Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Lục Phiến Môn không ra tay không có nghĩa thế lực nhị lưu và tam lưu có thể càn rỡ.

Dù sao Lục Phiến Môn Giang Nam đạo hiện tại còn có nội tình do Tô Tín đặt căn cơ, bọn họ thừa sức diệt tông môn nhị lưu.

Cho nên Trương Trạch không nghĩ phương diện này, hắn chỉ phái người đi Thanh Bình Phái tìm hai người, chờ người hắn phái đi mang thi thể Bàng Khiêm và Diêu An trở về, người Lục Phiến Môn Khánh Dương phủ đã bạo động.

- Thanh Bình Phái đang khiêu chiến Lục Phiến Môn!

- Đại nhân, Thanh Bình Phái giết đồng liêu Lục Phiến Môn, tuyệt đối không thể tính toán như vậy.

- Đúng thế! Nhất định phải lên Thanh Bình Phái đòi công đạo.

Rất nhiều bộ khoái Lục Phiến Môn đỏ mắt gào thét, bọn họ không có quan hệ tốt với Diêu An và Bàng Khiêm cỡ nào, mà là cảm giác một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ mà thôi.

Hôm nay Thanh Bình Phái dám giết hai người Diêu An và Bàng Khiêm, có ai dám nói ngày sau bọn chúng không giết mình hay không?

Cho dù Kim Vũ Lâm đảm nhiệm chức tổng bộ đầu Lục Phiến Môn, lúc ấy uy tín Lục Phiến Môn không có mà thôi, cũng không có việc bộ khoái bị người ta giết như hiện tại.

- Tất cả im miệng cho ta.

Trương Trạch hét lớn một tiếng.

Hắn cực kỳ khiếp sợ, hiện tại hắn biết mình không có tư cách quyết định việc xảy ra.

Hắn hít sâu một hơi, Trương Trạch nói:

- Đều theo ta đi, đi suốt đêm đến Giang Nam phủ tìm Duẫn đại nhân, đúng rồi, đồng thời phái người đi thông tri tổng bộ đầu các châu phủ khác.

- Chuyện này liên quan đến lợi ích Lục Phiến Môn Giang Nam đạo, tuyệt đối không thể tính như vậy.

Kết quả chờ tới sáng ngày thứ hai, Duẫn Tịch mới cho thủ hạ đi Khánh Dương phủ thonong tri bộ khoái hơn mười châu phủ Lục Phiến Môn tụ tập tại Giang Nam phủ.

Duẫn Tịch chau mày nói:

- Gia hỏa nào dám náo sự, muốn chết?

Tên thủ hạ lập tức nói chuyện xảy ra với Duẫn Tịch, Duẫn Tịch nghe xong liền sợ hãi.

Hắn không phải người ngu, đương nhiên biết rõ mấu chốt trong đó, Lục Phiến Môn Giang Nam đạo xảy ra đại sự to bằng trời.

Nếu như hắn mặc kệ, bộ khoái các châu phủ Lục Phiến Môn sẽ tạo phản, nếu đáp ứng thì hắn phải làm thế nào? Diệt Thanh Bình Phái? Cả Giang Nam đạo sẽ lâm vào đại loạn.

Rơi vào đường cùng, Duẫn Tịch đành phải vội vàng mặc quần áo và đi ra ngoài trấn an tổng bộ đầu các châu phủ.

Vừa chờ hắn đi ra ngoài, Duẫn Tịch liền phát hiện bộ khoái tất cả châu phủ Giang Nam phủ Lục Phiến Môn đều bao vây nơi đây, một đám bộ khoái muốn Duẫn Tịch dẫn bọn họ đi báo thù, muốn tru diệt toàn bộ Thanh Bình Phái.

Duẫn Tịch cảm thấy khó chịu, hắn nói:

- Các vị! Bộ khoái Lục Phiến Môn chúng ta tuyệt đối không thể chết vô ít, chờ điều tra việc này rõ ràng, ta nhất định sẽ cho các vị một công đạo.

Hắn vừa nói xong Trương Trạch lập tức nói:

- Duẫn đại nhân, hiện tại hai thi thể bộ khoái Khánh Dương phủ Lục Phiến Môn đang đặt tại tổng bộ đấy.

- Thương thế trên người bọn họ là kiếm pháp Thanh Bình Phái gây ra, đã có nhiều người nhìn thấy, ngươi còn điều tra cái gì? Trực tiếp giết đến tận Thanh Bình Phái hỏi tội là được!

Hắn vừa nói ra lời này đã có rất nhiều bộ khoái cùng hưởng ứng, yêu cầu Duẫn Tịch dẫn bọn họ đi Thanh Bình Phái đòi công đạo, phải tru diệt toàn tông đối phương.

Duẫn Tịch muốn áp chế bọn họ, nhưng thời điểm hiện tại không thể lựa chọn trấn áp, phần đông tổng bộ đầu châu phủ nhìn thấy Duẫn Tịch do dự liền cảm thấy thất vọng không nói thành lời.

Một thủ trưởng không thể che chở thủ hạ của mình, muốn hắn làm gì?

Trương Trạch chắp tay nói với Duẫn Tịch:

- Duẫn đại nhân, ngươi không muốn đòi công đạo thay chúng ta cũng không sao, chúng ta tự mình đi đòi Thanh Bình Phái đòi công đạo!

Nói xong Trương Trạch dẫn thủ hạ của mình rời đi, những tổng bộ đầu châu phủ khác cũng thế, bọn họ không dừng lại và rời khỏi Giang Nam phủ, đoàn người cùng tiến về Thanh Bình Phái.

Sắc mặt Duẫn Tịch biến hóa, thủ hạ bên cạnh hỏi:

- Đại nhân, chúng ta làm sao bây giờ?

- Làm sao bây giờ? Đương nhiên là đi cùng rồi.

Duẫn Tịch tức giận quát một tiếng, hắn vội vàng dẫn người đi cùng Trương Trạch.

Nếu hắn bỏ mặc đám người Trương Trạch giết đến tận Thanh Bình Phái, Giang Nam đạo sẽ lâm vào đại loạn, đến lúc đó chức tổng bộ đầu châu phủ của hắn cũng mất đi.

Cùng lúc đó những mật thám Giang Nam đạo cũng chú ý tới động tĩnh Lục Phiến Môn Giang Nam đạo, dù sao vài chục tổng bộ đầu châu phủ đồng thời xuất động tạo thành uy thế không nhỏ.

Cho dù mật thám tại Giang Nam đạo nhận được lệnh Lưu Phượng Vũ phân phó nghe theo lệnh Duẫn Tịch, trong đó vẫn có không ít người Thiết gia.

Bọn họ biết rõ tình huống Giang Nam đạo cho nên vận dụng con đường bí mật truyền tin tức về Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh trong vòng nửa ngày.

Sau khi đám người Thiết Chiến và Lưu Phượng Vũ nhận được tình báo truyền về, gương mặt mọi người biến hóa liên tục, chỉ có điều Thiết Chiến tươi cười khoái ý, Lưu Phượng Vũ với gương mặt lạnh nhạt lại tối tăm như đáy nồi.

Hiện tại hắn thật hối hận, hắn không phải hối hận điều Duẫn Tịch đi Giang Nam đạo hái quả đào, mà là hối hận vì Duẫn Tịch ngu xuẩn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui