tông môn luận võ nhỏ cũng chỉ bộc lộ chút ít thực lực.

Hôm nay, nhiều thế lực đang nhìn như vậy, đây là cơ hội cực kỳ tốt để khoa trương, không cần phải che giấu, thuận thế chiếm được hảo cảm của cao tầng tông môn!
Đúng như dự đoán.

Khi Đới Luật giải phóng tu vi Võ Sư, trên mặt các cao tầng của Thánh Tuyền Tông không thể không hiện lên sự ngạc nhiên.

Đặc biệt là Kim trưởng lão.

Bởi vì lão là người nhận hối lộ, mới để hắn xuất trận, không ngờ lại cho mình một kinh hỉ!
Các đệ tử Thánh Tuyền Tông cũng ngơ ngác.

Đệ tử nhập môn hơn một năm lại có tu vi Võ Sư, điều này thật sự khó tin.

“Đệ tử ngoại môn Thánh Tuyền Tông, vậy mà lại đã đột phá lên Võ Sư!”
“Không hổ danh là tông môn lớn!”
“Lúc nãy không cho hắn xuất trận, hóa ra là muốn giữ lại về sau xuất trận!”
Võ giả thế lực khắp nơi kinh ngạc vô cùng.

Đới Luật hoàn toàn bộc phát tu vi Võ Sư, nghe thấy mọi người đang bàn tán về mình, nét kiêu ngạo trên mặt càng đậm.

Hóa ra cảm giác được mọi người nhìn vào lại sáng khoái như vậy.

Lúc này, Lục Cân Ca lại càng tung bay.

Dựa vào tư chất của hắn, cả đời này cũng chưa chắc thu hút được chú ý, càng không có thành tựu gì quá lớn, kể từ khi thức tỉnh sức mạnh thôn tính, lực lượng tăng trưởng mãnh liệt, đương nhiên sẽ tỏa sáng.

Chỉ là.

Khi Đới Luật thể hiện ra tu vi Võ Sư, Dạ Tinh Thần dùng ánh mắt đầy kinh thường nhìn đối phương.

Hắn còn cho rằng, tên hung hăng này rất khó chơi, hóa ra chỉ là Võ Sư nhất phẩm, đây con meo nó đúng là cặn bã.

“Bắt đầu!”
Trọng tài hô to.

Đới Luật âm u cười một tiếng nói:
“Ta...”
“Soạt!”
Dạ Tinh Thần thi triển Túng Vân Bộ, dựa và tốc độ nhanh nhất xuất hiện trước mặt Đới Luật, giọng nói lạnh lẽo nói:
“Cảm nhận qua cảm giác sống không bằng chết chưa?”
Đới Luật nụ cười đông cứng, ánh mắt hắn hiện lên sự khủng hoảng.

Bành!
Tiếng quyền cước vang lên, gió lốc điên cuồng cuộn xoáy.

Mọi người trợn to hai mắt.

Tên Dạ Tinh Thần này, trong lúc xuất thủ bạo phát ra hơi thở Võ Sư trong nhát mắt, hơn nữa cấp bậc không chỉ là nhị tam phẩm.

“Đinh! Chiến thắng đệ tử nội môn Thánh Tuyền Tông: 1/10”
m thanh thông báo vang lên bên tai.

Quân Thường Tiếu ngẩn ra nói:
“Một tên đệ tử ngoại môn, vì cái gì được tính vào số người của đệ tử nội môn?”
Hệ thống nói:
“Bởi vì nhiệm vụ xác định, đệ tử tên Đới Luật của Thánh Tuyền Tông này có thực lực ngang hàng với đệ tử nội môn”
“Hóa ra là như vậy.”
Quân Thường Tiếu nói:
“Rất có trí tuệ.”
Nhưng mà tên Đới Luật hung hăng kia cũng quá yếu đi, ngay cả một quyền của Dạ Tinh Thần cũng không đỡ được!
Trên sân luyện võ.

Sóng khí dần dần biến mất, Lục Cân Ca nằm thẳng trên đất, cơ thể co giật mãnh liệt.

“Soạt!”
Dạ Tinh Thần đi tới, một chân đạp lên mặt hắn, lạnh lẽo nói:
“Tiểu tử, đứng dậy hung hăng cho ta xem.”
Cảnh tượng này rất quen thuộc.

Không sai.

Mở đầu truyện, Quân Thường Tiếu dùng chân giẫm lên mặt hắn, mời chào gia nhập Thiết Cốt Phái, sau cùng tên này từ chối, kết quả bị đánh cho một trận.

Trước bị một người xuyên không giẫm lên mặt, hôm nay lại bị đại đế trùng sinh giẫm lên mặt, thật sự quá thảm!
Đới Luật không hôn mê, tư duy vẫn còn đó, ánh mắt hắn hiện lên sự hoảng sợ.

Trận đầu khoa trương bản thân có được sức mạnh thôn tính, vậy mà lại bị một quyền đánh cho mất đi sức chiến đấu!
Không thể nào, không thể nào!
Ta có sức mạnh thôn tính, tu vi thăng cấp nhanh, đệ tử Thiết Cốt Phái há có thể mạnh như vậy, sao có thể đánh bại ta!
Đới Luật không hiểu ra, đây là khoảng cách to lớn về thực lực.

Đừng nói Dạ Tinh Thần, cho dù đám người Trương Vĩ, tùy ý chọn một người cũng có thể dễ dàng ngược đãi hắn.

Trừ phi… hắn sử dụng sức mạnh thôn tính!
Nhưng khoảng thời gian này, Đới Luật chỉ nghiên cứu làm thế nào để hấp thụ của thực vật và hung thú, không cách nào tùy ý mà động hấp thụ võ giả.

Sau này nhớ lại một màn hấp thụ Quỷ Lão trước đây, đoán chừng bản thân muốn hấp thụ linh lực con người, có lẽ chỉ có trong lúc sống chết mới có thể kích phát.

Hiện tại không đủ nguy hiểm, chưa đủ tuyệt cảnh!
Vì vậy, Đới Luật mặc dù bị giẫm trên mặt, vẫn khó khăn cười nhạo, nói: “Ngươi… ngươi chỉ có chút sức mạnh này sao?”
“Hửm?”
Dạ Tinh Thần chau mày.

Một tên cặn bã bị hắn đạp chân trên mặt, vậy mà dám cười nhạo hắn.

“Soạt!”
Dạ Tinh Thần nhấc chân, nhàn nhạt nói:
“Vậy để ta cho ngươi hiểu biết thế nào gọi là sức mạnh!”
“Uỳnh!”
Một chân đạp xuống, giẫm thẳng vào mặt Đới Luật, khiến hắn phun ra một ngụm mới tươi.

Rất tốt!
Dùng hết sức giày vò ta đi!
Đẩy ta vào tuyệt cảnh, để ta cố tìm đường sống trong cõi chết!
Đợi sức mạnh thôn tính kích phát, lão tử sẽ nuốt hết linh lực của ngươi!
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!
Dạ Tinh Thần lại hung hăng đạp xuống mấy đạp, Đới Luật bị đạp đến đầu óc choáng váng, mặt biến dạng, máu tươi điên cuồng phun ra, nhưng không cách nào
kích phát sức mạnh thôn tính.

Vẫn chưa đủ thảm!
Vẫn chưa đủ gần kề với cái chết!
Cho dù cả mặt đầy dấu chân lớn, Đới Luật vẫn cố gắng nhếch mép cười, kích động sự tức giận nóng nảy của Dạ Tinh Thần.

Tiểu tử!
Bị ngược đãi đến vậy mà vẫn còn dám cười, ngươi thật là đủ hung hăng!
Dạ Tinh Thần tiếp tục hung ác đạp xuống, đạp đến võ giả xem chiến cũng phải co giật khóe miệng theo.

Đệ tử này của Thánh Tuyền Tông hẳn là có vấn đề về não, rõ ràng đã mất đi lực chiến đấu, còn cười thách thức đối đủ, khiến người khác ngược đãi bản thân?
Bọn họ không hiểu.

Đây là chiến lược của Đới Luật, trong tuyệt cảnh bạo phát phản sát!
Đừng nói sâu xa.

Theo sau từng cú giẫm đạp của Dạ Tinh Thần, thương thế càng nghiêm trọng, nội thể Lục Cân Ca nhanh chóng xuất hiện một luồng khí kỳ lạ, ánh mặt dần dần hóa xanh.

Kết hợp với gương mặt dữ tợn của hắn, nhìn vào có chút dọa người!
Đến rồi, đến rồi.

Sức mạnh thôn tính khủng bố có thể hấp thu võ giả của ta!
Uỳnh!
Dạ Tinh Thần một lần nữa đạp xuống, Đới Luật phun ra máu tươi, thuộc tính trong nội thể đang điên cuồng xuất hiện, tư duy và thân thể chốc lát giãn đoạn, cả người cũng khó mà chịu đựng giày vò điên cuồng nên ngất đi.

“...”
Luồng khí trong nội thể giống như nước lũ, theo sự hôn mê của chủ nhân lập tức co lại, cuối cùng ổn định trong kinh mạch và huyết dịch, tất cả trở lại như cũ, giống như cái gì cũng chưa xảy ra.

Đới Luật nếu như có tư duy, nhất định sẽ khóc.

Chịu đựng nhiều tổn thương như vậy, muốn rơi vào đường cùng rồi phản kích, vì cái gì lại hôn mê!
Uỳnh!
Dạ Thần một chân đá Đới Luật hôn mê ra khỏi sân luyện võ, nhàn nhạt nói:
“Loại cặn bã này, Thánh Tuyền Tông các ngươi cũng dám cho xuất chiến, chẳng lẽ muốn tự rước nhục vào thân sao?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui