Giang Yến ôm đầu, truy hỏi: "Chẳng lẽ cô ấy phẫu thuật thẩm mỹ sao? Nhưng fan Nam Tinh đều nói cô ấy xuất đạo một năm nay bận rộn như chó, căn bản không có thời gian đi phẫu thuật thẩm mỹ đâu!"
Minh Kính thở dài một hơi, xoay người đi tới bên trái Giang Yến, chống cằm của mình nói: "Tôi là nói, giới quỷ thật loạn.
”
Minh Kính nhẹ nhàng cười, một tia tà mị trèo lên khuôn mặt xinh đẹp của Minh Kính: "Đồ ngốc, còn có một loại ngoại lực, là tà thuật đó!"
Minh Kính môi son răng trắng, khẽ phun hơi thở lan tỏa, phun lên mặt Giang Yến.
Giang Yến ngẩn ra, đây là lần đầu tiên cảm nhận được xúc cảm trong thức hải!
“Chị, chị Minh! ! ”
“Hư!.
.
".
Minh Kính chỉ chỉ gian phòng của đạo sĩ trẻ tuổi Huệ Nhiên, hạ thấp giọng: "Đừng để tên nhóc kia phát hiện.
”
Giang Yến gật đầu như giã tỏi.
Không nói không nói, đánh chết cũng không nói.
Ai bảo yêu quái và đạo sĩ chúng ta là kẻ thù trời sinh chứ!
Các cảnh sát điều tra các mối quan hệ xung quanh trợ lý nhỏ Chu Nhuận, cũng không phát hiện tình huống dị thường.
Hơn nữa hiện trường quay quảng cáo có camera, trước sau Chu Nhuận gặp chuyện không may vẫn chưa có người tiếp xúc với cô ấy.
Trong đoạn phim camera quay được, Chu Nhuận chỉ ngơ ngác ngồi ở chỗ kia giống như bất động.
Thẳng đến khi bị Nam Tinh tìm cô ấy nói chuyện không đáp lại, đưa tay đẩy một cái mới phát hiện cô ấy đã sớm tắt thở bỏ mình.
Cảnh sát kiểm tra Nam Tinh mấy lần, cho đến khi người đại diện gọi luật sư của Nam Tinh tới, Nam Tinh mới có thể thoát thân.
Cục cảnh sát cuối cùng lấy đột phát bệnh tật để vội vàng kết án -- cho dù kết quả giải phẫu pháp y biểu hiện, Chu Nhuận tử vong không phải vì bệnh tật gì.
Cảnh sát phá án ù ù cạc cạc chẳng biết lần manh mối từ đâu, một người đang yên đang lành ở nơi đó hơn mười phút, sau đó không hiểu ra sao lại chết đi.
Nhưng áp lực dư luận trong làng giải trí rất lớn, cộng thêm người thân trong nhà Chu Nhuận cũng không muốn tra tấn con nhà mình nữa.
Cho nên chỉ có thể lấy bệnh đột phát qua đời làm kết án.
Nhưng có trách ở chỗ, sau khi trợ lý nhỏ này qua đời không lâu, hiện trường quay quảng cáo không ngừng có chuyện lạ.
Không phải cầu dao điện nhảy điện thì là đường dây chập mạch suýt chút nữa gây ra họa lớn.
Người trong giới cảm thấy sân quay kia không thích hợp lắm, vì theo kịp kế hoạch quay phim, đành phải chuyển nhà chỉnh thể, đổi phòng quay phim.