Tôi Có Khả Năng Giao Tiếp Đặc Biệt

Edit + Beta: Winnie

Người chụp lén Dương Miên Miên khá có tâm, tin tức của cô cũng đã bị một người nào đó cảm kích làm cho "tỏa sáng tứ phương", trọng điểm chính là học bá thời cao trung, Trạng Nguyên khoa khoa học tự nhiên năm nay, lớn lên lại thành một mỹ nhân cao lãnh, thật đúng danh nữ thần.

Một bộ phận trên mạng người cảm thấy cô thật đẹp, một bộ phận thì chỉ là người qua đường, một bộ phận khác là vì muốn tô đen Ngô Du liền dùng sức nói xấu, tóm lại cái tên Dương Miên Miên gần đây ở trên Weibo vẫn là rất nóng đó.

Trâu Dịch cũng là vì chuyện này mới nhớ tới Dương Miên Miên, vừa lúc còn thiếu cô nhân tình, dứt khoát trả luôn, người mừng tôi cũng mừng, đôi bên đều vui mừng.

Biết được sự tình từ đầu đến cuối Dương Miên Miên tỏ vẻ đây là cô lỡ làng nhảy lầm hố mất rồi. Tuy rằng cô cũng bởi vì chuyển này nổi danh, nhưng căn bản mà nói, nổi kiểu này sẽ có nhân khí tốt nổi sao?

Nhưng việc kiếm tiền, đi ra ngoài hít thở không khí đối với cô vẫn rất có lực hấp dẫn, ở nhà buồn lâu rồi khó tránh khỏi nhàm chán, Hải Tặc dạo này cũn đang tích toán khai thác địa bàn mới nên suốt ngày cũng không trở về nhà, cô nhà cũ cũng nhàn rỗi nhàm chán.

Chờ Kinh Sở trở về lập tức hỏi anh, anh bình tĩnh trả lời: “Cũng tốt, đi trải nghiệm một chút, coi như là đi chơi đi.” Còn một điều mà anh giấu không nói chính là nhân dịp này tôi luyện một chút kỹ thuật diễn, không cần về sau mỗi lần xảy ra chuyện tâm lại không yên, anh không muốn hỏi, nhưng không có nghĩa là người khác nhìn không ra tới!

Không cần có thể lấy Oscar, chỉ cần về sau đừng nơi nơi lộ đuôi cáo là được.


Kinh Sở nói xong, Dương Miên Miên cũng rất sảng khoái: “Làm!”

Trâu Dịch cũng dứt khoát theo: “Ngày mai, sáng tám giờ, điện ảnh cửa thành thấy! Kịch bản đợi chút tôi gửi cho cô ngươi.”

Kịch bản khá dài, khoảng bốn mươi tập, nhưng Dương Miên Miên lại xem đến nhanh chóng, không đến một lát liền đem chuyện xưa xem xong rồi.

Cốt chuyện đại khái là nói về chuyện xưa của một thiếu niên làm sao lớn lên rồi trở thành một đại hiệp nổi danh, một bộ tiểu thuyết võ hiệp trứ danh, phục chế qua rất nhiều lần, mỗi lần đều là khen chê không giống nhau, lần này được người ta nói là muốn diễn cho ra tác phẩm hoàn hảo nhất, cho nên đối với việc tuyển nhân vật chính là đại sự.

Tiết Thiệu kỹ thuật diễn rất tự nhiên không cần phải nói, hắn diễn nam chính, đạo diễn cũng không có gì ý kiến, mấu chốt là kia mấy nhân vật nữ kia xâu xé nhau tương đối lợi hại.

Nam chính tổng cộng gặp qua ba vị nữ nhân khó có thể quên, nữ chính là võ lâm minh chủ thiên kim Minh Châu, nữ thứ hai là yêu nữ Ma giáo, nữ tam là một cô nương võ công cao cường đạo.

Nhân vật Dương Miên Miên muốn diễn chính là nữ tam, cô nghĩ thầm, nhân vật này võ công cao cường, bối phận cực cao, tuổi lại nhỏ, lại là sư muội của chưởng môn phái Nga Mi, tính cách thì lãnh đạm đơn thuần, không thích với biểu đạt cảm tình, ngoại trừ thời điểm cuối cùng trước khi chết đối với nam chính lộ ra chút cảm tình bên ngoài thì trên cơ bản đều là mặt đơ, cho nên mới gọi là một nhân vật bình hoa không hơn không kém.

Nhưng nếu so với nữ thứ hai đa sầu đa cảm, diễn xuất thiên về tình cảm tương đối nhiều, cô diễn một nhân khi nam chính xảy ra chuyện cô liền rút kiếm tiến lên chém nhân vật, cùng thời khắc đó, nữ chính cùng nữ thứ bởi vì lập trường bất đồng liền cùng nhau tranh chấp ~ bức.

Xem xong kịch bản, Dương Miên Miên phát hiện kịch bản này thật đúng là một nhân vật rất thảo hỉ, cô chết, nam chính không thể quên nốt chu sa trên gương mặt cô, một vòng luẩn quẩn, nhưng còn đỡ hơn một số nhân vật nữ khác, không cần biết là nữ nhân như thế nào, cứ không phải nữ chính đều bị xem là đá kê chân hết, Trâu Dịch lấy tới cho cô nhân vật này vẫn xem là còn có lương tâm.

Trách không được hắn cứ luôn miệng nói cô nhân duyên tốt, nhân phẩm vẫn là mấu chốt, Trâu Dịch thật sự không làm bạn bè thất vọng nha.

Chờ hôm sau, khi cô tới phim trường vừa nhìn qua, liền càng thêm cảm thấy đó là một nhân vật đặc biệt tốt, nữ chính, nữ thứ quần áo trang sức tương đối phức tạp, quần áo phải mặc như thế nào tạm thời chưa nói, trên đầu lại phải có cái quỷ gì kia. Chiếc đũa? Nhành cây? Quạt lông chim?.. tạo hình này có phần hơi…… Quỷ dị.

Lại nhìn qua bản thân, một thân đạo bào, đỉnh đầu có ngọc quan, còn có trên tay một thanh kiếm quả thực đơn giản nhưng lại giống như xuất thủy phù dung, thập phần trân quý.

Trâu Dịch mang Miên Miên đã thay quần áo đến chỗ đạo diễn, nói thẳng không chút cố kỵ: “Nha đầu này tuy cũng không có sở trường gì đặc biệt, nhưng cô ấy có thể chịu khổ, treo người lên dây thép cũng không sợ, hơn nữa lớn lên khá xinh đẹp, tuy rằng không có kỹ thuật diễn xuất, nhưng nếu Tiết Thiệu mang theo cũng không có vấn đề lớn.”


Đạo diễn đang vội, quay đầu lại nhìn vài lần, do dự trong chốc lát, gật đầu: “Tạm vậy, trước tiên chụp một đoạn thử xem.” Đây đã là rất nể tình rồi, Trâu Dịch đem cô xách đi tìm Võ Chỉ: “Cô đến học tập chút đi.”

Dương Miên Miên: “……” Này không phải là loại không có trâu bắt chó đi cày à, lại còn đuổi dê theo đường vòng sao!

Trâu Dịch đối cô kháđể bụng, riêng lúc nhìn nội dung quay chụp hôm nay, vừa lúc Tố Tâm cùng nam chủ mới gặp mặt, nàng thi triển khinh công từ trên nóc nhà phi xuống, một đường kiếm chớp nhoáng đã xử lý xong địch nhân, phần đánh võ tương đối quan trọng, hắn có đôi chút lo lắng, ngầm lải nhải vài câu: “Khổ cũng phải ráng chịu đựng, đau cũng phải chịu đựng, vì tiền!”

Hắn đã tìm riêng La Bùi Bùi hỏi thăm qua, biết nhà cô nghèo, năm nay vừa lúc vào đại học, khẳng định thiếu tiền dùng.

Kết quả Dương Miên Miên học nhanh như vậy hắn liền muốn quỳ lạy luôn, đột nhiên rất muốn cùng cô ký hợp đồng dài hạn, lý do rất đơn giản, Miên Miên chỉ cần nhìn các động tác võ qua một lần, sau đó cô nhắm mắt lại ngẫm lại, gật gật đầu, Võ Chỉ nói cô thử lại một lần cho hắn xem, thế là cô liền nhanh chóng đem một bộ động tác đều lặp lại một lần.

Người khác nhìn thâyd vậy đều sợ ngây người: “Cô chỉ cần nhìn một lần là có thể nhớ rõ rồi sao?”

Đã gặp qua là không quên được - Dương Miên Miên: “……Hahaha chắc là vậy rồi.”

Kinh Sở từng nói, làm người ít nói thôi, thay vào đó cười nhiều chút, đỡ phải gây thù hận với người ta.

Học xong các động tác, Trâu Dịch cầm kịch bản đem đến cho cô nhẩm: “Mau đem một đoạn thoại này nhớ kĩ cho tôi, chỉ có vài câu thoại thôi, đừng có mà khẩn trương xong lại quên mất nhé!”


“Tôi nhớ kỹ rồi.” Dương Miên Miên nói rồi đẩy kịch bản về phía Trâu Dịch.

Trâu Dịch tức giận đến dậm chân: “Cô thì nhớ kỹ cái gì?”

Dương Miên Miên giơ tay kéo lấy nhuyễn kiếm, nghiêm túc nói: “Kịch bản, học xong rồi.”

Trâu Dịch: “……” Hắn hoàn toàn không tin: “Ta hôm qua mới đưa cho ngươi.”

“Tôi chỉ xem một lần là có thể nhớ kỹ.” Dương Miên Miên lần này quyết không nhịn xuống, ở trước mặt Trâu Dịch lộ rõ bản tính: “Lấy chỉ số thông minh của anh đương nhiên không thể lý giải được đâu.”

Trâu Dịch: “…… Tôi đánh chết cô, nha đầu thối này!”

18:55 - 13/03/19


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận