Tôi Cùng Nữ Yêu Ký Tên Biến Thân Trở Thành Bậc Thầy Huyền Môn


Giang Yến mắt thấy đạo sĩ trẻ tuổi dầu muối không vào, mơ hồ còn có tư thế bịt kín lỗ tai, cô nóng nảy lên.

Mây đen đã đến đỉnh đầu bọn họ, trong mây có tiếng sấm nổ vang từng trận.

Bổ xuống dưới này, mạng của Minh Kính và cô đều sẽ giao phó ở chỗ này, ngay cả Thái Hâm mệnh khổ cũng sắp bị thiên lôi đánh trúng hóa thành hư ảo.

Tuyệt đối không thể để chuyện như vậy xảy ra.

Ánh mắt của cô lo lắng tìm kiếm manh mối xung quanh, muốn tìm được biện pháp giải quyết cục diện bế tắc trước mắt.

Bà nội từng nói, yêu ma quỷ quái cũng sẽ không vô duyên vô cớ sinh sự, tất cả những chuyện nhìn như không hề liên quan sẽ luôn luôn có ngàn vạn mắt xích liên hệ.


Nếu có người lợi dụng chuyện câu hồn của Thái Hâm mà thay đổi số mệnh của mấy người kia, như vậy chỉ có thể nói rõ người nọ vẫn đang trốn ở phụ cận , duy trì liên hệ với Thái Hâm.

Loại kế sách dẫn thiên lôi giá họa người khác này, người nọ nhất định sẽ trốn ở chỗ tối, tận mắt nhìn thấy thiên lôi ứng nghiệm rơi xuống mới có thể yên tâm.

Việc cấp bách, chỉ cần tìm ra người quấy phá sau đó cho đạo sĩ trẻ tuổi kia tận mắt chứng kiến, như vậy có thể quấy rầy đạo sĩ trẻ tuổi công kích nhằm vào Minh Kính.

“Tống Thần! ! ”
Giang Yến vốn muốn gọi Tống Thần An hỗ trợ nhìn xem xung quanh Thái Hâm có chỗ nào khác thường hay không.

Nhưng cô còn chưa hô xong tên Tống Thần An thì đã phát hiện ra một tia không thích hợp.

Từ lúc ba người bọn họ lên sân thượng, Tống Thần An vẫn không lên tiếng, ngay cả thời điểm Tống Thần Anh lao ra ngăn cản Minh Kính và Thái Hâm nguy hiểm như vậy, anh cũng không lên tiếng ngăn lại.


Không thích hợp!
Quá không thích hợp.

Giang Yến nghiêng đầu, Thái Hâm và Tống Thần Anh vòng qua góc tránh né đạo sĩ trẻ tuổi công kích, tầm mắt của mình rơi vào trên người Tống Thần An.

Tống Thần An im lặng nhìn mấy người giằng co, khóe miệng chứa một tia châm chọc không dễ phát hiện.

Đây là! !
Cô nhìn về phía bóng dáng bị ánh trăng kéo dài sau lưng Tống Thần An, trong mắt chợt lóe sắc mặt nghiêm nghị, lớn tiếng hô to:
Chị Minh Kính, ở chỗ Tống Thần An!”
Minh Kính rùng mình, không cần nghĩ ngợi đã giơ tay ném một phù chú về phía Tống Thần An.

“Đinh!”
Phù chú của Minh Kính đánh vào trong bóng tối trên mặt đất phía sau Tống Thần An, một đoàn sương đen từ trong bóng tối thoát ra.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận