Không biết giáo sư đã đứng ở cửa từ lúc nào, vỗ tay hấp dẫn lực chú ý của bọn học sinh.
“Mau về chỗ hết đi.”
Có người đứng lên, bất mãn nói.
“Giáo sư Quý, tại sao lúc nãy thầy không ngăn cản, dùng bạo lực với bạn học là được cho phép sao?”
Lại có một người nữ sinh viên đứng lên.
“Đúng vậy, tại sao lại mặc kệ loại hành vi làm nhục với bạn học, chẳng lẽ đối phương không bị xử phạt sao?”
Quý Nghiêm đem tài liệu để trên bục giảng, ánh mắt đảo qua tất cả học sinh trước mặt.
“Xem ra các anh chị còn không có ý thức được quy tắc nơi này.”
Quý Nghiêm dùng cây côn gõ gõ cái bàn, than thở nói.
“Các tân sinh viên thân mến, tinh thần lực của mấy anh chị sẽ sấp sửa đi vào kỳ ổn định? Chờ vượt qua cái này thời kỳ, kỳ bảo hộ dành cho tân sinh viên liền bắt đầu, mà các anh chị lại còn hoàn toàn không biết gì về nơi này, mấy anh chị chỉ xem được sự bình thản ở mặt ngoài.”
“Ở chỗ này, một là bị đạp dưới chân mặc cho người sai khiến, hai là sai khiến người khác, như vừa rồi thằng nhóc ở lớp A yêu cầu thì mấy anh chị cũng giống nhau lớp dưới phải phục tùng trước các sinh viên nằm trong top ở lớp cao.”
Khi trận tranh chấp diễn ra hơn phân nửa thì Quý Nghiêm đến nhưng cũng không có ra tiếng ngăn cản, chỉ cần không có ảnh hưởng dạy học, không có bất kỳ thương vong nào thì bất luận là ai, hay giáo sư nào ở dưới tình huống như thế đều sẽ không ngăn cản.
Mỗi một cái quy tắc của đại học đều ở cổ vũ cạnh tranh, bao gồm bạo lực nhưng ở mức nhất định.
Ở trong trường học, sinh viên quý tộc cùng sinh viên con nhà nghèo căm thù lẫn nhau, hai bên như nước với lửa, nhưng chưa từng có người nào nghĩ tới tại sao những sinh viên nghèo có thiên phú nhưng không hề bối cảnh lại dám đối đầu cùng những quý tộc quyền quý có căn cơ tích lũy lâu dài.
Là vì ở đây không hề có đặc quyền, nơi này làm lơ bối cảnh, làm lơ quyền thế, giai cấp bị định nghĩa một lần nữa, nếu muốn giữ được tôn nghiêm vậy yêu cầu liều mạng hướng lên trên bò.
Đối với đáp án ba phải cái nào cũng đúng mà Quý Nghiên đưa, các sinh viên tuổi trẻ khí thịnh không thể tiếp thu, không phục liền phản bác.
“Lớp A liền có quyền ngông cuồng?”
“Thành tích giỏi hơn so với chúng ta, ưu tú hơn so với chúng ta, liền có thể tùy ý giẫm đạp tôn nghiêm của chúng ta sao?”
Ở trong phòng học tình cảm quần chúng đang trào dâng, có mấy cái sinh viên còn ngồi ở nguyên lai vị trí, thực bình tĩnh mà tiếp nhận hiện thực này.
Quý Nghiên nhìn những sinh viên đang im lặng trong đám đông nhốn kia tuy không biết bọn họ nhưng lại biết dòng họ của bọn họ, không phải thường xuyên xuất hiện ở trên tin tức chính là thường xuyên xuất hiện ở danh sách xuất chinh của quân bộ.
Quý Nghiên có phê bình kín đáo đối với phương thức giáo dục của những người quyền quý đó, bọn nhỏ rất thận trọng rất cẩn thận và xem quy tắc này là điều hiển nhiên, và những đặc tính này không nên xuất hiện trên người bọn nó, người trẻ tuổi nên mạnh mẽ, người trẻ tuổi không nên có những băn khoăn mà người thành niên có, không nên chấp nhận dễ dàng không nên thấp hèn đầu, Quý Nghiên lắc đầu.
“Tuy rằng là lớp D nhưng không đến mức cái gì cũng không biết đi, xem ra tôi còn chưa đủ tư cách làm giáo sư của mấy anh chị, là lỗi của tôi, vậy ngày hôm nay tiết khóa này chúng ta phải học là cho mấy anh chị minh bạch, hiểu rõ một số quy tắc sống còn ở trong ngôi trường này.”
Quý Nghiên nâng cao âm lượng lạnh lùng nói: “Mở ra quang não của mình, nhìn thấy điểm của mình không? Trải qua hơn phân nửa cái học kỳ, mỗi một người đều tích lũy một số điểm nhất định, tác dụng của điểm là gì thì các em hẳn là đều rất rõ ràng.
Điểm không thể lén mua bán, những số điểm được sử dụng sẽ biến thành màu xám nhưng số điểm đó vẫn được tiếp tục cộng vào điểm mới ở tài khoản và được đưa vào bảng điểm, mà hết thảy hoạt động của các em ở trường học đều yêu cầu chi trả bằng điểm, bao gồm sử dụng khoang mô phỏng.”
Tốc độ nói của Quý Nghiên thực mau vừa nói vừa đi xuống từ trên bục giảng.
“Như vậy các em có chú ý tới hay không, bảng điểm ở các năm cao hơn đều là công khai, mà con số trên màn hình qua mỗi phút mỗi giây đều ở thay đổi.”
“Tôi đoán các em chưa từng có nghĩ tới ý nghĩa sau lưng của sự thay đổi điểm này là cái gì, loại thay đổi này ở các năm cấp cao gọi là trận săn giết, trừ năm nhất ra, chỉ cần thân thể khỏe mạnh, toàn trường đều cam chịu tham chiến, quy tắc có rất nhiều nhưng tổng kết lại chỉ có một câu: cá lớn nuốt cá bé.”
Trong phòng học nháy mắt bắt đầu nhỏ giọng thảo luận lên.
“Kia xong đời, lớp D chúng ta đều không có tinh thần lực như lớp A, như vậy chúng ta chính là cá nằm trên thớt đang đợi làm thịt sao?”
“Năm nhất còn thuộc Kỳ Phát Dục(giai đoạn đang trưởng thành) của tinh thần lực, chờ tinh thần lực qua Kỳ Phát Dục sẽ có mấy người lên tới cấp A.”
“Quy tắc như vậy quá khủng bố đi.”
Quý Nghiên nói đúng lúc thì dừng.
“Sau khi chấm dứt học kỳ sau, tinh thần lực, bảng điểm của các em sẽ bị công khai, các năm cấp cao hơn đều đang nhìn chằm chằm các em đó đàn dê béo, các em nên cuống đít mà chạy đi các tân sinh viên.”
Nhìn bọn nhãi ranh bị dọa cho đơ người, Quý Nghiên nói chậm lại.
“Cũng không cần quá lo lắng, còn có thời gian, Kỳ Phát Dục tinh thần lực còn chưa có qua, chờ tinh thần lực của các em ổn định mới có thể chân chính tham dự vào cuộc chiến đó.”
“Mặt khác các bạn học trời sinh tinh thần lực hơi yếu hơn cũng không cần nản lòng, tinh thần lực của quân đoàn trưởng Cố Nhất Khiếu chỉ có cấp bậc là C, nhưng anh ta vẫn là lấy năng lực trác tuyệt của mình để phục chúng để được tôn kính.
Trí lực cùng thủ đoạn cũng là một bộ phận của thực lực.”
Quý Nghiên tùy tay vẽ vài nét bút, mấy cái hình liền được xuất hiện lơ lửng trong không khí.
“Nếu các em có để ý sẽ thấy được sinh viên ở các năm cao hơn đã hình thành các loại phe phái còn có xã đoàn, lựa chọn thích hợp phe phái, gia nhập vào bọn họ, sẽ được rất nhiều trợ giúp.
Đồng dạng, sự gia nhập của các em cũng sẽ làm lớn mạnh phe phái đó, mỗi năm đều có rất nhiều sinh viên mới bộc lộ tài năng, viết nên truyền kỳ, lấy lực của bản thân thay đổi cân bằng giữa các phe phái, đi thử đi, tôi chờ mong những người đó là các em .”
Quý Nghiên đi đến trên bục giảng, đột nhiên đem tầm mắt nhìn về phía Diệp Mặc.
“Diệp Mặc, nói cho tôi biết số lần đăng nhập khoang mô phỏng.”
“…… Là 0 thưa giáo sư.”
Trong phòng học tức khắc đồng thanh ồ lên, trong giờ học ở trường học giáo sư cũng sẽ cố ý không cho nhiều thời gian để luyện tập, mọi người đều cam chịu tự mình luyện tập sau mỗi buổi học, ở trạng thái không hề luyện tập ai cũng không dám bảo đảm chính mình có thể đủ tư cách thi, mà Diệp Mặc tuy rằng không thuộc nhóm người đứng đầu cũng chưa bao giờ phải thi lại.
“Tôi xem qua thành tích của em không tính kém cũng không được tốt lắm, phi thường không nổi bậc, nhưng này không có tác dụng gì, bản thân em đã được rất nhiều chú ý, em là đứa nhỏ thông minh nếu minh bạch lời tôi nói, liền phải nghiêm túc hơn nữa.”
“Vâng, thưa giáo sư.”
Quý Nghiên gật gật đầu.
“Tốt, chúng ta bắt đầu tiết học……”
*
Vừa mới tan học, Chu Nhiên liền ôm cổ Diệp Mặc một bên đi ra ngoài một bên oán giận nói.
“Anh trai cậu thế nhưng là Diệp Hạ, tại sao cậu không chịu nói sớm, anh ấy chính là đại thần của hệ chỉ huy, chị của tôi cũng là hệ chỉ huy, cậu cũng không biết đâu chị ấy rất rất sùng bái Diệp Hạ, có thể giúp tôi xin chữ ký của anh ấy không? Trở về tôi sẽ lấy bán cho chỉ.”
Không đợi Diệp Mặc trả lời, Chu Nhiên liền lẩm bẩm.
“Thôi, bả cũng không xứng.
Anh của cậu đối xử với cậu thật tốt, còn riêng đi tới đây để chống lưng cho cậu, nếu là chị của tôi có khả năng nắm lỗ tai tôi rồi hỏi tại sao lại thua, đã thua còn có mặt mũi đi mách lẻo.”
Diệp Mặc nhịn không được cười một chút: “Ừ, chị của cậu thực mạnh mẽ.”
Chu Nhiên còn muốn nói cái gì, lại bị người bên cạnh hô một tiếng.
“Tôi đi đây một chút, cậu đi về trước đi, buổi tối tôi mang cơm cho cậu.”
Chu Nhiên xua xua tay với Diệp Mặc, vài bước liền chạy xa.
Diệp Mặc trở lại ký túc xá, mới vừa vào cửa liền đem áo khoác cởi ra, tất cả cá lớp học đều yêu cầu mặc quân trang, không mặc sẽ bị trừ điểm, nhưng mặc là thật sự có chút khó chịu, Diệp Mặc vẫn luôn không có thể quen.
Trong một góc người máy bảo mẫu được sử dụng từ nhỏ đến lớn bắt đầu dọn dẹp quần áo của Diệp Mặc.
Diệp Mặc đầu óc trống rỗng mà ngã xuống giường, tóc màu đen tản ra trên khăn trải giường màu trắng, Diệp Mặc lấy ra quang não ở trên giao diện xin sử dụng khoang mô phỏng dừng lại thật lâu, cuối cùng vẫn là thoát ra ngoài.
Tuy rằng rất xin lỗi giáo sư Quý Nghiên dụng tâm dạy dỗ còn có khuyên nhủ, nhưng Diệp Mặc đối thành tích hiện tại cũng đã thỏa mãn, thời gian rảnh rỗi vẫn là muốn nghĩ đến đủ loại hoa, đủ loại cây.
Cùng ở chung với thực vật làm Diệp Mặc có cảm giác thực thả lỏng, thực vui sướng, bắt đầu từ lúc còn rất nhỏ mộng tưởng của Diệp Mặc chính là mua một miếng đất, lại mở một cái cửa hàng bán hoa.
Tuy rằng bị đánh thực mất mặt, nhưng Diệp Mặc biết một chút về việc săn giết chiến cũng không có giáo sư Quý nói đến tàn khốc như vậy.
Khi số điểm thấp hơn trị số nhất định, điểm dư lại liền sẽ tự động bị bảo vệ và tạm thời rời khỏi săn giết chiến, tuy rằng cái này trị số không cao, chỉ có thể vừa vặn thỏa mãn nhu cầu cơ bản.
Cùng lắm thì liền chịu bị đánh vài lần, điểm vẫn luôn bị lấy đi cũng không sao, tốt nhất là bị lấy đến thấp nhất trị số rồi không bị khiêu chiến nữa thì tốt rồi, dù sao có nhiều điểm nữa cũng không có tác dụng gì, Diệp Mặc vui sướng mở ra quang não tiếp tục đọc phương pháp gieo trồng cà chua.
Quang não trên tay đột nhiên vang lên một tiếng, một cái tin nhắn hiện ra tới.
【 Tuần sau cuối tuần, anh cùng Diệp Vân ở cửa trường chờ em.
Còn có thực xin lỗi hôm nay đột nhiên đi đến lớp của em.
】
Còn có một cái tin nhắn chưa đọc đến từ Diệp Tri Viễn, xem thời gian hẳn là được gửi vào lúc đi học, chỉ có một câu không đầu không đuôi.
【 tuần sau là sinh nhật em ấy, lễ phục tham dự sinh nhật party đã để sẵn trong phòng của con.
】
Diệp Mặc không cần hỏi cũng biết, tin nhắn mà Diệp Tri Viễn gửi chắc chắn là do Diệp phu nhân nhắc nhở, từ trước đến nay Diệp Tri Viễn liền không có cẩn thận như vậy.
Diệp Mặc thở dài, từ nhỏ đến lớn Diệp Hạ cùng Diệp Vân có thì Diệp Mặc đều có, thậm chí hoa viên ở Diệp gia còn có một chỗ thuộc về Diệp Mặc, là Diệp phu nhân làm người dọn chỗ cho, nhưng càng đối xử tốt thì Diệp Mặc liền càng cảm thấy khổ sở.
Sự tồn tại của Diệp Mặc là điều thực xấu hổ, rất dài một đoạn thời gian Diệp Mặc đều không tìm thấy được vị trí của mình, Diệp Mặc là đứa con út trong gia đình, nhưng lại là một vết thương của gia đình hạnh phúc mỹ mãn ấy, Diệp Mặc không nên bị hận, nhưng càng không nên được yêu.
Mỗi lần Diệp Mặc xuất hiện đều sẽ vạch trần vết thương đã khép lại miệng, máu tươi đầm đìa nhắc nhở mọi người miệng vết thương đó vẫn đang tồn tại.
Khả năng Diệp Mặc có thể làm là tận khả năng làm vết thương đó thoạt nhìn không như vậy chịu chú ý, Diệp Mặc cũng không phải con nít nên tình nguyện an tĩnh giống như thực vật, tận khả năng ở cách xa nhưng Diệp Mặc không thể hoàn toàn cắt đứt cùng Diệp gia, tất cả mọi người gắn nhãn con riêng ở trên người Diệp Mặc đồng thời cũng gắn nhãn Diệp gia.
Diệp Mặc đem quang não ném tới một bên, duỗi thẳng tứ chi rồi lăn đến bên trong giường, đụng tới vách tường mới ngừng lại, đầu vừa nghiên liền thấy trên bàn đang đặt một chậu cây xanh, không biết khi nào một cái vàng nhạt sắc nụ hoa run run rẩy rẩy vươn ra.
Tâm tình Diệp Mặc lúc này mới tốt một chút, Diệp Mặc liền ngồi dậy trên mặt mang theo một chút ý cười.
“Nở hoa rồi .”
Dọn dẹp xong kí túc xá, người máy bưng một cái khay chạy tới, ở trên để thuốc an ủi tinh thần lực mà trường học phát.
【Bé ngoan, cần phải uống thuốc an ủi tinh thần lực! 】
“Thật nhanh a, cảm giác ngày hôm qua vừa mới uống có thể không uống sao?”
【 Không uống liền không phải bé ngoan, uống xong tôi có thể cho cậu một cái nâng lên cao! 】
Người máy đi về phía trước vài bước, đem khay giơ lên trước mặt Diệp Mặc.
“Ha ha ha, kia vẫn là thôi đi, tôi không muốn Mỗ Mỗ bị đè đến mức phải tiến vào xưởng sửa chữa”
Người máy là Diệp Mặc từ nhỏ dùng đến lớn người máy bảo mẫu dành cho trẻ nhỏ, Diệp Mặc không chịu đổi liền vẫn luôn sử dụng đến bây giờ, vì thế cho tới bây giờ người máy bảo mẫu vẫn gọi Diệp Mặc là bé ngoan.
Diệp Mặc cau mày nuốt xuống ống thuốc.
Thuốc an ủi tinh thần lực cũng không có cái gì hương vị, Diệp Mặc nghe người khác nói uống xong sẽ cảm giác thực thả lỏng, cả người đều nhẹ như lông, nhưng Diệp Mặc uống xong ngược lại sẽ cảm thấy đau đầu, nguyên bản yên tĩnh tinh thần lực đều sinh động lên, rậm rạp đau đớn như bị kiến gặm cắn.