Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Một người trong đó phát hiện khí tức sinh mệnh của Hạ Hầu Trường Thanh yếu ớt, hắn phẫn nộ đứng ra chỉ vào Tô Tín và quát: “Tô Tín! Tỷ thí lôi đà Giang Nam hội mà thôi, kết quả ngươi lại suýt phế đệ tử Hạ Hầu gia, ngươi muốn làm gì?

Tô Tín cười lạnh nói: “Đấu lôi đài sinh tử bất luận, ta không cẩn thận nặng tay còn không được sao?”

“Có lẽ ngươi nên may mắn nơi này là Giang Nam hội, nếu ở bên ngoài ai quản hắn sống hay chết? Đương nhiên các ngươi không quen nhìn có thể ra tay, có thể động thủ dưới lôi đài cũng được.”

Vừa nghe lời này hai tên võ giả Hạ Hầu gia lập tức im lặng, chỉ có thể tức giận ôm Hạ Hầu Trường Thanh đi xuống lôi đài.

Có lẽ bọn họ ở Trung Sơn đạo còn là một nhân vật, nhưng so với Tô Tín là cường giả trẻ tuổi tuấn kiệt lại không so sánh nổi.

Hơn nữa võ giả phía dưới nhìn thấy Tô Tín trọng thương Hạ Hầu Trường Thanh, không chỉ không giống lúc trước lên án Tô Tín ra tay tàn nhẫn, ngược lại nội tâm còn khen Tô Tín làm quá tốt.

Đối với những người như bọn họ mà nói, bọn họ ghét nhất chính là người phá hư quy củ, dĩ vãng đều là Tô Tín phá hoại quy củ nhưng âần này thì ngược lại.

Sau trận chiến này, vài tên võ giả xuất sắc của Giang Nam hội cũng không động thủ tiếp.

Nhìn thấy thực lực Tô Tín, bọn họ lập tức biết rõ cường giả Nhân Bảng khủng bố.

Tuy trước kia Trầm Tấn ra tay nhìn như thường thường không có gì lạ, đó là bởi vì người ta không xuất thủ nặng tay, vạn nhất gặp phải người hung ác như Tô Tín thì bọn họ khóc không ra nước mắt.

Lúc này Tiêu Hoàng ở trước mặt mọi người chọn ra ba người xuất sắc của Giang Nam hội tiến vào top ba, Nhạc Thanh Bình lúc này lại mở miệng nói: “Tiêu huynh, ta nhớ cường giả Nhân Bảng trên Giang Nam hội có thể tùy ý khiêu chiến lẫn nhau ah? Hôm nay ta muốn động thủ với Tô Tín, không biết có được hay không?”

Ánh mắt mọi người lập tức nhìn sang Nhạc Thanh Bình và Tô Tín, mọi người biết rõ Nhạc Thanh Bình tới đây là vì báo thù.

Trước kia Nhạc Thanh Bình đã đi báo thù Tô Tín nhưng bị Chư Cát Thanh Thiên ngăn lại, hiện tại trên Giang Nam hội, trước mắt bao người, Tô Tín còn có thể trốn sau lưng Chư Cát Thanh Thiên hay sao?

Giang Nam hội không có quy định võ giả bài danh cao không thể ước chiến võ giả bài danh thấp, Giang Nam hội cấm chế giết người nhưng võ giả Nhân Bảng vẫn có thể giải quyết ân oán với nhau, phải xem song phương có ý gì.

Phần đông võ giả đều nhìn Tô Tín, hiện tại xem Tô Tín muốn nói như thế nào.

Dù sao hắn không đáp ứng Nhạc Thanh Bình cũng bình thường, dù sao hai người kém nhau một tiểu cảnh giới.

Võ giả bình thường kém một cảnh giới không xem vào đâu, nhưng phải biết rằng người trên Nhân Bảng kém một tiểu cảnh giới là khác biệt to lớn.

Cho nên Tô Tín cự tuyệt cũng bình thường, cùng lắm có vài người nhìn không thuận mắt nói hắn sợ chêến mà thôi.

Nhưng vạn nhất Tô Tín đáp ứng Nhạc Thanh Bình, hậu quả khi đó sẽ không đoán trước.

Giang Nam hội không cho phép giết người, chẳng lẽ còn không cho phép phế ngươi sao?

Nhạc Thanh Bình lúc này nhìn chằm chằm vào Tô Tín, trong mắt còn mang theo đùa cợt, ngươi dám đánh hay không?

Tô Tín cười khẽ sau đó đứng lên, nói: “Nhạc huynh muốn chỉ giáo, như vậy ta sẽ lĩnh giáo Đoạn Ngọc Thủ của Nhạc huynh.”

“Yên tâm, lúc này ta sẽ cho ngươi nhìn thấy cái gì là Đoạn Ngọc Thủ.”

Trên lôi đài, Nhạc Thanh Bình vươn tay ra, ý bảo Tô Tín xuất thủ trước.

Đương nhiên Tô Tín sẽ không khách khí với hắn, hắn điểm ra một chỉ, phong lôi xuất hiện, khí thế một chỉ như xé rách bầu trời, cả lôi đài chấn động ầm ầm.

Một chỉ vừa rồi trực tiếp đánh nát đao của Hạ Hầu Trường Thanh, mọi người vẫn chưa quên uy thế khi đó.

Đối mặt với một chỉ khí thế kinh người, Nhạc Thanh Bình chỉ duỗi tay sử dụng Đoạn Ngọc Thủ!

Bàn tay cực lớn ngưng tụ thiên địa nguyên lực chung quanh giống như thái sơn áp đỉnh, nó đánh nát lực lượng Kinh Trập, Tô Tín lui về phía sau một bước.

Thân ảnh Nhạc Thanh Bình giống như ma thần, hắn không ngừng lui bước và khí thế hung tàn bạo phát, song chưởng oanh kích, chưởng lực cuồng bạo làm lôi đài rung động không nhỏ.

Sắc mặt võ giả chung quanh tái nhợt, bọn họ lần đầu tiên nhìn thấy Nhạc Thanh Bình như thế.

Thân là cường giả thứ chín Nhân Bảng, chiến tích của Nhạc Thanh Bình không ít, huống hồ hắn cũng tiến vào Nhân Bảng hơn mười năm, có không ít võ giả nhìn thấy hắn ra tay.

Võ công Nhạc Thanh Bình trước kia cường đại nhưng không có uy têế như thần ma hiện tại, đúng là quá hiếm thấy.

Kiếm xuất huyết hà, trên người Tô Tín có một tầng huyết sát khí, kiếm quang huyết sắc kinh thiên mang theo cảnh tượng đồ sộ.

Nhưng lực lượng của Nhạc Thanh Bình quá mạnh mẽ, Đoạn Ngọc Thủ ngưng tụ chưởng ảnh lớn mấy trượng và đánh nát kiếm quang huyết sắc bay tới.

Đoạn Ngọc Thủ như che khuất cả bầu trời.

Dưới một chưởng này, Tô Tín lại rút lui một bước, ý nghĩ của hắn vô cùng thanh minh, cảm giác chung quanh Đoạn Ngọc Thủ ngưng tụ lực lượng thiên địa, Tô Tín như bắt được cái gì đó nhưng chỉ kém một tia lĩnh ngộ.

Lúc này Nhạc Thanh Bình không ngừng ra tay, hai tay biến chưởng thành trảo như Thiên Bằng cầm Long đánh thẳng vào người Tô Tín.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui