Tiêu Tội Kỷ giành chiến thắng, vòng thứ hai trận đấu xem như kết thúc viên mãn, tổng cộng tất cả thí sinh trong bốn khu vực cũng chỉ còn lại có 64 người.
Mọi người giải lao một chút, sau đó tiến vào vòng luận võ thứ ba.
Thí sinh có thể tiến vào vòng thứ ba, thực lực ít nhất cũng đạt đến tu vi Khai Mạch mười hai đoạn, cho nên trận chiến sẽ ngày càng ác liệt.
Nhưng từ lúc bắt đầu vòng đấu thứ ba, chỉ cần đệ tử Thiết Cốt phái lên võ đài, trận chiến ác liệt giống như không có liên quan đến bọn họ, bởi vì năm người Lục Thiên Thiên gọn gàng cục súc đưa tiễn đối thủ xuống võ đài.
Dù có là Tiêu Tội Kỷ thì vòng giao đấu thứ ba cũng dựa vào thân thể trâu bò, cho đối thủ thi triển chút công phu mèo cào, sau đó hắn dùng hai tay nhấc đối thủ lên đi đến góc của võ đài, giúp đối thủ tiếp đất bằng đầu, người sau tiếp đất xong lập tức hôn mê bất tỉnh.
Rất nhiều võ giả đánh giá một câu… Dã man!
"Vãi đạn!"
Tô Tiểu Mạt kinh ngạc nói:
"Thân thể sư đệ mạnh tới mức biến thái vậy sao?"
Lý Thanh Dương chân thành đáp:
"Mỗi ngày sư đệ đều tu luyện trong phòng huấn luyện hơn mười tiếng, chúng ta so với hắn còn kém xa."
Tiêu Tội Kỷ có thân thể mạnh như vậy, phòng huấn luyện chiếm một nửa công lao, một nửa còn lại là nhờ sơ phẩm Tố Thể đan.
Giờ phút này, mỗi tấc da tấc thịt của hắn đều có thể dùng câu ‘thiên chùy bách luyện’ để hình dung.
Trong mười ngày ngắn ngủi, Quân Thường Tiếu đã biến thân thể Tiêu Tội Kỷ trở thành một tên yêu nghiệt, không chỉ có kháng đòn mạnh mẽ, còn có lực lượng mạnh mẽ nữa cơ.
Đây chính là thành quả của cuộc huấn luyện, đây chính là đệ tử của mình
Không có Linh lực thì sao? Không có linh căn thế nào?
nhân
Thật xin lỗi, công phu mèo cào cũng có thể cào chết ngươi luôn, cào đến mức để ngươi phải hoài nghi nhân sinh.
"Đinh!"
"Năm tên đệ tử tiến vào vòng thứ tư, nhiệm vụ sử thi hoàn thành 30%, chủ nhân nhận được 20 điểm cống hiến môn phái."
"Đinh!"
"Điểm cống hiến môn phái: 102/500."
Quân Thường Tiếu lần đầu tiên nhìn thấy điểm cống hiến vượt qua con số 100, trên mặt hắn cười nét cười có chút không cách nào ngừng lại.
"Mình có thể đổi mới khu mua sắm rồi, thử xem có ra món đồ chơi nào tốt không?"
"Đinh!"
"Điểm cống hiến môn phái: 92/500."
Quân Thường Tiếu trong khu mua sắm sơ cấp lướt xuống, vật phẩm trong đây đã được làm mới toàn bộ.
Bất quá, sau khi hắn thấy tên vật phẩm thứ nhất là ma phẩm ống nhắm 8x, co giật khóe miệng nói:
"Phụ kiện súng ống cũng có bán luôn cơ đấy!"
Hắn nhấn vào xem phần giới thiệu:
Vật phẩm: Ma phẩm ống nhắm 8x.
Giới thiệu: ống nhắm viễn thị, có tác dụng phóng to mục tiêu, có thể phân biệt rõ ràng tiêu điểm cự ly xa, áp dụng cho mục tiêu tầm xa.
Công hiệu: Có thể lắp đặt phụ trợ cho súng trường, súng bắn tỉa, sau khi trang bị có thể chuẩn xác khóa chặt mục tiêu nằm bên trong tầm ngắm.
Thời hạn sử dụng: Mãi mãi.
Khuyết điểm: Sau khi ngắm bắn, cần một tiếng khôi phục để tái sử dụng.
Giá cả: 20 điểm điểm cống hiến.
Quân Thường Tiếu xem xong phần giới thiệu công hiệu, âm thầm nói:
"Sau khi ngắm bắn sẽ tự động khóa chặt mục tiêu, con em nó so với bật hack có chỗ nào khác nhau đâu?"
Hệ thống nói:
"Chủ nhân xuyên không đến dị giới, mở ra hệ thống, so với bật hack cũng không có gì khác biệt!"
Chuyện này...!
Đúng, đúng, ngươi nói cái gì cũng đúng được chưa.
Quân Thường Tiếu nói:
"Sao thế? Lần này không thấy ngươi đề cử ta mua?"
Hệ thống nói:
"Ống nhắm 8x chỉ có thể trang bị cho súng trường, súng bắn tỉa sử dụng, mà loại vật phẩm này tỷ lệ làm mới xuất hiện rất thấp, cho nên không đề cử chủ nhân mua."
"Xem ra ngươi vẫn rất có lương tâm nha."
Quân Thường Tiếu nói.
Tiếp tục quan sát vật phẩm khác trong khu mua sắm, kết quả sau một phen tìm kiếm công phu, lần làm mới vật phẩm này, một cái vật phẩm mang đến lợi ích cho mình cũng không có!
Hay lắm.
Vận may cũng rời bỏ ta mà đi luôn rồi.
Quân Thường Tiếu khẳng định phía dưới cũng không có cái gì ra hồn, kéo xuống cũng không có ý nghĩa gì nữa, kết quả này khiến hắn muốn kéo cũng không còn sức lực để kéo.
Hệ thống nói:
"Mỗi lần làm mới khu mua sắm, chủ nhân phải mua một ít vật phẩm trong khu mua sắm, mới có thể làm mới lẫn nữa."
"Cái con em nó."
Quân Thường Tiếu gào thét nói:
"Lão tử tiêu hao 10 điểm điểm cống hiến, không ra được một cái vật phẩm hữu dụng thì cũng thôi đi, đã vậy còn muốn ta mua một chút vật phẩm mới có thể đổi mới lần nữa, quá đáng lắm luôn á!"
Ngoài miệng hắn hổ báo cáo chồn thế thôi, cuối cùng vẫn lặng lẽ tìm kiếm trong số nhiều vật phẩm lòe loẹt này, không có một vật phẩm hữu dụng thì nên chọn cái gì mới tốt đây?
"Hắn tính toán một hồi, cuối cùng quyết định mua ma phẩm ống nhắm 8x, lỡ đâu vận may của hắn trở về, làm mới vật phẩm xuất hiện một cây súng bắn tỉa."
"Súng bắn tỉa trong khu mua sắm sơ cấp, tỷ lệ xuất hiện chỉ có 1%, mong chủ nhân cân nhắc thật kỹ trước khi trao đổi."
"Vậy còn súng trường thì sao?"
"Tỷ lệ xuất hiện có 5%."
"Ma đổi ống nhắm 8x thì thế nào?"
"0.1%..."
Quân Thường Tiếu trợn tròn mắt, nói:
"Mẹ nó cái đồ chơi này tỷ lệ xuất hiện so với dăm ba cây súng còn thấp hơn, cân nhắc cái rắm á, mua ngay không cần phải nghĩ!"
Hắn không có do dự, nhấn vào nút trao đổi vật phẩm.
"Đinh!"
"Chủ nhân tiêu hao 20 điểm điểm cống hiến, nhận được một ma phẩm ống nhắm 8x, vật phẩm đã chuyển vào không gian giới chỉ."
"Đinh!"
"Điểm cống hiến môn phái: 72/500."
Quân Thường Tiếu thôi động ý nghĩ, lấy ra ông ngắm 8x, đưa vào một bên mắt, cảnh tượng nơi xa rút ngắn khoảng cách không ít, gương mặt thí sinh trên đấu trường dự thi hắn cũng có thể soi từng hột mụn.
Tuy nhiên hắn không có súng để trang bị, cho nên không cách nào sử dụng tính năng khóa chặt mục tiêu, bất quá đem nó biến thành một cái ống nhòm tạm thời cũng không tệ cho lắm.
Trưởng lão Đại Hồng môn đi đến gần, hiếu kỳ nói:
"Quân chưởng môn, trong tay ngươi cầm vật gì mà dài thế, nó là cái gì vậy?"
"Chỉ là đồ chơi thôi."
Quân thường thuận miệng trả lời.
Hắn vừa mới nói xong, trong lòng lập tức xấu hổ, nghĩ thầm:
"Người ta nhiệt tình như vậy, mình trả lời như thế, giống như có chút hố người."
"Trận đấu đầu tiên vòng thứ tư, Lục Thiên Thiên đối đầu Hi Hồng Lỗi!"
Trên võ đài, trọng tài hô tên thí sinh tiến hành trận đấu của vòng thứ tư, Quân Thường Tiếu lập tức lấy ống ngắm 8x hướng đến võ đài chỗ Lục Thiên Thiên đang đứng.
Tầm mắt của hắn đã phóng đại, hắn có thể nhìn thấy gương mặt của nữ nhân kia vẫn đẹp không tì vết, để hắn không khỏi nghĩ thầm:
"Phương Bắc có giai nhân, tuyệt thế mà độc lập, nhất cố khuynh nhân thành, tái cố khuynh nhân quốc."
(Phương Bắc có nữ nhân tuyệt sắc không người sánh bằng, một ánh nhìn đi rung động toàn thành, một ánh nhìn lại rung động toàn quốc.)
Đây là Lý Duyên Niên của Hán Triều sáng tác một bài thơ nhỏ, dùng để hình dung vẻ đẹp của Lục Thiên Thiên cực kỳ phù hợp.
"Bắt đầu!"
Trọng tài nói.
Hi Hồng Lỗi đương nhiên biết Lục Thiên Thiên Linh thâm tàng bất lộ, cho nên hắn vội vàng thi triển thân pháp di chuyển, bởi vì hắn không mở ra bước chân, lập tức sẽ bị linh lực như sóng biển đánh bay xuống võ đài.
"Võ Đồ cảnh!"
"Thực lực nữ nhân kia tuyệt đối là Võ Đồ cảnh!"
Các võ giả một lần nữa nhìn thấy thí sinh Khai Mạch mười hai đoạn bị đẩy đến rìa võ đài, bọn hắn lập tức đối với tu vi của Lục Thiên Thiên có đại khái phán đoán.
Quân Thường Tiếu vẫn luôn dùng ống nhắm 8x quan sát, âm thầm khẳng định nói:
"Nàng quả nhiên đã bước vào Võ Đồ cảnh."
Vì sao là đã, mà không phải là vốn chính là Võ Đồ cảnh?
Chuyện đó tuyệt đối không có khả năng.
Bởi vì Dịch Cân Kinh chỉ có võ giả Khai Mạch cảnh mới có thể tu luyện.
Nữ nhân nếu như có thể tu luyện, vậy thì có thể trăm vạn lần khẳng định nàng vẫn còn ở cảnh giới Khai Mạch, trong lúc chiến đấu với Địa Viêm Lang thì nàng đã phóng xuất linh lực, so với Lý Thanh Dương chỉ hơn chứ không kém.
Vì thể thực lực của Lục Thiên Thiên chỉ có một khả năng, đó là trước khi nàng bước vào cuộc huấn luyện yêu nghiệt, tu vi chân chính của nàng là Khai Mạch mười hai đoạn!
"Quân chưởng môn."
Trưởng lảo Đại Hồng Môn hết sức thân thiện, cười nói:
"Đệ tử quý phái đúng là thâm tàng bất lộ, theo ta thấy, muốn tranh đoạt vị trí hạng nhất khu Bính cũng là chuyện nằm trong tầm tay nha."
Cao thủ của các bang phái khác cũng cho rằng như thế, dù sao nàng có thể ba lần liên tiếp quét đối thủ bay xuống đài, điều này đã đủ chứng minh Linh lực của nàng vô cùng mạnh mẽ!
Quân Thường Tiếu nói:
"Bổn tọa không có hứng thú với cái gọi là hạng nhất khu vực, muốn đoạt cũng là đoạt hạng nhất chân chính."
Trưởng lão Đại Hồng môn lắc đầu liên tục, tay hắn chỉ một tên thiếu niên mặc trường sam màu xám trong khu Ất, nói:
"Hắn gọi là Trương Linh, đệ tử tinh anh của lục lưu Uy Vũ môn, thực lực đã đạt đến cảnh giới Võ Đồ, một trong các ứng cử viên đoạt chức quán quân đấy."
"Hửm?"
Quân Thường Tiếu đưa ống ngắm 8x nhìn sang, phát hiện tên thiếu niên ấy đang giương lên khóe miệng, rất có khí phách anh dũng bất khuất.
"Hắn ở cùng một khu với Tiểu Mạt, dựa theo đánh số thì hai người sẽ gặp nhau ở trận chung kết khu vực."
Trưởng lão Đại Hồng môn lại chỉ về hướng Tiêu Lâm Diệp nói:
"Đây là dòng chính Tiêu gia, đệ tử tinh anh lục lưu Tuyệt m Cốc, hắn cũng là một trong các ứng cử viên đoạt chức quán quân nha."
"Ối!"
Quân Thường Tiếu lúc này mới phát hiện, dòng chính Tiêu gia thế mà bị phân đến khu Đinh.
Trước mắt, khu Đinh chỉ còn lại tám người, dựa theo đánh số đến xem, nếu như hắn và Tiêu Tội Kỷ tiến vào vòng sau chắc chắn sẽ chạm trán, tranh đoạt vé vào trận chung kết khu vực!
Anh em họ cùng bị phân đến một khu vực, xem ra duyên nợ rất sâu nha.
"Trận đấu thứ sáu vòng thứ tư, Bối Tiên đối đầu Tiêu Tội Kỷ!"
Quân Thường Tiếu vội vàng đưa ống ngắm 8x nhìn sang, lập tức thấy tên dòng chính Bối gia có câu cửa miệng chẳng khác gì đánh rắm đang đi lên võ đài.
Vãi cả đạn.
Tên này thế mà cũng ở khu Đinh luôn chứ!