Tối Cường Ngôn Linh Sư

Lisa đã sớm cầm quần áo chọn sẵn cho Mộ Trường Phong, khi Mục Trường Sinh đi vào, lông mày vẫn không giãn ra.

Con đường công ty L&A vẫn luôn cao cấp, người phát ngôn cho tới nay không phải thanh niên tên tuổi lớn trên thế giới thì cũng là minh tinh đang “hot” nhất trong nước, đây vẫn là lần đầu tiên mời một người mới xuất đạo một năm làm phát ngôn viên, không nói đến những cao tầng bên trên quan tâm lợi ích, ngay cả bọn họ chỉ lo lấy tiền lương cũng ở trong lòng thầm nói.

Lisa cũng không phải xem thường Mộ Trường Phong, ngược lại, trong lòng cô vô cùng thưởng thức nam hài tuổi trẻ tràn ngập thanh xuân này, đương nhiên, cùng bề ngoài vô cùng ưu tú của cậu cũng là nhân tố trọng yếu, dù sao đối với một khuôn mặt dễ nhìn, tổng có thể làm lòng người sinh hảo cảm.

Nhưng mà thưởng thức thì thưởng thức, cũng không có nghĩa là cô sẽ cho rằng để Mộ Trường Phong đến đại diện phát ngôn sản phẩm mới nhất của công ty là một quyết định chính xác, Mộ Trường Phong mặc dù tốt, nhưng nhìn qua cũng quá ngây ngô, không biết có thể hay không có được đầy đủ khí tràng, bất quá chống đỡ không nổi cũng không có biện pháp, ai bảo vị đại thiếu gia kia chỉ rõ muốn hắn đâu?

Nghĩ đến vị Đại thiếu gia kia đôi mắt như mang theo móc câu, Lisa rùng mình một cái, âm thầm cầu khẩn Mộ Trường Phong ngày hôm nay phát huy vượt xa người thường.

Cũng không lâu lắm, cửa phòng thay quần áo từ bên trong mở ra.

Lisa liếc mắt nhìn qua, nhất thời hít vào một hơi.


Sản phẩm của công ty L&A lần này như trước đi theo con đường điệu thấp xa hoa, trang phục cung cấp cho người phát ngôn cũng là được làm riêng, cao cấp phi phàm, một thân trang phục có giá trị không nhỏ, mặc lên bất luận người nào đều có thể hiện ra phẩm vị siêu phàm, mà có thể đạt đến yêu cầu quảng cáo hay không cũng không nhất định, có lúc không chỉ là người dựa vào ăn mặc, còn muốn bản thân người này khí tràng đủ để làm nổi bật bộ trang phục này.

Lúc trước cô lo lắng Mộ Trường Phong khí tràng không đạt tới yêu cầu cũng không phải là không có đạo lý, nhưng khi nhìn thấy Mộ Trường Phong từ bên trong phòng thay quần áo đi ra, cô mới phát hiện lúc trước lo lắng đều là dư thừa.

Âu phục xám trắng dưới ánh đèn càng lộ ra cảm xúc, sít sao bao lấy thân thể cao gầy của cậu, tóc dài đến eo cột ra sau, chỉ có một sợi rơi xuống bên mặt, nhìn qua có loại mị lực bất kham, gương mặt tuấn mý ôn nhã kia vốn thiên hướng Đông Phương bởi vì trang dung cường điệu đường viền, nhìn qua không giống người Đông Phương, trái lại có mấy phần anh tuấn hỗn huyết, khiến người nhớ tới quốc vương tuổi trẻ của cung đình Tây Âu, miễn cưỡng đứng ở trong vườn hoa, cúi đầu dùng ánh mắt mê ly nhìn hoa nở.

Lisa mở to hai mắt, lui về phía sau vài bước từ trên xuống dưới đánh giá Mộ Trường Phong, càng xem càng không dời nổi mắt, thượng đế của ta nha! Chẳng trách Đại thiếu gia coi trọng, gương mặt như vậy, khí chất như vậy, đừng nói nữ nhân, ngay cả nam nhân cũng không có cách nào chống đối được không? Cô trước đây sao chưa từng phát hiện Mộ Trường Phong còn có phương diện như thế a! Chỉ cần Mộ Trường Phong vẫn luôn duy trì trạng thái hoàn mỹ này, chỉ dựa vào khuôn mặt này có thể hồng khắp đại giang nam bắc được không!

Chuyện chụp quảng cáo này, chỉ cần ngoại hình qua ải, thoáng có chút kỹ năng diễn xuất, lại rèn luyện rèn luyện liền không thành vấn đề. Mục Trường Sinh tướng mạo tuyệt đối là loại hàng đầu, chụp quảng cáo quần áo cũng không phải diễn kịch, tự nhiên rất thuận lợi liền kết thúc.

Lúc quay chụp kết thúc, đã là mười hai giờ trưa, đoàn đội thu dọn đồ đạc liền chuẩn bị ly khai, mà Mục Trường Sinh thay xong quần áo, đợi một hồi lâu nhưng vẫn không đợi được thân ảnh Vinh Thành.

“Lâm, tỷ, chị nhìn thấy Vinh Thành không?” Lúc trước đi vào phòng thay quần áo hắn có liếc mắt một cái, Vinh Thành lúc đó cách Lâm tỷ gần nhất.


Lâm tỷ đang thu dọn dụng cụ hóa trang, nghe vậy mới nhớ tới người đại diện Vinh Thành sớm bị cô quên mất, hồi tưởng lại quá trình quay chụp vẫn luôn không nhìn thấy anh ta, trên mặt cô có chút kỳ quái, nói: “Anh ấy hai giờ trước đi phòng rửa tay, bây giờ còn chưa trở về?” Sẽ không rơi vào nhà cầu đi? Lâm tỷ vừa lo lắng vừa buồn cười, bất quá thấy Mục Trường Sinh trên mặt suy tư, nhân tiện nói: “Ra cửa quẹo trái đi vài bước đã đến, nếu không cậu đi tìm ảnh một chút đi!”

Mục Trường Sinh nghe vậy gật đầu nói: “Được rồi, đa tạ Lâm tỷ.”

Lâm tỷ nở nụ cười xinh đẹp, “Không khách khí.”

Mục Trường Sinh đứng dậy liền đi hướng phòng rửa tay, hắn im lặng tính toán một chốc, hai giờ liền là một canh giờ, nếu như chỉ là rửa tay căn bản không dùng đến thời gian lâu như vậy, tận đến giờ phút này Mục Trường Sinh mới chính thức ý thức được tầm quan trọng của điện thoại di động, bất quá hắn bây giờ mắc nợ đầy rẫy, cũng không thể muốn cái gì cũng gọi Vinh Thành trả tiền, sự tình điện thoại di động chỉ có thể tạm hoãn.

Mới vừa đi vào phòng rửa tay, Mục Trường Sinh liền nhìn thấy một cái cô gái tóc dài đưa lưng về phía hắn đứng ở trước bồn rửa mặt, hắn vội vàng rũ xuống mi mắt, bước chân mới vừa bước vào lập tức rụt trở về.

Mục Trường Sinh cụp mắt lùi lại mấy bước, nhìn logo ở cửa ra vào —— một người nho nhỏ mặc quần dài, nhà vệ sinh nữ là mặc váy, đây là nhà vệ sinh nam không sai.


Mãi sau khi xác nhận lại, hắn mới nhớ tới bóng lưng nữ nhân mới vừa thấy kia, ánh mắt cũng có chút trở nên tế nhị, một người phụ nữ… Không đúng, mặc dù chỉ là vội vàng thoáng nhìn, nhưng Mục Trường Sinh trí nhớ rất tốt, giờ khắc này hồi tưởng lại, mới phát hiện chiều cao đối phương cùng hình thể rõ ràng không giống nữ nhân.

Đáy mắt Mục Trường Sinh chợt lóe do dự, đến khi hắn nhìn lại bồn rửa mặt, lại phát hiện nữ nhân tóc dài quần đỏ mới vừa đứng ở nơi đó không thấy đâu. Không có nửa điểm động tĩnh liền biến mất không còn tăm tích, thật giống như hắn mới vừa thấy chỉ là một huyễn ảnh.

Nhưng hắn biết đó cũng không phải ảo giác. Nhưng mà không phải ảo giác thì lại là gì, đối phương là một nam nhân thích mặc nữ trang liền ngại Mục Trường Sinh, nghĩ đến đây, Mục Trường Sinh liền không truy cứu nữa, chỉ là tâm lý vẫn cứ có cảm giác quái dị nhàn nhạt.

“Vinh Thành, anh có ở bên trong không?” Mục Trường Sinh đi vào phòng rửa tay hô một câu.

Chỉ sau vài giây, trong cầu tiêu liền có tiến đáp lại, “Trường Sinh! Là Trường Sinh sao? Tôi ở đây, cửa phòng thứ ba!”

Vinh Thành thật sự ở nơi này! Mục Trường Sinh ánh mắt lóe lên một tia kinh dị, nghĩ đến đối phương dĩ nhiên thật sự ở bên trong nhà vệ sinh công cộng ngốc hai giờ, tâm lý vừa cảm thấy hoang đường lại quái dị.

Âm thanh Vinh Thành hiện ra uể oải, “Trường Sinh, nhanh, giúp tôi một chút, tôi không có giấy.”

Vinh Thành thầm nghĩ thực sự là ngày xúi quẩy, sáng sớm không biết ăn cái gì hỏng bụng, Mục Trường Sinh mười giờ hóa trang trang điểm xong, anh mười giờ đi vào xả một trận, lau xong cái mông còn chưa đi ra cửa nhà cầu, liền ngồi xổm trở lại. Tới tới lui lui nhiều lần như vậy, hành hạ anh sắc mặt thành tái xanh, chân đều mềm nhũn, nghĩ Mục Trường Sinh quay chụp không kết thúc nhanh như vậy, anh sợ mình vạn nhất lần này kiên trì lâu đến một điểm, đi tới phòng quay chụp lại phát tác, đơn giản ngồi xổm ở nhà vệ sinh lấy điện thoại chơi trò chơi, đợi đến lần gần nhất xả xong, rất lâu không có tái phát, anh nghĩ đã giải phóng xong, kết quả sau màn này, mới phát hiện giấy vệ sinh đã bị mình dùng hết /(ㄒ o ㄒ)/~~


Vinh Thành khóc không ra nước mắt, anh ở bên ngoài vẫn luôn một bộ hình tượng tinh anh, nếu để người ta biết mình bị bức ngồi xổm nhà vệ sinh hai giờ, vậy thì còn có hình tượng gì! Mà bạn xấu này đó của anh, giờ khắc này cách anh gần nhất cũng ở tỉnh sát vách /(ㄒ o ㄒ)/~~

Lâm tỷ cho là Vinh Thành rơi vào trong hầm, Mục Trường Sinh mặc dù không có ý nghĩ như thế, lại lo lắng anh bị bất ngờ ngất ở bên trong, lại không nghĩ rằng đáp án là đây.

Hắn mím mím môi, phát hiện mình giờ khắc này dĩ nhiên nói không ra lời, liền trầm mặc đem nguyên hộp giấy ăn bên cạnh bồn rửa mặt lấy ra, vừa quay đầu lại nhìn thấy Vinh Thành không thể chờ đợi được nữa duỗi tay ra từ dưới cửa, liền đưa tới.

Lấy được giấy vệ sinh Vinh Thành hiển nhiên hết sức kích động, hạ thấp giọng hô một câu, “Trường Sinh cậu chính là cứu tinh của tôi nha! Yêu cậu chết mất!”

Mục Trường Sinh: “…”

Hắn dự định ở ngoài phòng rửa tay chờ anh, vừa đi ra khỏi cửa phòng rửa tay, lại phát hiện đứng ngoài cửa hai tráng hán một thân áo da màu đen, nhìn thấy Mục Trường Sinh đi ra, hai tráng hán kia liếc mắt nhìn nhau, nói với Mục Trường Sinh: “Thiếu gia của chúng tôi mời ngài gặp mặt.”

“Lai giả bất thiện”. Đây là cảm giác đầu tiên của Mục Trường Sinh, hắn mở miệng nói: “Thiếu gia các anh là ai?”

“Quý công tử.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui