Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Dung hợp Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí dung hợp kiếm ý va chạm với Huyết Long biến của Địch Vân Phi, trên đường dài lập tức phát ra chấn động kinh khủng.

Đá vụn vô tận bay tán loạn, thậm chí cửa hàng chung quanh va chạm nhau, trực tiếp bị đánh sập một nửa.

Những thủ hạ của Địch Vân Phi không kịp ngăn cản, bọn họ cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn dư âm giao thủ giữa hai người biến mất, chuẩn bị tùy thời đi cứu viện.

Đợi đến lúc kiếm khí và cương khí tứ tán đều biến mất, tràng cảnh xuất hiện dọa vô số người sợ hãi.

Chỉ thấy hai người Tô Tín và Địch Vân Phi giao thủ đã đánh ra một cái hố to lớn mười trượng, cũng không nhìn thấy đá vụn.

Bởi vì những đá vụn đã bị kiếm khí và cương khí cứ tán khi hai người giao thủ đánh vỡ và hóa thành bột mịn.

Khóe miệng Tô Tín chảy ra một tia máu tươi, lực lượng một kích vừa rồi vượt qua tưởng tượng của hắn.

Dù sao cũng là sát chiêu thiêu đốt tinh huyết bản thân, cho dù Tô Tín đỡ được nhưng nội phủ vẫn bị lực lượng cường đại chấn động.

Địch Vân Phi còn thê thảm hơn Tô Tín nhiều.

Vừa rồi Huyết Long biến suýt đốt sạch tinh huyết toàn thân hắn, chỉ sợ không tu dưỡng mấy tháng không thể khôi phục.

Hơn nữa hắn bị kiếm khí của Tô Tín gây thương tích, kinh mạch và nội phủ cũng đã tràn đầy vết kiếm, lúc này đã mất sức chiến đấu triệt để, thậm chí một người bình thường cũng có thể giết hắn.

Thủ hạ của Địch Vân Phi lập tức nâng hắn lên, cảnh giác nhìn Tô Tín, sợ hắn đột nhiên ra tay giết Địch Vân Phi.

Lúc này những võ giả đứng ngoài xông tới, trong mắt xuất hiện một tia tham lam, hiện tại chính là thời điểm của bọn họ.

Lúc nhìn thấy Địch Vân Phi xuất hiệnm bọn họ đã không ôm hi vọng gì, lần này bọn họ xem như bị Địch Vân Phi gài bẫy, không duyên cớ làm mai mối cho hắn.

Không nghĩ tới phong hồi lộ chuyển, Địch Vân Phi ra tay sớm, lại lưỡng bại câu thương với Tô Tín.

Như thế rất tốt, cũng không phải bọn họ làm mai mối cho Địch Vân Phi, mà là Địch Vân Phi lại làm mai mối cho bọn họ.

Một đám người ẩn ẩn vây quanh, mấy người cầm đầu là võ giả Thần Cung Cảnh đỉnh phong như ‘ Tử Điện Kiếm ’ Tiếu Phù Viễn, ‘ Tâm Kiếm Khách ’ Viên Thông, ‘ Càn Nguyên Sơn ’ tứ kiếm.

Nếu một đấu một, bọn họ không tiếp được ba chiêu của Tô Tín, nhưng hiện tại Tô Tín trọng thương, những người này lại có cơ hội.

Tử Điện Kiếm Tiếu Phù Viễn nói đầu tiên:

- Tô đại nhân, giao Thiên Đạo thạch ra đây, hiện tại Địch Vân Phi trọng thương, cũng không ai có thể ngăn cản ngươi rời khỏi Kiếm Nam đạo.

Cho dù Tô Tín hiện tại bị thương nhưng có thể không động thủ thì bọn họ không muốn động thủ.

Dù sao hổ xuống đồng bằng vẫn là hổ, một kích của bệnh hổ vô cùng khủng bố.

Bọn họ không muốn bị Tô Tín kéo làm đệm lưng, cho nên nếu nói Tô Tín có thể giao Thiên Đạo thạch ra, như vậy không gì tốt hơn.

Tô Tín nhìn võ giả tán tu thành danh hai đạo, trong mắt lộ ra vẻ xem thường:

- Một đám chó hoang cũng dám đến cướp đoạt Thiên Đạo thạch trong tay ta? Không nhìn rõ thực lực của mình, hết lần này tới lần khác lại sinh ra lòng tham không nên có, thật đáng buồn cười!

Một đám võ giả tán tu bị mắng là chó hoang, trong mắt mọi người đều mang theo phẫn nộ.

Lô Uyển Đình lại cảm thấy Tô Tín mắng đúng.

So sánh với Tô Tín dùng sức một mình đấu quần hùng, những gia hỏa này liên thủ đánh hợp kích lại rụt rè sợ hãi, đều muốn đứng sau chiếm tiện nghi của kẻ khác, thật sự không khác gì chó hoang.

Tử Điện Kiếm Tiếu Phù Viễn nói trước:

- Các vị, Tô Tín không muốn giao Thiên Đạo thạch ra, chúng ta đây cũng chỉ có thể cường công mà thôi.

- Hiện tại không phải thời điểm do dự, mọi người tốt nhất cùng tiến lên, nếu do dự giống như vừa rồi, chờ Tô Tín khôi phục, chúng ta không thể chiếm được Thiên Đạo thạch, thậm chí chúng ta đều phải chết!

Sắc mặt tất cả mọi người ngưng trọng gật gật đầu, những người này cũng không phải ngu ngốc, nếu như lại lưu thủ sẽ cho Tô Tín cơ hội đánh bại tất cả, Thiên Đạo thạch không có phần của bọn họ.

Trên trăm tên võ giả Thần Cung Cảnh đã bị Tô Tín giết hơn ba mươi người, hiện tại hơn bảy mươi người tụ tập lại.

Nhiều võ giả Thần Cung Cảnh đã một lòng tấn công, Tô Tín tuyệt đối đánh không lại, vừa rồi hắn đại sát tứ phương làm không ít người sinh ra tâm tư khác, nhìn thế công của mình đánh tới liền chạy trốn, thậm chí không có ý cứu viện hỗ trợ lẫn nhau.

Hiện tại bọn chúng đã ý thức được điểm này, chuẩn bị giải quyết hắn trước sau đó cướp đoạt Thiên Đạo thạch.

Hơn bảy mươi tên võ giả Thần Cung Cảnh hợp kích, cho dù Tô Tín thời kỳ toàn thịnh cũng đánh không lại, chỉ sợ võ giả Hóa Thần Cảnh bình thường cũng run rẩy.

Tô Tín hít sâu một hơi, tinh thần hắn tiến vào không gian hệ thống hối đoái một môn tiêu hao phẩm và một bộ cung tiễn.

Hơn bảy mươi tên võ giả Thần Cung Cảnh đồng lòng muốn giết hắn đúng là rất khủng bố, nếu mình giết bọn chúng không dám tiến lên phía trước thì thế nào?

Thời điểm đám người Tiếu Phù Viễn chuẩn bị đồng loạt tiến lên, bọn họ lại nhìn thấy Tô Tín làm ra động tác kỳ quái.

Hắn lấy bộ cung tiễn ra khỏi túi giới tử.

Cung sừng trâu nhìn như tầm thường, mũi tên dài bình thường.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui