Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Một đám bộ khoái bộ đầu Lục Phiến Môn trực tiếp tiến vào cửa ra vào phía nam của Ninh gia, vây quanh trước cổng chính Ninh gia.

Đám người Lý Phôi làm ra động tĩnh lớn như thế, người Ninh gia cũng không phải mù lòa và điếc, đương nhiên bọn họ cũng phát giác được.

Vừa nghe đến tin tức này, lão tổ Ninh gia cùng Ninh Thế Hằng cau mày, bọn họ không rõ vì cái gì người Lục Phiến Môn lại nhắm vào mình.

Ninh gia bọn họ không tranh quyền thế, cũng không có chút quan hệ gì với triều đình.

Cho dù Tô Tín ngày xưa nhấc lên gió tanh mưa máu tại Giang Nam đạo cũng không có gây phiền toái cho bọn họ, hiện tại những người Lục Phiến Môn kia tới đây làm gì?

Trên mặt lão tổ Ninh gia cùng Ninh Thế Hằng lộ ra vẻ u sầu.

Đương nhiên bọn họ biết uy thế Lục Phiến Môn Giang Nam đạo, hiện tại Tiêu gia không muốn ra mặt, ba thế lực nhất lưu Giang Nam đạo chủ động nhượng bộ trước mặt Tô Tín, có thể nói những người Lục Phiến Môn Giang Nam đạo bây giờ là tồn tại không ai trong Giang Nam đạo dám trêu chọc, cũng không có người nào có tư cách trêu chọc.

Lão tổ Ninh gia và Ninh Thế Hằng dẫn người đi ra, cách thật xa liền ôm quyền nói:

- Không biết Lý đại nhân và các vị đại nhân Lục Phiến Môn tới Ninh gia cần làm chuyện gì?

- Ninh gia ta cho tới nay vẫn tuân theo kỷ luật, chưa từng có nửa điểm vượt qua, không biết Lý đại nhân có ý gì?

Đương nhiên hắn biết rõ Lý Phôi, là tay sai thủ hạ số một của Tô Tín tại Lục Phiến Môn Giang Nam đạo, làm người tâm ngoan thủ lạt, lãnh huyết vô tình.

Thời điểm Tô Tín rời đi do hắn làm quyền tổng bộ đầu Giang Nam đạo, bây giờ nhìn khí tức trên người của hắn đạt tới Hóa Thần Cảnh, chắc hẳn không lâu sau hắn sẽ trở thành tổng bộ đầu Giang Nam đạo chính thức.

Người này không phải kẻ dễ chọc, cho nên lão tổ Ninh gia nói chuyện với hắn vô cùng cẩn thận.

Trên gương mặt cứng ngắc của Lý Phôi nặn ra nụ cười, thản nhiên nói:

- Rất đơn giản, tại hạ muốn mượn Ninh gia chủ một món đồ.

- Là cái gì?

Trong nội tâm lão tổ Ninh gia chấn động mạnh, một cảm giác không ổn tự nhiên sinh ra.

- Là thanh kiếm gãy tổ truyền của Ninh gia các ngươi!

Sắc mặt lão tổ Ninh gia lập tức thay đổi, tại sao Lý Phôi biết chuyện kiếm gãy?

Phải biết rằng rất nhiều người cũng biết chuyện Ninh gia bọn họ có một thanh kiếm gãy, Ninh gia cũng không có tận lực giấu diếm.

Nhưng Ninh gia chỉ đối ngoại nói rằng kiếm gãy là thủy tổ gia tộc bắt đầu đúc kiếm rèn ra thanh phế kiếm đầu tiên, cũng không phải thứ trân quý gì, chẳng qua lưu nó lại làm kỷ niệm, cũng nhắc nhở hậu nhân mà thôi.

Một trong các chủ nghiệp của Ninh gia là đúc kiếm, cho nên nhiều năm qua không có người nào hoài nghi.

Đồng thời nhiều năm qua có không ít người muốn xem kiếm gãy, mọi người cũng cũng biết thanh kiếm gãy cũng không có gì thần dị, cao lắm chỉ có tài liệu tốt mà thôi, dần dần vấn đề này không còn ai chú ý tới.

Kết quả hiện tại Lý Phôi mở miệng liền muốn kiếm gãy tổ truyền của Ninh gia, hiển nhiên đã phát hiện điểm kỳ dị trong đó, nói không chừng bí mật trong truyền thuyết Ninh gia cũng bị đối phương phát hiện.

Kết quả là lão tổ Ninh gia lập tức làm ra vẻ mặt bất đắc dĩ nói:

- Lý đại nhân, không phải ta không cho mượn, mà là thứ này ngài cầm vô dụng, nó chỉ là kiếm gãy thủy tổ Ninh gia lưu lại dùng để nhắc nhở hậu nhân, nếu ngài thật sự muốn một thanh kiếm tốt, ta tự mình ra tay rèn cho ngài một thanh, ngài thấy thế nào?

Lý Phôi lắc lắc đầu nói:

- Ta muốn kiếm gãy tổ truyền của Ninh gia.

Lão tổ Ninh gia và Ninh Thế Hằng biến sắc, này Lý Phôi giống như hiểu biết chính xác đạo cái thanh này kiếm gãy chính giữa ẩn tàng che giấu, nếu không hắn thái độ không hội kiên quyết như thế, hôm nay tràng diện cũng sẽ không biết náo lớn như vậy.

Lúc này hai người Ninh Phong và Ninh Phỉ đã từ dược điền quay về, nhìn thấy tràng diện giương cung bạt kiếm trước mặt, sắc mặt hai người thay đổi.

Ninh Phong kéo Ninh Phỉ về phía sau, đứng bên người Ninh Thế Hằng truyền âm hỏi:

- Phụ thân, xảy ra chuyện gì?

Sắc mặt Ninh Thế Hằng ngưng trọng trả lời:

- Lục Phiến Môn muốn kiếm gãy tổ truyền Ninh gia chúng ta.

Nghe được Ninh Thế Hằng nói như vậy, Ninh Phong cũng biến sắc.

Hắn khác với phụ thân Ninh Thế Hằng, hắn tin tưởng lời đồn kiếm gãy Ninh gia không nghi ngờ.

Dù sao hắn còn trẻ tuổi, vẫn còn nhuệ khí, hi vọng Ninh gia bọn họ có một ngày có thể nhất phi trùng thiên, cũng không thể bình thường giống như bây giờ.

Hắn xem ra, Lý Phôi muốn ‘ mượn ’ kiếm gãy Ninh gia của bọn họ, rõ ràng là muốn đoạn tuyệt cơ hội nhất phi trùng thiên của Ninh gia trong tương lai, bọn họ tuyệt đối không thể đáp ứng.

Lý Phôi nhìn Ninh Thế Hằng, mặt không biểu tình nói:

- Ninh gia chủ, kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, một đời tuổi trẻ của Ninh gia các ngươi rất xuất sắc, nếu hiện tại chết non thì rất đáng tiếc.

- Thanh kiếm gãy trong tay Ninh gia các ngươi chỉ có thể là phế vật, giao cho ta, ta dẫn người rời đi, nếu không hậu quả ngươi nên biết.

- Đại nhân nhà ta có thói quen chỉ nói ba lần, có một số việc ta nói ba lần ngươi vẫn không làm theo, đó là không cho ta mặt mũi, chính là đánh vào mặt ta.

- Ta là người tính tình nóng vội, vừa rồi ta đã nói hai lần, hiện tại ta hỏi ngươi lần thứ ba, kiếm gãy này, rốt cuộc Ninh gia các ngươi cho mượn hay không cho mượn?

Trong mắt người Ninh gia lộ ra vẻ hoảng sợ, đương nhiên bọn họ biết rõ Lý Phôi nói đại nhân kia là ai, chính là Tô Tín nhấc lên gió tanh mưa máu trong Giang Nam đạo.

Lúc trước Tô Tín đồ tông diệt môn tại Giang Nam đạo, giết người vô số, cho dù không có lan đến gần Ninh gia, nhưng mọi người Ninh gia vẫn nghe qua uy danh của hắn.

Ngay cả ba thế lực nhất lưu cũng phải tránh lui trước mặt hắn, khi đó Tô Tín mới vừa tấn chức Hóa Thần mà thôi, hiện tại Tô Tín khủng bố có thể nghĩ.

Nếu như hôm nay đổi Tô Tín đứng trước mặt bọn họ, đoán chừng bọn họ thậm chí không có dũng khí nói chữ ‘ không ’.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui