Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Tô Tín rất không vừa mắt cái gọi là danh túc giang hồ như Tư Mã Viêm.

Nói trắng ra, loại người như hắn chính là kẻ cậy già lên mặt, ỷ vào chút uy thế trước kia của mình trên giang hồ nên giả thanh cao, dáng vẻ suy nghĩ vì mọi người.

Kết quả cuối cùng là bọn họ tìm đủ danh vọng, kết quả hai bên kết thù càng sâu, cuối cùng thậm chí là không chết không ngớt, không cách nào thu thập.

Cho nên cho dù nhìn thấy Tư Mã Viêm tức giận ngập trời, Tô Tín cũng chỉ cười lạnh một tiếng, Hàn Băng Đại Thủ Ấn oanh kích, trực tiếp ngăn cản trước mặt Tư Mã Viêm, không cho hắn tiếp viện hai người Thôi gia.

Chân khí của Tô Tín lúc trước giết những người kia của Thôi gia đã tiêu hao gần hết, hiện tại cho dù đã khôi phục một ít, hắn cũng không dám như trước vận dụng đại lượng chân khí điên cuồng và không kiêng nể gì.

Cho nên hắn không có ý định trực tiếp đánh bại Tư Đồ viêm, hắn chỉ cần có thể tạm thời ngăn chặn Tư Đồ viêm một thời gian ngắn là đủ.

Đối với Tô Tín hiện tại, hắn đã giao thủ với không ít võ giả Dung Thần Cảnh, hoặc là nhân vật gia chủ thế lực đỉnh cấp.

Nhưng so sánh với bọn họ, Tư Mã Viêm vốn xuất thân tán tu, hơn nữa hiện tại đã già nên không thể làm gì được hắn.

Lấy một địch hai, thực lực Thôi Phán Quan trực tiếp phát huy đến đỉnh phong.

Trong mắt hắn lộ ra một tia lạnh lùng, phán quan bút trong tay động đến U Minh, một bút này biến phạm vi hơn mười dặm hóa thành quỷ vực đáng sợ.

U Minh sinh tử phán, Hoàng Tuyền lại tương kiến!

Phán quan bút vừa đánh tới, Thôi Nam Đình cảm giác khí huyết bản thân bắt đầu không bị chính mình khống chế, cuối cùng bỗng nhiên sôi trào và chảy vào trong phán quan bút của Thôi Phán Quan!

Dưới một bút này, máu tươi toàn thân Thôi Nam Đình bị vẽ ra, khí tức bản thân Thôi Nam Đình bắt đầu suy sụp, cuối cùng hắn hóa thành thây khô ngã xuống đất, tràng diện khủng bố tới cực điểm.

Thôi gia chủ Thôi Nam Đình đang tráng niên cũng không đánh bại Thôi Phán Quan, càng không cần nói võ giả Dung Thần Cảnh Thôi gia còn lại có thể ngăn cản.

Một đấu một, Thôi Phán Quan chỉ dùng hơn mười chiêu là đánh chết hắn, trận chiến này qua đi, Nguyên Thần Cảnh Thôi gia bị tiêu diệt toàn bộ.

Lúc Tư Mã Viêm nhìn thấy cảnh tượng này liền không đành lòng.

Hắn biết rõ nếu mình trốn đi, những người còn lại của Thôi gia sẽ không thoát khỏi cơn thịnh nộ của Thôi Phán Quan và bị tàn sát.

Hắn cũng biết thực lực của mình như thế nào, cho dù hắn muốn cứu, dùng thực lực của hắn trước mặt Thôi Phán Quan chẳng khác gì bọ ngựa đá xe.

Cho nên Tư Mã Viêm nhìn thấy cảnh này liền quay người bỏ chạy, không hề chộn rộn vào chuyện này.

Nội lực Tô Tín không đủ, cũng không có ngăn trở, hắn chỉ lộ ra một tia khinh thường.

Tuy Tư Mã Viêm không tính là ngụy quân tử, nhưng lại không phải chân anh hùng.

Nếu ngươi thật muốn cứu người Thôi gia, vậy ngươi có năng lực liều cả tính mạng của mình đi.

Đáng tiếc Tư Mã Viêm không dám, cuối cùng vẫn lựa chọn chạy trốn.

Tư Mã Viêm vừa đi, kết cục các đệ tử Thôi gia là gì thì không cần phải nghĩ.

Những người võ lâm chung quanh lập tức xoay người rời đi, sợ tiếp tục lưu lại nơi này, Thôi Phán Quan đáng tức giận sẽ giận chó đánh mèo.

- Sở Giang Vương, ngươi dẫn Nguyệt Linh rời đi trước, ta sẽ đi sau.

Tô Tín hiểu Thôi Phán Quan có ý gì, hắn không muốn con gái mình nhìn thấy một mặt hung tàn của hắn lúc đồ sát đệ tử Thôi gia.

Tô Tín gật gật đầu, trực tiếp mang theo Thôi Nguyệt Linh rời đi.

Sau khi bọn họ rời khỏi Thôi gia hơn mười dặm, Tô Tín dừng lại, hắn đứng nguyên tại chỗ chờ Thôi Phán Quan đến.

Thôi Nguyệt Linh nâng gương mặt nhỏ nhắn nhìn Tô Tín và hỏi:

- Tiền bối, vì sao phụ thân ta chưa đến?

Tô Tín nói khẽ:

- Không nên gấp gáp, hắn sẽ tới ngay.

Thôi Nguyệt Linh lại cúi đầu xuống, không biết suy nghĩ cái gì.

Thôi Phán Quan không muốn Thôi Nguyệt Linh nhìn thấy những chuyện này, nhưng nàng lại không phải người ngu, nàng sớm đoán được Thôi Phán Quan muốn làm gì.

Đối với Thôi Nguyệt Linh, trên thế giới này trừ mẫu thân đã qua đời, nàng chỉ còn lại phụ thân mà thôi.

Đối với nàng, Thôi Phán Quan là Thôi Đạo Hằng bị người Thôi gia sỉ nhục hay Thôi Phán Quan tay nhiễm vô số máu tươi, ma diễm ngập trời đều là phụ thân của nàng.

Không tới một phút Thôi Phán Quan cũng đã đến, trên người hắn không có chút máu tươi nào, hiển nhiên trước khi đến đã bị hắn xử lý sạch sẽ.

Tô Tín truyền âm nói:

- Không có giết toàn bộ?

Thôi gia lúc trước thân là một trong lục đại thế gia nên có không ít người, người có huyết mạch Thôi gia có trên vạn người.

Những người này xếp hàng chờ Thôi Phán Quan giết thì hắn cũng không thể giết nhanh như vậy.

Thôi Phán Quan im lặng suốt nửa ngày, gật đầu nói:


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui