Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Nhưng thế lực khác lại tìm cơ hội tốt, vốn chuẩn bị trực tiếp tiêu diệt Đông Tấn, sau đó bọn họ sẽ tranh bá Trung Nguyên, nhưng lại không nghĩ tới nửa đường bị Đại Chu cướp hết.

Cổ Đông Lai thản nhiên nói: “Được làm vua thua làm giặc, ngươi cho rằng bây giờ nói những lời này hữu dụng sao? Bại chính là bại, cần nhiều lý do như vậy làm gì?”

Trên mặt Giang Hạc Lưu cười quỷ quyệt.

“Ngươi nói đúng, bại chính là bại, đúng là không có gì có thể nói, nhưng lúc này Ngô quốc không bại hoàn toàn.”

Hắn vừa dứt lời, ánh mắt Giang Hạc Lưu nhìn sang người thế lực võ lâm chung quanh.

“Các vị nghĩ kỹ chưa? Có gia nhập Ngô quốc chúng ta hay không?”

Phần đông đương gia thế lực võ lâm cảm thấy khó khăn, tuy bọn họ bất mãn Đại Chu nhưng loại chuyện công nhiên tạo phản sẽ chết người đây, một gây chuyện không tốt chính là diệt môn.

Lúc trước bọn họ chịu theo Ngô quốc khởi sự đó là bởi vì lúc trước Đông Tấn đã có quá nhiều lỗ thủng, thậm chí tới mức một tiểu châu phủ cũng dám khởi binh.

Nhưng hiện tại không giống, Đại Chu vương triều chính thức lập quốc cũng chỉ hơn trăm năm mà thôi, hùng bá Trung Nguyên chỉ hơn hai mươi năm.

Hiện tại Đại Chu vương triều đã có một ít xu thế suy tàn nhưng khoảng cách thảm hại như Giang Hạc Lưu nói còn kém quá nhiều, tối thiểu chỉ cần Cơ Hạo Điển còn sống thì Đại Chu sẽ không loạn.

Thời điểm này bọn họ không dám đánh cược tính mạng cả nhà đi theo Giang Hạc Lưu tạo phản.

Có người muốn xem ý kiến Tiêu gianhưng lúc này Tiêu gia tổ chức Giang Nam hội lại không phái cường giả Nguyên Thần Cảnh tới tham gia.

Thậm chí Tiêu Hoàng chủ trì Giang Nam hội lúc nãy đã không thấy, ở đây cũng chỉ còn lại có một ít hạ nhân Tiêu gia và võ giả chi thứ, ngay cả một quản sự dòng chính cũng không có mặt, lúc này mọi người lập tức thóa mạ Tiêu gia.

Đoán chừng Tiêu gia đã sớm nghe được vấn đề hôm nay, bọn họ đã sớm biêt rõ xảy ra chuyện gì nên mới không có một tên võ giả Nguyên Thần Cảnh xuất hiện tại đây, bọn họ đề phòng Giang Hạc Lưu bức vui thoái vị.

Nhìn mọi người nơi đây, Giang Hạc Lưu biết rõ bọn họ đang suy nghĩ cái gì và cười nói: “Các vị đừng do dự, các ngươi có gia nhập hay không?”

“Giang Nam Nhân Nghĩa Trang đừng chân tại Giang Nam đạo vài chục năm, các vị có giao tình vài chục năm với ta, nếu như khởi sự tạo phản, các ngươi không đi theo cũng là đối tượng bị Đại Chu đả kích.”

“Huống hồ cho dù Đại Chu không động tới các ngươi, Đông Ngô chúng ta cũng không lưu thế lực không đồng lòng với mình ở lại bên cạnh mình!”

Nói xong lời cuối cùng, ánh mắt Giang Hạc bắn ra thần thái âm tàn, so với bộ dạng người tốt hắn vẫn dùng như hai người khác nhau.

Giang Hạc Lưu cười dài nói: “Các vị suy nghĩ kỹ càng đi, chờ ta đánh chết Cổ Đông Lai, nếu các ngươi còn không quyết định, như vậy đừng trách chúng ta có giao tình vài chục năm lại hạ thủ với các ngươi!”

Cổ Đông Lai bước tới một bước, thân thể bay lên cao, huyết khí dòng sông bay thẳng tận trời.

“Chỉ bằng ngươi cũng muốn giết ta?”

Trên mặt Cổ Đông Lai lộ ra thần thái xem thường.

TạiTrong rất đông hành quân đại tổng quản triều đình, thực lực Cổ Đông Lai tuyệt đối có thể xếp vào top năm, huống hồ hắn là cường giả bài danh ba mươi ba trên Địa Bảng, có thực lực Dung Thần Cảnh, Giang Hạc Lưu thực lực Hóa Thần Cảnh không có khả năng chống lại hắn.

Giang Hạc Lưu lập tức tươi cười vui vẻ.

“Ta không đủ, thêm mấy vị ở đây thì thế nào?”

Giang Hạc Lưu vừa dứt lời, hai võ giả trong một đám người Nhân Nghĩa Trang bước về phía trước, khí thế trên người hắn tăng lên, thực lực không kém gì Cổ Đông Lai, người xuất hiện là hai cao thủ Dung Thần Cảnh võ đạo tông sư!

“Đám dư nghiệt Đông Ngô các ngươi tích lũy thực lực không kém nha, thậm chí có hai cao thủ Dung Thần Cảnh võ đạo tông sư.”

Cổ Đông Lai nói chuyện rất thản nhiên, trong lời nói còn mang theo một ít ngạc nhiên.

Tô Tín mật báo cho hắn dư nghiệt Ngô quốc có cấu kết với Bạch Liên giáo, cũng không nói thực lực của đối phương, hắn lại không ngờ dư nghiệt Đông Ngô bị Đại Chu vương triều đuổi giết vài chục năm lại có được hai tên võ giả Dung Thần Cảnh.

“Hiện tại đủ không?”

Giang Hạc Lưu hỏi.

“Vẫn không đủ.”

Cổ Đông Lai lắc đầu.

Giang Hạc Lưu cau mày nói: “Nếu như vậy Chư Cát huynh ngươi không cần ẩn nấp nữa, xuất hiện đi.”

Giang Hạc Lưu vừa dứt lời đã có một võ giả mặc áo bào trắng từ trên cao đáp xuống lôi đài.

Nhìn thấy võ giả vừa xuất hiện, mọi người chung quanh xôn xao, đặc biệt những thế lực võ lâm Giang Nam đều dùng ánh mắt kinh hãi nhìn Giang Hạc Lưu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui