Tối Cường Nam Thần

Từ sau khi thân phận của Lưu Xuyên được công khai, 15 chiến đội còn lại của khu thi đấu Hoa Nam đột nhiên cảm thấy áp lực lớn vô cùng. Chiến đội Bất Diệt từng bị Long Ngâm đánh diệt đoàn mấy lần ngay lúc bắt gặp đoàn người của Lưu Xuyên đi ra liền kích động chạy tới xin chữ ký của Xuyên thần, làm Lưu Xuyên cảm thấy có hơi ngại ngại.

Chỉ mỗi Lam Vị Nhiên cảm thấy tin tức "Lưu Xuyên là Hải Nạp Bách Xuyên" này công bố có hơi sớm, làm ầm ĩ quá mức cũng không phải là chuyện tốt gì. Dù sao phong cách thi đấu của Lưu Xuyên đã quá rõ ràng rồi, chỉ cần tìm xem một chút các trận đấu của Hoa Hạ lúc trước liền biết ngay, công bố thân phận như vậy, thể nào cũng bị các đội khác tìm biện pháp nhằm vào đối phó với Lưu Xuyên cho mà xem.

Lưu Xuyên thì ngược lại tin tưởng mười phần, không hề lo lắng chuyện bản thân có khả năng sẽ bị đối thủ tập trung đối phó, còn cười nói "Không phải còn có cậu sao? Để bọn họ nghĩ mọi cách đối phó với tôi mới tốt đó chứ, vừa lúc để cậu có cơ hội ra tay thôi."

Lam Vị Nhiên ngẫm nghĩ một lát, hình như cũng có lý, thế là cười tủm tỉm sờ cằm nói "Cũng được, cứ quyết định vậy đi, trận tiếp theo tới phiên tôi lấy lục sát, cậu đừng giành với tôi đấy."

Lưu Xuyên gật đầu "Ok, tôi chắn cho cậu lấy."

Đội trưởng với đội phó tự tin tràn trề như vậy, khiến cho đám đội viên vốn dĩ khẩn trương lo âu cũng bất giác cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều —— dù cho thân phận của Lưu Xuyên bị công khai dẫn đến đối thủ tập trung đối phó thì sao, bọn họ còn có đội phó Lam Vị Nhiên đây thôi, hai vị đại thần hợp tác liên thủ, chẳng lẽ còn sợ đánh không lại người khác?

Quả nhiên, trong các trận kế tiếp, Lưu Xuyên liên thủ cùng Lam Vị Nhiên càn quét cả khu thi đấu Hoa Nam, đánh tới đâu thắng tới đó. Cứ mỗi lần Lưu Xuyên bị đối thủ tập trung nhắm vào, Tứ Lam liền vô cùng "đê tiện" tránh ở một góc khuất nào đó, lén lút bắn "ám tiễn", canh chuẩn cơ hội lập tức đánh lén. Thế là bên phía đối phương đang hăng say đối phó Xuyên thần, đột nhiên bên cạnh lại toát ra một tên Tiêu Dao, đánh cho bọn họ một chiêu hỗn loạn quần thể khiến cả đám rối loạn như rắn mất đầu, khiến ai nấy đều trợn mắt há hốc mồm, cảm giác cái tên Tiêu Dao "Lam" này thật không khác gì một âm hồn thoắt ẩn thoắt hiện!

"Âm hồn" Lam Vị Nhiên cứ như thế bay tới bay lui khắp toàn trường, theo sau Lưu Xuyên làm hồn ma ám bóng, trước hết thả Lưu Xuyên ra hút hết cừu hận của đối phương, bản thân thì nấp phía sau ung dung nhàn nhã cướp đầu người đến high vô cùng —— Lục Sát! Đoàn Diệt! Siêu Thần! Dần dần đối với các đội viên của Long Ngâm, máy cụm thông báo từ hệ thống này đã trở nên quá đỗi quen thuộc, chẳng có gì đáng ngạc nhiên.

Lam Vị Nhiên tận dụng tối đa đấu pháp hồn ma, lại có Lưu Xuyên đứng từ xa khống chế khôi lỗi chơi diều, làm cho vô số chiến đội không cách nào đề phòng chống cự... Sau nửa tháng thi đấu, phàm là các đội đụng phải Long Ngâm toàn bộ đều bị đánh rớt vào tổ thất bại, thậm chí không có đội nào có thể cướp từ tay họ dù chỉ là một điểm, tất cả đều là bằng kết quả 2: 0 thua trận hoàn toàn.

Vì thế, lại có vài phóng viên bắt đầu cảm thấy hứng thú đối với anh chàng cộng sự tên chỉ có một chữ "Lam" này, rất nhiều người muốn xin phỏng vấn "Lam", cơ mà Lam Vị Nhiên lười muốn chết, không chịu tiếp nhận phỏng vấn, mấy lần sau khi kết thúc trận đấu bị phóng viên chặn đường hỏi tham lai lịch, Lam Vị Nhiên chỉ mỉm cười lịch sự trả lời "Ồ, tôi đến từ Khu 1 Điện Tín."

Phóng viên "..." Ai hỏi ngươi đến từ server nào chứ!

Lam Vị Nhiên để lại những lời này xong lập tức xoay lưng bỏ đi, vứt lại một mớ bòng bong cho Lưu Xuyên giải quyết, Lưu Xuyên chỉ đành cười tiếp lời "Cậu ấy là cao thủ tôi khai quật trong game."

Duy nhất mỗi một người biết rõ chân tướng là Từ Hiểu Kỳ lúc này lén lút che micro lên miệng cười trộm, cả đám phóng viên bên cạnh hỏi han liên tục, muốn moi sự thật từ miệng của Lưu Xuyên, cơ mà nói bóng nói gió một hồi lại chả thu hoạch được gì, Lưu Xuyên kín miệng muốn chết, phàm chuyện gì anh đã không muốn nói ra thì dù có kề dao lên cổ đe dọa, Lưu Xuyên cũng sẽ không nói một chữ.

Thế là, tuyển thủ với thân phận bí ẩn "Lam" của chiến đội Long Ngâm lần này vinh hạnh có mặt trong tin tức trang báo điện tử eSports, tuy không phải đầu đề nhưng cũng nằm ở vị trí khá là bắt mắt. Chỉ cosd diều bởi vì Lưu Xuyên không cho phép các phóng viên đăng ảnh thật, cho nên rất nhiều người không biết "Lam" là ai. Chuyện Tứ Lam nghỉ thi đấu đã cách đây rất nhiều năm, khi trở về lại sửa ID của mình, cho nên rất ít người liên tưởng đến chuyện Lam chính là Tứ Lam, đều cho rằng tuyển thủ Tiêu Dao này cũng chỉ là một cao thủ trong game mới xuất hiện mà thôi.

Nhưng mà Tiếu Tư Kính lại không nghĩ như vậy.

***

Tiếu Tư Kính đang ngồi luyện tập ở câu lạc bộ Thất Tinh Thảo, nhân thời gian nghỉ ngơi tiện tay xem một chút tin mới trên báo eSports, thấy có tin tức về Long Ngâm liền bấm vào xem.

Nhìn thấy tuyển thủ ID "Lam" này khiến anh đột nhiên có cảm giác quen thuộc đến kỳ lạ. Tiêu Dao hệ Ngọc Tiêu thiên vệ khống trận ở cự ly xa, rất khó phối hợp với Đường Môn hệ khôi lỗi, bởi vì chiêu thức của Tiêu Dao sẽ gây ra trạng thái hỗn loạn, khiến đối thủ mất đi khả năng khống chế dẫn đến chạy loạn khắp nơi, điểm này cơ hồ là gây xung đột với đặc điểm cần định vị chính xác mục tiêu của cơ quan rối Đường Môn. Nói cách khác, Lưu Xuyên cần là đối thủ đứng ở vị trí cố định để có thể dùng cơ quan bày trận gây nổ, nhưng Tiêu Dao lại sẽ khiến đối thủ lâm vào hỗn loạn chạy tứ tán khắp nơi, khiến trận đấu trở nên rối loạn vô cùng...

Nhưng khiến người ta kinh ngạc nhất chính là, Tiêu Dao này lại có thể phối hợp vừa khớp với Lưu Xuyên, như vậy chỉ có một khả năng —— cả hai người bọn họ đều là tuyển thủ với ý thức đứng đầu.

Năng lực bắt lấy cơ hội của người này rất lợi hại, ra kỹ năng đan xen với Lưu Xuyên, hoàn toàn không gây ảnh hưởng lẫn nhau. Tiếu Tư Kính chăm chú cẩn thận nhìn trận đấu buổi chiều hôm nay của Long Ngâm, phát hiện kỹ năng của cả hai người "Lam" cùng "Hải Nạp Bách Xuyên" từ đầu đến cuối trận không hề xảy ra một lần xung đột nào.

Tiêu Dao Ngọc Tiêu cùng Đường Môn Khôi Lỗi, hai lưu phái tính chất cơ bản vốn dĩ không hợp nhau lại có thể phối hợp cùng nhau ăn ý đến như vậy quả thực khiến người ta cảm thấy bất ngờ vô cùng. Nếu tách biệt kỹ năng của hai người ra riêng, người thường nhìn vào sẽ chỉ cảm thấy hai người bọn họ giống như không cùng một nhịp với nhau, nhưng trên thực tế, chỉ có những người thực sự hiểu được mới nhận ra, Tiêu Dao cùng Đường Môn phải dùng tiết tấu đan xen như vậy mới có thể hình thành một loạt "khớp" tiếp nối cùng nhau hoàng mỹ đến thế, nếu không sẽ chỉ gây mâu thuẫn cho lẫn nhau —— Tiêu Dao này, tuyệt đối không chỉ đơn giản là một cao thủ trong game thôi, người này ý thức cùng kỹ thuật cơ hồ là bắt kịp được cao thủ như Lưu Xuyên, chứng tỏ bản thân người này lợi hại không thua kém gì Lưu Xuyên...

Người này là ai đây?

Tiếu Tư Kính khẽ nhíu mày, xoay qua bên cạnh nói với Tô Thế Luân "Thế Luân, cậu tới xem thử trận này xem, tôi cảm giác Tiêu Dao này không đơn giản."

Tô Thế Luân nghe vậy nhoài người sang, tập trung nhìn cẩn thận, ngay sau đó kinh ngạc mở to mắt "Lam? Chẳng lẽ là..."

Hai người liếc nhìn nhau, Tiếu Tư Kính gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc "Cậu cũng nghĩ tới người nọ?"

"Umh, có hơi giống Tứ Lam..." Tô Thế Luân không quá tin tưởng "Thực sự là anh ta sao? Mùa giải thứ tư kết thúc anh ta liền tuyên bố giải nghệ, mấy năm này gần như mất tích không có chút tin tức nào, sao tự dưng lại đột nhiên đi theo Lưu Xuyên?"

Tiếu Tư Kính trầm mặc một lát, đột nhiên như nhớ ra cái gì đó, nói "Thảo nào hôm trước Diệp Thần Hi phát biểu một câu lạ lạ, gì mà "Tôi ở Thượng Hải chờ anh ấy", hai hôm nay vẫn luôn nghĩ mãi không ra Diệp Thần Hi nói lời này là có ý gì, hiện tại xem ra Diệp dội hẳn là đã biết chuyện sư phụ Tứ Lam của mình trở lại từ sớm."

"... Hóa ra là như vậy." Tô Thế Luân ngừng một lát, mới nói "Lưu Xuyên cũng thật là có bản lĩnh, cả Tứ Lam cũng có thể kéo về đội mình."

Tiếu Tư Kính bình tĩnh trấn định nói "Thú vị đấy chứ, tôi vốn cứ tưởng lần này Lưu Xuyên một mình dắt theo một đám tân nhân trồi đầu về Liên Minh, kiểu gì cũng sẽ bị các chiến đội lớn hành hạ cho tới chết, không ngờ cả Tứ Lam cũng trở lại, hai tên đối thủ không đội trời chung lần này lại liên thủ hợp tác, thật sự khiến tôi có chút chờ mong."

Tô Thế Luân dán sát bên tai đối phương, nhỏ giọng hỏi "Anh không sợ hai người họ hợp tác giết anh à?"

Tiếu Tư Kính mỉm cười "Bên cạnh tôi có cậu còn gì?"

Tô Thế Luân "..."

Mặt của Tô đội phó bỗng nhiên đỏ ửng lên, lại cố ra vẻ bình tĩnh quay mặt sang chỗ khác.

Trần Tiểu Bắc ngồi ở đối diện len lén nhìn trộm sư phụ nhà mình một cái, lại len lén nhìn đội phó một cái, sau đó làm bộ như mình chẳng nhìn thấy cái gì cả.

Mặc dù phỏng đoán ra được "Lam" chính là đội trưởng Tứ Lam của Lạc Hoa Từ nam xưa, cơ mà Tiếu Tư Kinh lại chẳng cảm thấy lo âu khiếp đảm chút nào, đối thủ dù có mạnh đến mấy anh cũng sẽ không cảm thấy sợ, Lưu Xuyên kéo Lam Vị Nhiên về đội thì có làm sao đâu, dù cho Lưu Xuyên có kéo ông trời về đội đi nữa, Tiếu Tư Kính vẫn sẽ như cũ ném cho vẻ mặt "Trẫm biết rồi" là cùng.

Ngược lại Tô Thế Luân có hơi lo lắng một chút, đều cùng là tuyển thủ nhóm đầu tiên, Tô Thế Luân từng giao thủ với Lam Vị Nhiên vô số lần, biết là Tứ Lam nghỉ thi đấu lâu như vậy, phong độ chắc chắn không bằng được năm đó, nhưng vẫn còn thế mạnh bày bố chiến thuật đấy thôi. Dù cho Tứ Lam năm xưa từng bại dưới tay Lưu Xuyên bốn lần, nhưng chưa từng có kẻ nào dám coi thường người này. Bằng chứng là đệ tử Diệp Thần Hi nắm được chân truyền của Tứ Lam, còn trẻ như thế đã đoạt hai lần quán quân, đủ để chứng minh sư phụ lợi hại đến thế nào.

Tính đến hiện tại, các vị đội trưởng từng đạt quán quân rất nhiều, bốn vị được xem là chiến thuật cao thủ Lưu Xuyên, Tiếu Tư Kính, Thiệu Trạch Hàng cùng Diệp Thần Hi mỗi người đều cầm quá hai lần quán quân, Đường Ngự Phong cùng Chu Mộc chỉ mới một lần, trong số các đội mạnh thì duy nhất mỗi Lam Vị Nhiên là chưa từng đoạt được cái quán quân nào, dù vậy đi nữa thì vị đội trưởng một tay sáng lập Lạc Hoa Từ này cũng vẫn là cao thủ chiến thuật được vô số các đội trưởng khác thừa nhận trong lòng.

Hiện giờ Liên Minh có vô số đội mạnh, Đồng Tước, Thịnh Đường, Lạc Hoa Từ, Hoa Hạ, Thất Tinh Thảo cùng với Quốc Sắc đang trong thời kỳ điều chỉnh thành viên sau khi Hứa Hân Nhiên gia nhập, cả Tuyết Lang sau khi có được Dương Kiếm đã dần hoàn thiện đội hình, một hơi đoạt được huy chương đồng mùa trước, tiến đến vô cùng hung mãnh trong mùa giải năm nay...

Đội mạnh trong Liên Minh vốn đã nhiều, Lưu Xuyên với Tứ Lam cùng nhau dắt tay trở về, lại thêm chiến đội của Miêu thần chuyển sang... Có thể đoán được, đến mùa giải thứ mười ba sang năm, không khí Liên Minh sẽ trở nên kịch liệt đến cỡ nào, thậm chí là tái hiện thịnh cảnh quần hùng giao tranh, các đội mạnh lẫn nhau tranh đấu...

Giữa vô số các chiến đội khí thế hừng hực, Thất Tinh Thảo nếu không kịp điều chỉnh đội hình cùng tiến bộ, chắc chắn sẽ biến thành vật hi sinh bị đào thải đầu tiên.

Tiếu Tư Kính trước giờ luôn là người bình tĩnh trầm ổn, dù có là núi sập trước mắt cũng không biến sắc; Tô Thế Luân làm người cẩn thận lại biết săn sóc, suy xét mọi chuyện đều chu đáo toàn diện hơn Tiếu Tư Kính; Hai người là chiến hữu của nhau, dắt tay hợp tác với nhau suốt gần sáu năm, đối mặt với bão táp sắp đến, không ai trong số họ tỏ ra sợ hãi mà ngược lại, càng thêm kiên định sát vai cùng nhau bước đến...

Tô Thế Luân suy nghĩ một lát, mới lên tiếng gọi đệ tử của mình đến "Tiết Khắc, đến đây một chút."

Lát sau, một thiếu niên dáng người cao lớn đi về phía bên này, dừng lại ở phía sau Tô Thế Luân, nhẹ giọng nói "Sư phụ."

Tô Thế Luân khẽ cười, đứng dậy nói "Em ngồi xuống đi." Nói xong lại ngẩng đầu thoáng nhìn Trần Tiểu Bắc ngồi ở đối diện đang lén nhìn sang bên đây, gọi "Tiểu Bắc em cũng qua đây, hai đứa cùng nhau đánh vài trận đi, để sư phụ xem kết quả huấn luyện của hai đứa trong khoảng thời gian này."

Tiết Khắc vẻ mặt bình tĩnh ngồi xuống ghế, thiếu niên độ chừng mười bảy tuổi, thế mà toàn thân lại tản ra vẻ trầm ổn vượt tuổi tác, tuy là ít nói, nhưng ánh mắt lại sắc bén lợi hại, tác phong làm việc vô cùng dứt khoát.

Trần Tiểu Bắc có hơi xấu hổ cười cười, đứng dậy gãi gãi đầu "Uhm..."

Tiếu Tư Kính cũng đứng dậy "Tiểu Bắc, qua đây ngồi."

Hai vị sư phụ cùng nhau đứng ở phía sau bàng quan, Trần Tiểu Bắc nháy mắt cảm thấy áp lực vô cùng, len lén liếc nhìn Tiết Khắc ngồi cạnh mình một cái, phát hiện người nọ vẻ mặt vẫn luôn bình tĩnh trước sau như một, cũng đã nhanh tay tạo xong phòng lôi đài cá nhân, hơn nữa còn gửi lời mời so tài, kèm theo mật mã "7890".

Trần Tiểu Bắc đành phải đăng nhập vào game, Tiết Khắc đã ở trong phòng chờ sẵn, thấy đối phương tiến vào lập tức lựa chọn yêu cầu luận bàn.

Hai người bắt đầu đối chiến.

Trần Tiểu Bắc bề ngoài thoạt nhìn như bé ngoan, lại dễ xấu hổ, cơ mà vừa vào chiến trường, "bé ngoan" lập tức sẽ biến thân thành gà chọi, tiểu hòa thượng vác thanh đao to lớn oai vệ xông lên quét ngang, chém thẳng, bổ mạnh vào đối thủ, tốc độ ra chiêu nhanh như tia chớp!

Đao trong tay tiểu hòa thượng vừa khí thế lại vừa hung ác, đại đao bay múa nhanh đến kín kẽ vô cùng, khiến cho đối thủ không cách nào chống đỡ...

Mà Tiết Khắc thì lại bình tĩnh cực kỳ, kiên nhẫn dùng khinh công chuẩn xác né tránh tư thế tấn công mạnh mẽ của Trần Tiểu Bắc, gặp chiêu quần công không thể tránh né liền cố gắng đứng gánh sát thương, Tiết Khắc là Ngũ Độc viễn trình, bị Thiếu Lâm cận chiến đánh như vậy rất bất lợi, thế Tiết Khắc bình tĩnh không vội vàng xúc động phản kích, chỉ lẳng lặng chờ đợi cơ hội.

Đột nhiên!

Trường tiên trong tay Tiết Khắc mạnh mẽ vung lên, chỉ nghe "vút" một tiếng rít thật lớn, chiếc trường tiên màu vàng uốn éo tựa như linh xà vô cùng chuẩn xác quần lấy vòng eo tiểu hòa thượng, Tiết Khắc tay trái ấn phím, tay phải kéo chuột, trượt nhẹ một cái, trường tiên lập tức bay múa, tiểu hòa thượng bị đầu roi vung mạnh quẳng ra thật xa!

Chiêu thức vung roi hình quạt cực kỳ xinh đẹp, là một trong những kỹ xảo khó nhất của Ngũ Độc Tiên.

Tiểu hòa thượng giống như cái bóng cao su bị ném đi thật xa, tầm nhìn trước mắt cũng trở nên hỗn loạn, Tiết Khắc lập tức nhân cơ hội dùng roi khống chế, trường tiên trong tay nháy mắt đánh ra vô số liên kích từ cự ly xa, chỉ thấy trên màn hình trường tiên tựa như bao phủ cả người tiểu hòa thượng, tiếng rít "vút vút vút" vang lên liên hồi, nghe thôi cũng cảm thấy cả người đều đa...

Bên kia Trần Tiểu Bắc cũng không vì bị đối thủ khống chế mà bối rối, chờ đến lúc kỹ năng khống chế của Tiết Khắc tiến vào cd, lập tức sử dụng khinh công xông mạnh tới, tiếp nối kỹ năng cơ bản Long Trảo Thủ của Thiếu Lâm túm Tiết Khắc về phía mình, đại đao vung lên chém xuống!

Hai thiếu niên đánh nhau vô cùng kịch liệt, trong lúc nhất thời khó có thể phân thắng bại, Tiếu Tư Kính cùng Tô Thế Luân đứng sau lưng ăn ý nhìn nhau một cái, đều nhìn thấy trong mắt đối phương có một chút ý mừng. Tiết Khắc cùng Trần Tiểu Bắc là hai tuyển thủ tiềm năng mà Tiếu Tứ Kính khai quật từ trại huấn luyện Thất Tinh Thảo, anh cùng Tô Thế Luân cùng nhau thu cả hai làm đệ tử, dốc sức bồi dưỡng suốt ngần ấy thời gian, cũng tận mắt nhìn thấy hai đồ đệ lớn dần trở nên vĩ đại như thế, thân là sư phụ đương nhiên sẽ cảm thấy vui mừng.

Chỉ là Tiếu Tư Kính tính cách vốn nghiêm khắc, sau khi đánh xong lập tức phân tích chỉ ra cho Trần Tiểu Bắc cùng Tiết Khắc thấy những sơ hở trong trận đấu mới vừa rồi. Tô Thế Luân tính cách ôn hòa, chỉ đứng cạnh mỉm cười vỗ vai cả hai người nói "Hai đứa đều tiến bộ rất nhanh, sắp tới cứ tiếp tục cùng nhau luận bàn thế này đi. Phải nhớ, dù sư phụ cùng Tiếu đội vắng mặt hai đứa cũng không được bỏ bê huấn luyện, nhớ phải ghi hình bảo tồn, trở về vừa xem vừa nghiên cứu."

Tiết Khắc nhẹ giọng đáp "Dạ, sư phụ."

Trần Tiểu Bắc cũng gãi đầu nói "Dạ đội phó."

Sau khi kết thúc thời gian huấn luyện, Tiếu Tư Kính cùng Tô Thế Luân trở về phòng. Vừa về tới phòng, Tô Thế Luân vốn ưa sạch lập tức chạy đi tắm rửa, Tiếu Tư Kính thì lại đứng trước cửa sổ hóng gió một lát.

Cầm lấy di động nhìn hồi lâu, cuối cùng kềm không được gửi tin nhắn cho Lưu Xuyên "Cả Tứ Lam cũng kéo về được, cậu cũng lợi hại thật đấy."

Lưu Xuyên mặt dày đáp lại "Tất nhiên rồi, thấy tôi với Tứ Lam hợp tác nên cậu sợ đúng không?"

Tiếu Tư Kính cười "Tôi mà sợ cậu? Thức tỉnh đi, đừng nằm mơ nữa."

Lưu Xuyên ":) "

Nhìn ký hiệu mỉm cười vô cùng đáng ghét của đối phương, Tiếu Tư Kính liền không muốn để ý đến người này nữa, cầm di động vứt sang bên cạnh.

Tô Thế Luân tắm rửa xong ra ngoài, thấy Tiếu Tư Kính đứng trước cửa sổ hóng gió, liền bước tới nói "Đừng đứng trước cửa sổ, coi chừng cảm lạnh."

Tiếu Tư Kính khẽ cười, nghe được thanh âm lo lắng quan tâm của Tô Thế Luân, tâm tình đột nhiên tốt hẳn lên, đưa tay đóng cửa sổ, rồi mới quay lại nói "Hôm nay nhìn Tiết Khắc đánh với Tiểu Bắc mới cảm giác được, tên nhóc này trầm ổn hơn lúc trước rất nhiều, xem ra cũng đến lúc cho bọn nhỏ lên sàn đấu rồi."

Tô Thế Luân gật đầu "Nhân giải lần này mài giũa một chút cũng tốt, trước hết để Tiết Khắc lên đánh lôi đài đi, coi như tăng thêm kinh nghiệm."

Tiếu Tư Kính nói "Tôi cũng cảm thấy như vậy."

Hai người nhìn nhau, bọn họ hợp tác nhiều năm như vậy, loại cảm giác tâm linh tương thông này cũng đã sớm quen thuộc, nhưng mà ngay giờ phút này, nhìn ánh mắt sâu thẳm của đối phương chăm chú nhìn mình, Tô Thế Luân không cách nào khống chế được tim mình loạn nhịp, bối rối nhìn sang chỗ khác.

Tiếu Tư Kính nhìn nửa bên mặt của đối phương, cũng kềm không được khẽ cong khóe môi——

Thật tốt biết bao, dù cho bên ngoài sóng to gió lớn cỡ nào, người này vẫn luôn luôn ở bên cạnh mình không thay đổi.

Ngần ấy năm cùng nhau sóng vai bước đi, đối mặt với không biết bao nhiêu phong ba bão táp, thế nên dù cho Lưu Xuyên có dắt theo đội ngũ mạnh cỡ nào trở về đi nữa, chỉ cần bên cạnh có Tô Thế Luân, Tiếu Tư Kính sẽ cảm thấy bản thân tràn ngập tin tưởng cùng ý chí chiến đấu. Cặp đôi tổ hợp lâm thời như Lưu Xuyên cùng Lam Vị Nhiên, làm sao ăn ý bằng anh cùng Tô Thế Luân nhiều năm hợp tác cùng nhau... Thế cho nên, Tiếu Tư Kính hoàn toàn không sợ Lưu Xuyên liên thủ với Lam Vị Nhiên chút nào.

Anh chỉ biết một điều, chỉ cần Tiếu Tư Kính còn ở một ngày, chiến đội Thất Tinh Thảo sẽ không bao giờ ngã xuống!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui