Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Tô Tín đang ở chỉnh hợp chế độ Lục Phiến Môn, ba thế lực nhất lưu Cửu Huyền Kiếm Tông đã sắp buồn bực tới chết.

Toàn bộ Giang Nam đạo rối loạn, hiện tại lực khống chế của bọn họ với Giang Nam đạo đã không còn, cho dù bọn họ phái võ giả Hóa Thần Cảnh đi điều tiết xung đột nhưng có chút thế lực bằng mặt không bằng lòng.

Ba thế lực các ngươi mạnh, ta biểu hiện khách khí với ngươi nhưng nên đánh vẫn phải đánh, ngươi có thể cầm ta làm sao bây giờ?

Nếu như chỉ một thế lực làm như vậy không dễ nói, ba thế lực nhất lưu dùng lực áp người cũng không sợ người ta không phục.

Nhưng bất đắc dĩ tất cả thế lực võ lâm Giang Nam đạo đều làm như vậy, bởi vì cái gọi là pháp không trách chúng, ba thế lực nhất lưu các ngươi mạnh hơn nữa chẳng lẽ còn có thể mạnh tới mức đối địch với toàn bộ võ lâm Giang Nam đạo hay sao?

Rơi vào đường cùng, ba thế lực võ lâm chỉ có thể cầu viện Tiêu gia, dù sao Tiêu gia mới là người cầm quyền Giang Nam đạo chân chính, Tiêu gia chỉ cần vừa lên tiếng, võ lâm Giang Nam đạo ai dám nói chữ không?

Cuối cùng việc cầu viện Tiêu gia rơi vào đầu ba người Tôn Càn.

Mấy ngày qua các võ giả Hóa Thần Cảnh đi tới các thế lực Giang Nam đạo điều tiết tranh chấp, căn bản không có người phái đi, cho nên nhiệm vụ này rơi xuống đầu bọn họ.

Đám người Tôn Càn đành phải buông suy nghĩ đối phó Tô Tín lúc trước, ba người chuyên tâm cầu trợ Tiêu gia.

Tiêu gia thân là thế gia đứng đầu lục đại thế gia, đệ tử gia tộc và môn khách đông đảo, cho nên nơi ở chân chính của Tiêu gia không nằm tại Giang Nam phủ, mà là tại sơn trang to lớn nằm bên ngoài Giang Nam phủ.

Sơn trang trang hoàng xinh đẹp quý khí, hoa văn trang trí vàng bạc, minh châu đính kèm, sơn trang còn khí khái hơn cả hoàng cung.

Nhưng kỳ thật sơn trang của Tiêu gia được bố trí theo phong cách hoàng thất.

Nói như thế nào Tiêu gia cũng từng là hoàng tộc, sơn trang này ban đầu là nơi bọn họ tu kiến du ngoạn nghỉ lại, chỉ là nơi nghỉ ngơi ăn chơi của hoàng thất mà thôi.

Về sau Tiêu thị từ hoàng thất biến thành thế gia giang hồ nhưng sơn trang vẫn còn, hơn nữa quy mô khá lớn, kết quả liền bị Tiêu gia biến thành căn cơ của mình.

Kỳ thật sơn trang tư quy cách hay ngoại hình đều thuộc hoàng thất, Tiêu gia không phải hoàng thất nhưng ở trong sơn trang quy cách hoàng thất, việc này đã phạm húy.

Cho dù là Đông Tấn lúc trước hay Đại Chu hiện tại đều không muốn bởi vì chuyện nhỏ mà đấu sinh tử với Tiêu gia, cho nên về sau cũng không ai quản nhũng việc như vậy.

Ba người Tôn Càn đi tới trước Tiêu gia, lập tức cung kính đưa bái thiếp cầu kiến Tiêu gia chủ.

Ba người khi ở trong tông môn chính là trưởng lão Nguyên Thần Cảnh cao cao tại thượng, đi vào trong tông môn nhị lưu nào cũng được đối đãi như khách quý, chút thực lực bọn họ lại không là gì trong mắt Tiêu gia.

Ngoài sáng Tiêu gia có hơn mười võ giả Nguyên Thần Cảnh, hơn nữa âm thầm nói không chừng còn có cường giả Dương Thần Cảnh tiềm tu.

Gia đinh Tiêu gia đón khách đã nhìn thấy đại nhân vật, thái độ khi tiếp ba cường giả Hóa Thần Cảnh vẫn không kiêu ngạo không siểm nịnh, sau khi dẫn bọn họ chờ trong phòng khách sau đó đi thông tri gia chủ..

Ba người Tôn Càn chờ một lát liền có hai người di tới, một người trung niên dáng gầy gò, trên môi hắn còn có hai hàng ria mép đi tới.

Người trẻ tuổi tuấn tú là ‘ Tiểu An Hầu ’ Tiêu Hoàng, đám người Tôn Càn không xa lạ gì người trung niên kia, hắn chính là một trong những người cầm quyền Tiêu gia hiện tại, ‘ Thất gia ’ Tiêu Vô Cực.

Tiêu Vô Cực xếp thứ bảy trong dòng chính Tiêu gia thế hệ hiện tại, cho nên được mọi người gọi là Thất gia.

Trong người cầm quyền Tiêu gia thế hệ hiện tại, kỳ thật Tiêu Thất gia có cảm giác tồn tại cực thấp, bởi vì hắn chỉ chuyên môn tiếp khách nhân và dạy bảo đệ tử vũ kỹ mà thôi, nhìn từ bên ngoài Tiêu thất gia không quản sự.

Nhìn thấy người tiếp đãi lần này chính là Tiêu Thất gia chuyên xử lý ngoại vụ, còn có thế hệ trẻ Tiêu Hoàng, trong lòng ba người lập tức mát lạnh.

Ngay cả như vậy bọn họ cũng phải làm cho xong việc tông môn giao phó, ba người Tôn Càn lập tức chắp tay nói:

“Bái kiến Tiêu Thất gia.”

Tiêu Vô Cực lúc này tươi cười mời ba người ngồi xuống:

“Ba vị không cần đa lễ, đều ngồi đi, không biết ba vị tới nơi này cần gì hay sao?”

Tôn Càn ho khan một tiếng nói:

“Tiêu Thất gia, Tô Tín thống lĩnh Lục Phiến Môn Giang Nam đạo đã qâấy rối võ lâm Giang Nam đạo.”

“Hiện tại võ lâm Giang Nam đạo đều hỗn loạn, tất cả thế lực võ lâm đều công phạt lẫn nhau, xung đột không ngừng, Tô Tín càng tàn nhẫn trực tiếp diệt năm nhị lưu thế lực, còn chụp mũ bọn họ là cấu kết dư nghiệt Ngô quốc.”

“Nếu bọn họ cấu kết dư nghiệt Ngô quốc thì đám dư nghiệt Ngô quốc cũng không thảm bại thê thảm trên Giang Nam hội ah.”

“Giang Nam đạo là Giang Nam đạo của chúng ta, Tô Tín lúc này hô phong hoán vũ, chúng ta cũng không thể bỏ mặc mặc kệ ah!”

Tôn Càn nói xong lời này liền nhìn sang Tiêu Vô Cực, ai ngờ Tiêu Vô Cực vẫn cười tủm tỉm nhìn hắn mà không nói chuyện.

Rơi vào đường cùng Tôn Càn đành phải nói rõ một ít:

“Thất gia, ta nói rõ, hiện tại ba nhà chúng ta không trấn áp được các thế lực võ lâm khác..”

“Với uy danh của Tiêu gia tại Giang Nam đạo, chỉ cần Tiêu gia mới mở miệng, Giang Nam đạo không có thế lực nào không cho Tiêu gia mặt mũi.”

“Cho nên chúng ta muốn mời Tiêu gia đi ra chủ trì đại cục, nếu không tiếp tục đánh nữa, võ lâm Giang Nam đạo chắc chắn sẽ bị phế.”

Nghe được Tôn Càn nói như vậy, Tiêu Vô Cực bất đắc dĩ nói:

“Tôn huynh, Quý huynh, Công Dương huynh, ta nói rõ với các ngươi một chút, nếu Tiêu gia ta có thể quản thì sớm quản rồi.”

“Nhưng hiện tại hành quân đại tổng quản Cổ Đông Lai đang nhìn chằm chằm vào cửa Tiêu gia, ngay cả quân doanh của hắn cũng nằm cách Tiêu gia ta không xa, ngươi bảo chúng ta nên làm thế nào?”

“Tiêu gia ta thật sự không quản được việc lần này, cho nên ba vị nên quay về đi.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui