Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Cả ngàn kiếm khí bộc phát, Đổng Nguyên Khê như côn trùng bị nhốt trong mạng nhện không thể thoát ra được.

Từ khi tấn chức Hóa Thần Cảnh đến bây giờ, Đổng Nguyên Khê lần đầu tiên biệt khuất như vậy, thậm chí đối phương còn không có chạm vào hắn đã làm hắn chật vật như vậy.

Trong mắt của hắn xuất hiện một tia lãnh mang, hắn động thủ với Tô Tín cũng không phải đấu sinh tử, chỉ muốn giết nhuệ khí của Tô Tín mà thôi.

Nếu hiện tại mình thu tai lại, uy vọng của mình trong Sương Nguyệt Kiếm Lư sẽ bị hao tổn nhiều.

Cho dù các võ giả Hóa Thần Cảnh biết rõ không phải Đổng Nguyên Khê quá yếu mà là Tô Tín quá mạnh mẽ, nhưng các đệ tử Sương Nguyệt Kiếm Lư khác không biết.

Trong mắt đệ tử trẻ tuổi chỉ có thắng bại, Đổng Nguyên Khê bại, chính là làm Sương Nguyệt Kiếm Lư mất mặt, uy tín của hắn giảm nhiều.

Cho nên Đổng Nguyên Khê hiện tại cũng bất chấp chuyện khác, hắn chọn chiến đấu thì hắn phải thắng.

Trên thân trường kiếm xuất hiện hào quang tối tăm, trường kiếm Đổng Nguyên Khê cuốn ngược, trên trường kiếm của hắn bộc phát hấp lực vô tận.

Kiếm khí màu xám lại hình thành một vòng xoáy khổng lồ cắn nuốt mọi thứ chung quanh.

Chân khí Đổng Nguyên Khê bị cắn nuốt, nguyên khí thiên địa chung quanh bị cắn nuốt, kiếm khí vô hình của Tô Tín cũng bị cắn nuốt.

Khi thôn phệ càng ngày càng nhiều đồ vật, vòng xoáy cũng càng lúc càng lớn, lớn đến mức ngay cả Đổng Nguyên Khê cũng không thể khống chế nổi!

Mấy võ giả Hóa Thần Cảnh Sương Nguyệt Kiếm Lư biến sắc, quát lớn:

- Không xong! Tại sao Đổng sư huynh lại sử dụng chiêu ‘ Quy Khư ’?

- Chiêu này là tàn chiêu không được đầy đủ, hơn nữa cũng không phải hắn hiện tại có khả năng nắm giữ, hiện tại sử dụng, chẳng lẽ hắn muốn đồng quy vu tận với Tô Tín sao?

Đổng Nguyên Khê ngoài ý muốn tìm được kiếm kỹ Quy Khư trong di tích người Ba lưu lại.

Chiêu kiếm pháp này cũng không được đầy đủ, chính là tàn chiêu, nghe nói chính là cường giả người Ba đi tới Nam Hải nhìn Quy Khư Hải Nhãn mà sáng tạo ra, tạo ra kiếm pháp cường đại.

Đổng Nguyên Khê đã từng thi triển chiêu này, lực lượng mạnh tới mức hắn không thể ngăn cản nổi, nếu không có Lê Đạo An ra tay, chỉ sợ hắn bị hút thành thây khô.

Chẳng ai ngờ rằng chỉ là cuộc chiến áp chế nhuệ khí của Tô Tín lại biến thành sinh tử đấu, thậm chí Đổng Nguyên Khê cũng thi triển chiêu này.

Bọn họ vội vàng muốn đi gọi Lê Đạo An đến hỗ trợ, lúc này bọn họ lại nhìn thấy Tô Tín rút kiếm.

Từ khi bắt đầu cuộc chiến tới nay, Tô Tín vẫn không có rút kiếm, chỉ dùng Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí đối chiến.

Lần này Tô Tín rút kiếm liền sinh ra biển máu ngập trời!

Tô Tín tu hành Huyết Hà Thần Kiếm đã đại thành, hiện tại tấn chức Hóa Thần Cảnh, Tô Tín đã có lý giải sâu hơn về vũ kỹ này.

Tô Tín bước vào giang hồ mấy năm qua, người chết trực tiếp trên tay hắn vượt qua một ngàn, gián tiếp chết trên tay hắn người nhiều tới mấy vạn, những khí huyết sát này đều nhiễm lên người Tô Tín.

Số lượng khủng bố như thế, cho dù tên điên Diễn Na La tùy ý giết chóc cũng kém Tô Tín, cũng chỉ có Cổ Đông Lai là người giết chóc không tính hết trên chiến trường mới có thể so sánh với Tô Tín.

Dung nhập khí huyết sát khủng bố vào trong Huyết Hà Thần Kiếm, chém ra một kiếm đã không phải là huyết hà, mà là huyết hải vô biên!

Tô Tín dung nhập hàn băng địa ngục chân khí vào trong huyết hà, càng gia tăng một tia âm trầm vào trong biển máu, thời điểm Tô Tín xuất kiếm liền có tiếng kêu khóc vô cùng tà dị.

Biển máu sinh sóng, Quy Khư của Đổng Nguyên Khê có thể thôn phệ vạn vật nhưng không thể thôn phệ một kiếm này.

Nó cũng triệt để thôn phệ biển máu của Tô Tín, vòng xoáy Quy Khư cũng bị lực lượng một kiếm xé rách.

Đổng Nguyên Khê phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt mang theo chán nản và không dám tin.

Một kiếm Quy Khư khủng bố cỡ nào, người sử dụng là hắn biết rất rõ.

Lần trước hắn không thể khống chế nổi kiếm pháp này, vẫn phải nhờ sư phụ Lê Đạo An ra tay cứu hắn.

Mà Lê Đạo An dùng phương thức cũng rất đơn giản, chính là dùng lực lượng xé rách vòng xoáy Quy Khư, cũng không khác gì Tô Tín hiện tại!

Còn lại vài tên võ giả Hóa Thần Cảnh của Sương Nguyệt Kiếm Lư cũng đứng lên, nội tâm sinh ra cảnh giác với Tô Tín.

Nhưng lúc này có một giọng nói già nua vang lên:

- Đều lui ra đi, mời Tô đại nhân tới.

Mấy người liếc nhau, cũng chỉ rõ phương hướng với Tô Tín sau đó dẫn Đổng Nguyên Khê rời đi.

Bọn họ nhìn thấy thực lực Tô Tín thì nội tâm cũng bồn chồn.

Bọn họ quyết định xuất đầu giúp những thế lực tam lưu kia, phải trả nhân tình cho Cừu Bách Xuyên, kết quả hiện tại thực lực Tô Tín vượt quá bọn họ tưởng tượng, bọn họ có cảm giác kế hoạch của mình hiện tại có sai lầm.

Tô Tín đi dọc theo đường nhỏ của sơn cốc, cuối tầm mắt của hắn là cái hồ nhỏ và nhà tranh.

Lê Đạo An ngồi trước nhà tranh pha trà, Tô Tín đi đến đối diện Lê Đạo An và chắp tay nói:

- Bái kiến Lê tiền bối.

Mặc dù hắn gọi Lê Đạo An là tiền bối nhưng đáng tiếc ngữ khí không mang theo chút kính ý với tiền bối, hoàn toàn chỉ là luận giao ngang hàng mà thôi.

Đối với Tô Tín mà nói, cái gọi là tiền bối hậu bối thật ra không có ý nghĩa quá lớn, võ đạo một đường thực lực vi tôn, nếu như chỉ luận tiền bối và hậu bối, mọi người cũng không cần đi tăng thực lực nữa, đều nghiên cứu làm thế nào sống lâu là tốt rồi.

Lê Đạo An rót cho Tô Tín một ly trà, nói:

- Sát khí trên người của ngươi rất nặng, tương lai sợ dính nhân quả, vi phạm Thiên Đạo.

Tô Tín uống một ngụm trà, hắn phát hiện trà này cũng không phải trà ngon, chỉ là dã trà tầm thường mà thôi, vị hơi có phần thô ráp.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui